Thứ Sáu, 13 tháng 5, 2022

NHẸ NHÀNG TRONG CẢNH -Đặng Xuân Linh và Thơ Họa


NHẸ NHÀNG TRONG CẢNH

 

Mượn giấy bút khơi vẽ vời sắc cảnh

Câu thơ tả ảo sáng với tranh đời

Hồn sâu hơn đáy biển, cuối chân trời

Mây khói gió quyện xoay miền vô ảnh


Thơ ta đọc vài giây thời bên cạnh

Chút nhàn tâm qua khoảnh khắc suy tư

Cho lãng quên thời sự tưởng như...

Bao cảnh tượng mùa thu hồi quá khứ

 

Xin vay mượn thơ ghép bao ngôn tự

Viết loanh quanh buông tháng, thứ, ngày dài

Cảnh thế thường rộng hẹp của tương lai

Mắt nhìn đẹp gương trời dù xám ngự

 

Buồn thương ghét là vấn vương mọi sự

Nhìn thinh không ảnh nguyệt rủ màn hiền

Đem vào lòng bức đẹp của thiên nhiên...

Sinh ra vốn một thiên thần trong trắng...

Đặng Xuân Linh

  05-05-2022


Thơ Họa:


AN NHIÊN CẢNH

 

Khi hạ đến cây vẽ màu tô cảnh

Cho thế nhân cảm thấy được yêu đời

Chiếu trông chim bay lượn cuối chân trời

Người ra Park đứng ngồi tìm lấy ảnh.

 

Ghế công viên có người ngồi kế cạnh

Khi líu lo trò chuyện hoặc trầm tư

Nắng trở về bao cảnh vật hình như

Bao giá buốt nay còn trong "quá khứ".

 

Mặt hồ phẳng đôi thiên nga tình tự

Chim blue Jay gọi bạn tiếng kêu dài

Đàn vịt trời đang ấp ủ những "tương lai"

Ngàn hoa dại muôn màu về chiếm ngự.

 

Suối róc rách có ngàn lời tâm sự

Sáng lung linh đêm có ánh trăng hiền

Xứ của người cuộc sống thật an nhiên

Không phân biệt đen nâu hay vàng trắng.

2022-05-13

   Võ Ngô

 

TRONG CẢNH  NHẸ NHÀNG

 

 Đang chán ngán ta vẽ đùa phong cảnh

Lòng bâng khuâng lại ngấm nghé tình đời

Thả hồn đi lơ lửng khắp phương trời

Mong bắt gặp chốn xa xưa ảo ảnh

 

Em còn nhớ thời hai ta kế cạnh

Anh vẫn buồn trong khoảnh khắc tâm tư

Tình đơn sơ đang dệt mộng...coi như

Hạnh phúc lớn đang lần vào quá khứ

 

 Xin mong mỏi thời gian theo thứ tự

Không buông trôi năm tháng kéo lâu dài

Không từ từ thay đổi hướng vị lai

Cũng đừng ức chế sông Hương núi Ngự

 

Xin Trời Đất nên dung hòa thế sự

Để trần gian vẫn giữ nét dịu hiền

Để con người thưởng thức vẻ thiên nhiên

Nàng Nghệ Thuật cả ngàn đời mịn trắng ...

Paris, 14/05/2022

      TRỊNH CƠ


NHƯ NHIÊN

 

Lấy cọ bút, ta vẽ hình phong cảnh

Vẫn biết rằng khó sánh với  ngoài đời

Cũng là sông, là núi, là bầu trời

Nhưng cảnh thật tuyệt vời hơn tấm ảnh

 

Bài thơ viết dở dang còn để cạnh

Nháp bao lần từng mảnh ghép tâm tư

Nỗi nhớ bồi hồi, ray rứt tựa như

Chẳng biết phải giữ khư hay tống khứ ?

 

Căn bút nặn nghĩ ra vài vần tự

Cũng chỉ là ghép chữ đủ câu dài

Cho có mùi quá khứ lẫn vị lai

Lời vô nghĩa mảy may nào ý ngự

 

Có gì phải phiện lòng không cớ sự ?

Buồn vui gì trăng cũng rũ ngoài hiên

Nhủ ta rằng tâm trạng hãy như nhiên

Tựa con trẻ ngậm yên bầu sữa trắng

   Sông Thu

( 14/05/2022 )


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!