Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2022

XIN CỨ QUÊN ĐI...-Thơ Trịnh Cơ và Thơ Họa


XIN CỨ QUÊN ĐI...


Chuyện đã qua rồi….nhắc ích chi

Không thương chẳng nhớ nói làm gì

Thời gian được kể như liều thuốc

Sẽ giúp mọi người quên hết đi …..


Trời xanh gió mát cứ rong chơi

Khóc lóc làm chi khổ suốt đời

U uẩn tâm tình đà đánh mất

Khi nào lấy lại khoảng đầy vơi

 

Một khi  về lại xóm quê xưa

Buồn lắm đau thương mấy cũng vừa

Nhẹ hẫng tâm tư tình lắng đọng

Nghe cung đàn cũ dệt hồn thơ

 

Ta đã về đây, ở lại đây

Nhìn con sông nhỏ chảy qua ngày

Trên bờ lau sậy nương theo gió

Vài cánh diều luồn dưới đám mây...

 

Chuyện tình buồn cũ phải quên thôi

Tuổi tác qua nhanh hết kiếp người

Lê bước giang hồ tròn phận bạc

Giờ ngồi đây lặng ngắm mây trôi ....

Paris, 08/05/2022

    TRỊNH CƠ

 

Thơ Họa:

 

MỘT MÌNH ĐI TIẾP...

 

Nhủ lòng thôi chớ nhớ nhung chi

Chỉ khiến đau thêm chẳng ích gì

Có được nào đâu khi níu kéo

Thì thôi, hãy mặc kẻ ra đi

 

Một mình, ta vẫn cứ vui chơi

Làm kẻ phiêu du suốt một đời

Chẳng để sầu tư làm vướng bận

Tình yêu trăng gió chẳng hề vơi

 

Đôi khi nhớ lại chuyện ngày xưa

Tự nhủ rằng thôi, thế đã vừa

Đời có gì đâu là tuyệt đối

Ghép vài ba chữ cũng là thơ

 

Chỉ biết rằng ta đang sống đây

Hãy luôn vui hưởng trọn từng ngày

Thời gian tiếp tục còn bao chốc

Đời sẽ qua vèo như bóng mây

 

Rồi đây tất cả sẽ qua thôi

Bởi tự thiên thu số phận người

Lạc lõng trên đời như hạt bụi

Giữa lòng vũ trụ vật vờ trôi...

  Sông Thu

( 09/05/2022 )

 

XIN EM HÃY QUÊN.

 

Chuyện cũ...lâu rồi,nhớ mãi chi ?

Vắng tơ Nguyệt lão,chả nên gì!

Triều lui, mỗi đợt xoa mờ cát,

Buồn não trăm nghìn cũng qua đi.

 

Thuyền trên sóng nước,cứ vui chơi,

Lưu luyến nhiều chi,thiệt quãng đời

Mộng tưởng ban đầu đà biến mất,

Nỗi sầu vạn cổ cũng dần vơi.

 

Ước gì trở lại thuở ngày xưa ?

Quấn quýt bên nhau,mấy chẳng vừa

Ngưng đọng thời gian đừng bước vội

Anh đàn em hát,ngợi tình thơ

 

Anh về bến cũ,chốn xưa đây,

Duơng liễu đôi bờ,rũ tháng ngày,

Vang vọng âm diều khi nắng ngả,

Chiều vàng,lãng đãng,giã từ mây

 

Nhủ lòng : hãy xoá hết đi thôi,

Nhớ lắm,buồn thêm, héo hắt người.

Phận đã an bài không cách cưỡng...

Cầm như cánh lá,thả dòng trôi.

Thanh Hoà.

 09/05/2022

 

QUÊN...

 

Chuyện tình năm cũ nhớ mà chi

Nhắc lại thêm đau có được gì

Nếu lỡ tình cờ chung lối nhỏ

Cũng đành ngoảnh mặt bước chân đi...

 

Lối cũ đêm buồn bước dạo chơi

Bao năm xuôi ngược giữa dòng đời

Đắng cay, chua chát bao lần trái

Sao nỗi u sầu lại chẳng vơi

 

Lòng nhủ rằng quên những chuyện xưa

Càng quên thêm nhớ mấy cho vừa

Bao đêm thao thức...sầu chưa cạn...

Tâm sự đôi dòng, mượn ý  thơ

 

Con đường hàng Phượng vẫn còn đây

Kỷ niệm dần trôi với tháng ngày

Mòn gót chân lê trên lối nhỏ

Mắt buồn...thơ thẩn ngắm trời mây...

 

Ân tình hẹn lại kiếp sau thôi

Giờ hãy quên đi bóng một người

Năm tháng phai dần...đời vẫn thế

Mặc dòng định mệnh...lững lờ trôi...

     Bạc Liêu/9/5/2022

Hồng Vân

 

DĨ VÃNG CẠNH NGƯỜI.

 

Một mình lẩm nhẩm dặn dò chi

Quên , nhớ điều chưa rõ chuyện gì

Lẩn thẩn để rồi ai cũng ngó

Một người lãng đãng cuối đường đi

 

Sân ga lai vãng tháng ngày chơi

Lui tới miên man suốt cả đời

Như bóng mèo hoang trên máng xối

Để rồi tuổi cạn khiến năm vơi

 

Thiếu niên kim nhật thoắt xa xưa

Giờ đã cao thêm thời khắc vừa

Tưởng vẫn nồng nàn yêu thích chứ

Lặng lờ giấu diếm mối tình thơ

 

Từ đi đâu nhỉ, vẫn đang đây

Vẫn hết đêm sương hoà khói ngày

Vẫn bạc mưa chiều, vàng gió núi

Và rồi trắng tóc dưới trời mây

 

Thế là tất cả sẽ qua thôi

Dĩ vãng muôn sau vẫn cạnh người

Quá khứ không bao giờ dứt cả

Ngày nay , mai mốt ... tiếp theo trôi...

      Hawthorne  9 - 5 - 2022

CAO MỴ NHÂN

 

ĐÀNH THÔI

 

Cuộc đời nghĩ kỹ… có còn chi!

Ngày tháng phôi phai xoá những gì

Thương nhớ còn nguyên trong ký ức?

Hay như cơn gió thoảng bay đi !

 

Tuổi Ngọc vèo theo-như cuộc chơi

Bướm/hoa khó giữ mãi trong đởi

Yêu/thương chừ cũng vào chung cuộc

Thỉ trách chi tình chẳng … cạn vơi

 

Ai chẳng qua rồi- cái thuở xưa

Cái thời ôm mộng… mấy chưa vừa

Cái thời đêm trắng đêm mong nhớ

Thơ thẩn cùng trăng gợi ý thơ

 

Bên góc hiên đời kỷ niệm đây

Tên ai chưa nhạt tháng năm ngày

Cánh hoa còn đọng hương thương nhớ

Trăng vẫn chờ ai… gió vén mây

 

Ôi thời trải mộng cũng qua thôi

Sao trái tim mơ vẫn nhớ người

Dẫu biết thời gian đâu trở lại

Đảnh thôi! nhỉn nước cuốn hoa trôi…

Kiều Mộng Hà

May 09th2022

 

TỈNH THỨC

 

Yêu thì tỏ thật có hề chi?

Chửa biết nhà kia chắc ngại gì?

Thổ lộ niềm riêng từng giấu kỹ

Khôn ngờ bậu nhắn hãy ngừng đi!

 

Dạ ngẫm hay là chỉ nói chơi?

Lòng luôn kỳ vọng sánh chung đời

Trăng già cảm mến tình cô lữ

Nhẫn nại khuyên thầm lệ chóng vơi…

 

Mấy chục năm chầy khó bảo xưa

Sầu tư vạn mối chả se vừa!

Bao lần tự nghĩ hình như thiếu?

Bỗng chợt vui mừng thảo nốt thơ

 

Biên dòng ái ngữ buộc vào đây!

Mãi nhớ hoài thương quyện tháng ngày

Bến lạ tim gầy ngơ ngẩn xót!

Đưa thuyền vượt sóng kể cùng mây!

 

Ai nỡ vô tình tủi lắm thôi!

Ngoài hiên quạnh vắng bởi xa người!

Tâm bừng tỉnh thức nào mong đợi

Giấc ngủ êm đềm thả mộng trôi...

 Như Thu

05/10/2022

 

CŨNG MUỐN QUÊN,NHƯNG…


Vui buồn nhắc lại,đổi thay chi ?

Cũng muốn quên,nhưng…chẳng dễ gì

Rụng lá vàng thu,chiều bảng lảng

Mơ hồ khói tỏa,bóng người đi…

 

Quay về nhập cốt tuổi thơ chơi

Thoáng mộng qua nhanh,trả lại đời

Những phút say sưa cùng huyễn ảo

Là niềm hụt hẫng giữa chơi vơi

 

Khơi bùng mỹ cảm của ngày xưa

Cũng khiến tim đau ngỡ mới vừa

Cái đẹp không còn là thực tại

Yêu kiều xác chết ở trong thơ

 

Biệt gió muôn trùng,chọn ở đây

Từng giây hiện diện kết nên ngày

Qua trăng viên mãn rồi trăng khuyết

Gió lại quen đường đuổi bắt mây…

 

Dẫu biết yêu là khổ mãi thôi

Dường như mặc định kiếp con người

Vào trong cõi thế tìm nhau gặp

Biển hẹn,non thề với nổi trôi…

Lý Đức Quỳnh

   12/5/2022


HÃY BUÔNG XUÔI

 

Tình qua nhắc lại để làm chi,

Chỉ tạo thương đau chứ ích gì.

Cứ xóa tan mau theo khói tỏa,

Chia nhau đừng nhớ phủi nhanh đi..!

 

Đời tợ như là một cuộc chơi,

Khổ vui tiếp nối tạo nên đời.

Không tung hô sướng xua tham bám,

Chẳng sầu gục ngã chán mau vơi.

 

Đôi lúc buồn khơi nhắc chuyện xưa,

Nhưng không oán trách mấy cho vừa.

Tâm tư trầm lắng dâng sầu muộn,

Khiến ngập tràn dâng nổi thẩn thơ.

 

Nàng đi ta vẫn mãi nơi đây,

Bóng dáng in sâu tối sáng ngày.

Dằn dật tím bầm đau thắt dạ,

Khi buồn chỉ ngắm bóng trời mây.

 

Xa quá lâu rồi nhắc nhớ thôi,

Buông xuôi cho thanh thản đời người.

Bàn tay năm ngón không đều đặn,

Khổ cũng ngắn dài dễ phủi trôi.

HỒ NGUYỄN

  (12-5-2022)


KHUNG TRỜI KỶ NIỆM

 

Trên đời mọi thứ chẳng là chi

Nhắm mắt xuôi tay được những gì

Vật chất uy quyền nào chung thủy

Một làn gió nhẹ sẽ bay đi..!

 

Tâm hồn rộng rãi thỏa tình chơi

Rủ Cuội hòa thơ cũng đã đời

Cuộc sống vui vầy lòng phấn khởi

Tình người đẹp đẽ thể nào vơi

 

Nhìn bóng trăng ngà nhớ thuở xưa

Trò chơi cưới Nguyệt ngỡ như vừa

Vừa thương vừa nhớ tình đôi lứa

Chú Cuội cô Hằng khoái đón đưa

 

Đưa tiễn người đi nhớ chỗ đây

Mùa trăng mãi đọng nhớ nhung ngày

Biết bao ký ức thời thơ dại

Bỗng thấy thu cười rạng gió mây

 

Dù rằng tuổi hạc thể nào trôi !

Gió vẫn chung tình nhớ bọn tôi

Trăng vẫn tươi cười tô thắm lối

Khung trời kỷ niệm mãi tròn thôi..!

Đức Hạnh

16 05 2022


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!