Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2022

TỰ TRÀO -Thơ Ngô Đình Chương và Thơ Họa


TỰ TRÀO

(Nhân ngày sinh nhật 9/9/2014)

 

Luẩn quẩn, loanh quanh, bạn chén trà

Lưng còng, gậy trúc, mấy chòm hoa

Sáng mai thức dậy, đau xương cốt

Trưa tối đi nằm, buốt thịt da

Sách đọc nửa trang, buông kính xuống

Cơm nhai vài miếng, tháo hàm ra

Quên quên, nhớ nhớ, cười soi bóng

Tâm Phật, nhưng người quả giống ma

Ngô Đình Chương


Thơ Họa:

 

TỰ TRÀO

 

Bỏ rượu,lui thui sáng một trà

Lâu rồi,cuộc sống thiếu luôn hoa

Bộ xương cách trí đâu còn thịt

Cái xác mô hình chỉ có da

Bạn đợi xuyên đêm người chẳng thấy

Thơ ngồi vắt óc chữ không ra

Vui nào bám giữ trong thiền định

Lễ Phật xong thì…ở với ma

Lý Đức Quỳnh

   25/5/2022


CHÂN DUNG TỰ HỌA

 

Suốt ngày làm bạn với chung trà

Thư giãn chỉ là mấy khóm hoa

Nóng dội, ê ran toàn cổ gáy

Lạnh tràn, đau buốt khắp xương da

Tri âm vắng bóng, tình khôn tỏ

Thi tứ vơi nguồn,  chữ khó ra

Một bóng bên đời lầm lũi sống

Hình dong bệ rạc tợ yêu ma

  Sông Thu

( 28/05/2022 )

 

SOI  MÌNH

 

Bắt chước như ai sớm uống trà

Mắt đưa thăm thú mấy bông hoa

Cầm bình tưới nhỏ nghe rêm cốt

Cẳng bước thịt teo lạnh buốt da

" Laptop " mở banh làm biếng đọc

Vần thơ hũ nút nghĩ không ra

Bạn bè càng lúc càng thưa vắng

Cầu Phật , thỉnh chuông tránh chướng ma

Chung Văn

28/5/2022

 

THƠ THẨN

 

Thơ thẩn sáng nào cũng uống trà

Tay chân run rẩy tưới bình hoa

Thân già chống gậy lưng không thẳng

Ốm yếu khẳng khiu xương bọc da

Trang giấy lem nhem nhìn chẳng rõ

Nghe thơ vẫn thích chữ không ra

Tịnh yên vài bữa rồi từ biệt

Tiên Phật thanh nhàn lánh cõi ma !…

 Yên Hà

28/5/2022

 

DỰ TIỆC TRÀ.

 

Buổi đó, về dinh, dự tiệc trà

Thấy người lơ đãng giữa phồn hoa

Hỏi rằng : tâm đã nương hồn Phật

Sao lại : tình vay mượn xác Ma

Chủ gọi trăng sầu vơi ánh mắt

Khách cười nguyệt lão héo làn da

Nửa khuya bóng ngựa vàng yên lạnh

Rời khỏi cung đình, kiếm lối ra...

      Hoa Thôn  28 - 5 – 2022

CAO MỴ NHÂN

 

VỊNH TUỔI GIÀ

 

1- Ngày vui kết bạn với chung trà,

Quanh quẩn vườn hồng ngắm khóm hoa.

Gậy chống ngẩn ngơ đau nhức khớp,

Tay vùi phờ phạt vuốt sần da.

Mắt mờ kính cũ nhìn trơ nhướng,

Răng rệu hàm trơ lệch phóng ra.

Tuổi lão tới lui không phải bận,

Xa mờ giống tợ bóng con ma.

 

2- Sáng đến bên hiên bạn với trà,

Buồn buồn viếng ngắm mấy nàng hoa.

Chân tay lõng thõng mòn hao tướng,

Thân dáng sần sùi hốc hác da.

Kính cũ mắt đờ xa chẳng thấy,

Răng lung nướu bỏ vọt vù ra.

Lão giờ thanh thản đời không bận,

Chỉ tiếc …góc ngồi giống bóng ma.

HỒ NGUYỄN

 (27-5-2022)

 

GIŨ SẠCH BỤI TRẦN.

 

Sớm mai gió lạnh nhấp ly trà,

Dạo bước hiên ngoài tỉa lá hoa.

Gối mỏi , chân chùn đầu bạc tóc,

Lưng còng mắt kém trán hằn da.

Bạn bè còn mất tìm không gặp,

Chữ nghĩa nhớ quên nghĩ chẳng ra.

Xóm Núi Thiền Tu nơi nhàn ẩn,

Bụi trần giũ sạch ,lánh tâm ma.

  Mỹ Ngọc,

May 28/2022.


TÁCH TRÀ BUỔI SÁNG

 

Sáng sớm trời thanh nhấp tách trà

Thấy lòng nhẹ nhõm với muôn hoa

Núi đồi thoang thoảng vương trầm khói

Sương lạnh âm thầm thấm buốt da

Dù bước chuyển mùa chừng mệt mỏi

Nhưng tâm trụ vững chẳng lo ra

Thiền sư vui với niềm kinh kệ.

Độ chúng sinh rời chốn quỷ ma.

Lê Mỹ Hoàn

 5/28/2022

 

NGẪM ĐỜI

 

Ngày xuân ngồi uống mấy chung trà,

Nhìn nắng vàng tươi trên khóm hoa.

Nghĩ chuyện trần ai cười vọng ảo,

Ngẫm đời khổ não buốt xương da !

Nên hư tâm tính lơ ngơ nhớ,

Ngẫu hứng vần thơ ngớ ngẩn ra.

Non nước vẫn buồn cơn tráo trở…

Người ơi nhìn đó lắm tà ma !

Liêu Xuyên

 

MỘT MÌNH GIÀ

 

Thức sớm loay hoay nấu ấm trà

Mùi hương ngào ngạt ướp sen hoa

Chả đi ,ấy thế lưng đau cốt

Nào đứng ,vậy mà trán rạm da

Chữ nghĩa nhập nhoà câu chẳng rõ

Thơ văn lạng quạng ý không ra

Một mình riêng bóng ngồi suy tưởng

Lối rẻ cuộc đời….cũng hoá ma

Song Quang

 

MÃI NHỚ

 

Dưới đèn đun nước để pha trà

Loáng thoáng ngoài sân mấy luống hoa

Bỗng nhớ ngày qua cầm sách tặng

Tâm tư lắng đọng ấm làn da

Vài câu nhắn gửi còn ghi đó

Dòng chữ trang thơ mãi nhớ ra

Ấm lạnh tình người anh vẩn nói

Bên đời thấm thoát tránh tà ma

NAM GIAO

( Cuối tháng tư Nhâm dần)


KIẾP NGƯỜI

Kính cẩn nương vận thơ

Cố thi sĩ Thiền Sư Xóm Núi

 

Kiếp người ngắn lắm tựa tuần trà,

Vừa phát tàn nhanh như kiếp hoa.

Đi được hàng ngày nhìn lắm thịt,

Nằm giường vài tháng ngó toàn da.

Thiên Đàng nhiều kẻ mơ khi đến,

Trần thế muôn loài sợ lúc ra.

Biết chắc tuổi nào thì khuất bóng?

Nghe thơ tiễn biệt bãi tha ma.

Nông gia hai lúa

      miệt vườn New Jersey

 

CHUYỆN  NGÀI  HIẾNG

 

Cảm tạ thiên nhiên tạo giống trà

Cho ngài mắt hiếng đỡ nhìn “hoa”...

Mặt mày chuẩn mực thừa lông mũi

Thân vóc đàng hoàng thiếu mỡ da

Cái nết làu bàu càng tiến mạnh

Cài thần luộm thuộm cứ giương ra

Lính Diêm tìm gặp nhưng e đó

Phạm lỗi mù mờ bắt phải ma

Trần Như Tùng


TUỔI GIÀ

 

Bình minh ló dạng uống chung trà

Nhấm nháp gật gù ngắm thưởng hoa

Nắng hạ mồ hôi qua áo lụa

Mưa thu giá rét thấu xương da

Tao nhân lãng tử tam sơn đến

Mặc khách giang hồ tứ hải ra

Lẻ bạn sa cơ mà gặp Đạo

Cô thân thất thế bị tà ma

Mai Xuân Thanh

  May 31, 2022


CƯỜI MỘT MÌNH

 

Uống chén nước trong tưởng vị trà

Ngồi trên drap nhíu ngỡ bên hoa

Ba tuần nằm ọp mòn xương xẩu

Một tháng rên đau rệu sướt da

Mắt yếu bao lần  tìm kiếm loạn

Tâm hao mấy bận thở không ra

Đành thôi hứng chịu nhiều cơ khổ

Ta cứ cười lên tựa tiếng ma....

TRỊNH CƠ

 

TUỔI GIÀ

 

Lúc cảnh ngoài sương thức uống trà

Đêm còn ngái ngủ ướp màu hoa

Tà dương chợt tỉnh sao mờ mắt

Tối xế không màng lại lạnh da

Mỏi nhức châu thân nằm trở dậy

Đau nhừ thể xác bước vào ra

Từng ngày lẩn thẩn quên rồi nhớ

Sống chỉ như thừa tợ bóng ma

     Minh Thuý Thành Nội

Tháng 6/3/2022


4 nhận xét :

  1. MN ghé đọc thơ TỰ TRÀO ngẫm nghĩ đời người ai cũng đến lúc.Mong anh Quỳnh luôn an yên.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn MN.
      Chúc Bạn luôn được bình an vô sự.

      Xóa
  2. Hồ Công Tâm hoạ thơ Ngô Đình Chương:


    THÁNG NGÀY TƯỞNG NHỚ

    Năm lăm năm trước sáng mù sương,
    Giữa chốn kinh đô cảnh chiến trường.
    Cận tướng hô hào truy soái chủ,
    Tha nhân cổ suý loạn triều cương.
    Ma tâm mở cửa rung thiên địa,
    Quỷ tặc ra tay đẫm nguyện đường.
    Ôi tiếng reo hò ngây dại ấy
    Nỗi lòng sao giải hỡi quê hương?!
    San Jose 10.10.2018

    NGÔ ĐÌNH CHƯƠNG

    -
    Bài hoạ nguyên vận:

    1 THÁNG 11 NĂM 1963 (*)

    Xuân Lộc mai vàng quyện gió sương,
    Người thày giáo trẻ trước sân trường.
    Nghe tin đảo chính thay ngôi bậc,
    Thấy cảnh cướp quyền loạn kỷ cương.
    Đất đỏ dính giày vương cửa lớp,
    Thu vàng đổ lá ngập lề đường.
    Vì đâu lưu lạc tha phương nhỉ,
    Mòn mỏi bên trời nhớ cố hương.
    October 2018

    HỒ CÔNG TÂM
    * Ngày 1/11/1963 HCT đang dạy học tại trường Trung Học Long Khánh (Xuân Lộc) thì nghe tin Sài Gòn diễn ra cuộc đảo chính.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn anh HCT.
      Những bài xướng họa thơ THÁNG NGÀY TƯỞNG NHỚ trước đã có đăng rồi.

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!