HOÀI HƯƠNG
Từ thuở thuyền băng vượt sóng
ngàn
Vì đời con giốc chửa lăn xong
Xuân phai kỷ niệm thời hoa
bướm
Hạ nhạt dư âm tiếng trống
tràng
Thu gợi môi khô mùa lá rụng
Đông về mắt ướt lúc mưa sang
Tha hương cố quốc tim hoài
vọng
Chợt nỗi buồn lên lệ chứa
chan.
Thủy Lâm Synh
Bài Họa:
NHỚ AI?
Kìa ai giong ruổi chốn non ngàn?
Gánh nợ đèo bòng có trả xong?
Cứ tưởng người xưa thầm nghĩ lại
Đâu ngờ phận mỏng khó tìm sang
Mơ màng tổ ấm...niềm hy vọng
Ấp ủ tình si...mộng dã tràng
Ngỡ bước em về tim hụt hẫng
Đêm nầy gió nhẹ đẫm sương chan!
Như Thu
BUỒN VƯƠNG…
Thanh xuân đồn trú trên ngàn
Nay lúc về hưu góp phận xong
Đất mẹ xa vời thời chiến trận
Quê người gần gũi cũng sa tràng
Chồn chân ngồi ngắm hoa tàn úa
Mỏi gối nằm trông gió tuyết sang
Nhớ nước thương nhà cơn bão nổi
Thân gầy luân lạc lệ sầu chan!
Lộc Bắc
Sept2018
HOÀI CẢM
Bỏ xứ ra đi mấy dặm ngàn
Nghĩa tình non nước trả nào xong
Công danh trông tợ làn mây khói
Sự nghiệp xem như cát dã tràng
Nhớ mãi quê cha ngày tháng đợi
Thương hoài đất mẹ mỗi mùa sang
Chạnh lòng cố quốc buồn khôn tả
Nỗi khổ dân nghèo mưa gió chan.
Phùng Trần – Trần
Quế Sơn
(Illinois; Sept-03-2018)
HOÀI CỐ QUỐC
Vượt biển ra đi lướt dặm ngàn,
Thân trai còn nợ trả chưa xong.
Quê nhà loạn lạc dân tình khổ,
Biển đảo bán dần giặc Hán tràn.
Viễn khách hoài hương đau vận nước,
Tha phương vọng quốc nhớ quan san.
Lìa xa đất mẹ buồn da diết,
Thương những mảnh đời đội nắng
chang.
Ngo Van Giai
LY HƯƠNG
Từ khi vượt suối lội băng ngàn
Vỡ đất thế thời tạm trú xong
Giáo thuyết vô hình nguyên lý dựng
Thiên đường huyễn tượng bốn mùa
sang
Tình xanh hẹn biển mơ đầy đặn
Tóc bạc thề non mộng trễ tràng
Bố mẹ lên rừng kinh tế mới
Con làm vượn khỉ lệ sầu chan
Lý Đức Quỳnh
VỌNG TƯỞNG NGƯỜI XƯA
Giờ đã xa nhau tận ngút ngàn
Ân tình sâu đậm trả nào xong
Đâu lời thủ thỉ trong làn gió
Và lúc hẹn thề dưới ánh trăng
Thương suốt xuân về rồi hạ tới
Nhớ từ thu chớm đến đông sang
Tương phùng mong được dù giây phút
Thức trắng đêm dài suối lệ chan.
Sông Thu
TÌNH NHÀ NỢ NƯỚC
Cánh chim bạt gió vượt mây ngàn
Thao thức năm dài biết chửa xong
Nặng nợ giữ gìn yên Tổ Quốc
Trĩu lo gánh vác ổn sa tràng
Nằm gai núi thẳm bao mùa đến
Nếm mật rừng sâu mấy tiết sang
Vì nước quên mình hùng bất tử
Yêu chàng vẹn thủy nghĩa tình chan
Kim Oanh
XA TẮP
(họa 4 vần)
Từ khi cách trở với non ngàn
Nhớ nước muôn trùng dạ xốn xang
Cực khổ lang thang đời lữ thứ
Hoài mơ dũng liệt chốn sa tràng
Xuân qua chờ ngóng mùa Thu tới
Gió lướt nghe chừng tiết Hạ sang
Gác trống ngồi im buồn vắng lặng
Đêm nằm gác trán nặng sầu chan.
TRỊNH CƠ Paris 06
Sept. 2018
THA HƯƠNG
Từ độ ra đi biệt mái tràng,
Nợ trai đền đáp vẫn chưa xong.
Chu du khắp nẻo leo đồi Vạn*,
Mộng ước hải hồ** vượt dặm ngàn.
Nhớ tới biển khơi khi hạ đến,
Trông vời đất Mẹ mỗi thu sang.
Ly hương lòng mãi sầu cô quạnh,
Dày dạn phong sương dưới nắng
chan.
Chánh Minh
Sep. 6, 2018
* Đồi Vạn Hoa tại Vinpearl
Land-Nha Trang
** Tác giả nguyên là thủy thủ trước
năm 1975
NHỚ CỐ HƯƠNG
Kỷ niệm hôm nào khó xoá tan
Vì đâu bỏ nước vượt sông ngàn
Nhiều khi nhớ Mẹ buồn lưng thắt
Lắm lúc thương Cha buốt dạ tràng
Giã biệt đường xưa Thu muộn đến
Xa rời lối cũ Hạ chưa sang
Quê hương nhặt bóng hoà tim vỡ
Viễn xứ đêm sầu lệ ngập chan
Minh Thuý
7 tháng 9_ 2018
ND sang thăm anh muộn,đọc thơ xướng họa hay
Trả lờiXóahttps://i.pinimg.com/originals/28/5d/24/285d24e4ae7874f2490747dfaeb754a3.gif
chúc mừng và chúc ngày mới tràn ngập niềm vui bên gia đình anh Quỳnh hén!
Cảm ơn ND nhiều !
XóaChúc em luôn bình an !