ĂN CỖ
Được mời ăn cỗ nhà hàng sang
Đóng bộ com lê, bảnh chú chàng
Vơi chén nhanh tay người đã dọn
Cạn ly mỏi cổ rượu không mang
Ráng ngồi lịch sự cho tuân
phép
Cố dự trang nghiêm chẳng dám phàm
Không lẽ về nhà moi lục bếp
Đành xơi tô phở , quán bên đàng !
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
ĐI ĂN TIỆC CƯỚI
Tiệc cưới nhà hàng ngó thật sang
Phục trang phải xứng sánh đôi
chàng
Áo dài lộng lẫy đi thuê mặc
Giày láng điệu đà vội sắm mang
Chẳng lẽ đạp xe, liều...gọi xế
Mặc dù đói bụng, né...ăn phàm
Về nhà nghĩ lại bao phiền toái
Ruột rỗng, tiền hao, khổ mọi đàng
!
Sông Thu
LÀM SANG
Mấy thuở được làm thực khách sang
Dầu thơm,mút tóc…sánh vai chàng
Nông quê bỏ ruộng tay mòn cuốc
Trí thức ra nòi kiếng trắng mang
Mãi tránh người quen nhìn cốt tục
Hoài che mắt lạ ngó thân phàm
Rượu dzô cạn chén quên vờ vĩnh
Mặt thật hoàn nguyên…cũng địa
đàng.
Lý Đức Quỳnh
THÓI ĐỜI
Nhà hàng,đặt tiệc nghĩ là sang
Tiếp đãi xem ra nghịch ý chàng?
Cụng chén tạc thù,...tiền bạc rót
Giao tay hỷ xả,...nợ nần mang...
Lời ra trơ tráo trò hợm hĩnh
Rượu bốc lam nham thói tục phàm...
Phạc mặt quanh năm lo "lễ
nghĩa"
Theo đà...có bữa...phải ra đàng
"?!"...
10-9-2018
Nguyễn Huy Khôi
ĂN CƯỚI
Cô dâu tươi trẻ lại cao sang
Thật xứng đôi vừa lứa với chàng
Tóc uốn cao đầu xinh hết ý
Vàng đeo nặng cổ đẹp mênh mang
Thoạt nhìn cứ tưởng người tiên cảnh
Thoắt thấy nào tin kẻ tục phàm ?
Chú rể hẳn là tu mấy kiếp
Giờ đây đã được lên thiên đàng ?
Thục Nguyên
GIÀ DỰ TIỆC
Cơ hội được mời đến chỗ sang
Dù già cũng bảnh, chẳng thua chàng
Đàng hoàng tiền túi, phong bì sẵn
Tề chỉnh côm lê, cà vạt mang
Bia rượu thơm lừng, nào có thiếu
Ruột gan èo uột, dám đâu phàm
Nên chi tàn tiệc, thân meo mốc
Sảng khoái làm sao, phở giữa đàng
Người Nay
NHẬP THIÊN ĐÀNG
Biết chồng bất kể tiệc hèn sang
Rồng cuốn liên miên vốn nhất
chàng.
Thừng nối trong ngoài chờ giật gắp
Lời đồn hay dở chịu chung mang.
Vợ nhìn yên chí đang từ tốn
Gà vướng rung giây khiến bốc phàm.
Bỏ đũa vung tay mồm mắt trợn
May sao chưa được nhập thiên đàng
.
Trần Như Tùng
NGÀY RA MẮT...
Áo đỏ lụa mềm trông rất sang
Hôm xưa ra mắt phía bên chàng
Môi hồng ... ngỡ nhạt thêm son phết
Dáng nhỏ...nghi lùn cao gót mang
Xôi thịt không rờ...e quở đoảng
Rượu bia chẳng rớ...sợ chê phàm
Suốt ngày hầu cạnh quanh bàn tiệc
Bụng đói, chân run...khổ mọi đàng
!
Thy Lệ Trang
CHÀNG NGHÈO
Đây ngày trọng đại được làm sang
Cưới vợ vừa xong lên chức chàng
Một bộ vét tông làm khách nể
Đôi giày mỏ vịt xỏ chân mang
Bao năm vẫn tốt chưa sờn rách
Mấy thuở còn oai chẳng tục phàm
Cuộc sống khi nào thì phất được
Hay ta nghèo mãi đến thiên đàng !
THIÊN HẬU
ĂN MỪNG RA SÁCH MỚI
Được người trí thức đãi ăn sang
Cà vạt com lê diện ngất chàng
Nhưng bởi quan to lâu chửa đến
Cũng vì chuột lụi *mãi chưa mang...
Món tây quý phái chê dùng đũa
Kiểu ngoại thượng lưu bỉ bốc phàm!
Bụng đói thôi đành,oai phải thế!
Về nhà lục bếp,khỏi ăn đàng
Thanh Hoà.
*thịt rán hay beefteck
VÔ NGÔN
Phận thiếp nào đâu đã được
"sang"
Tiền chi bù khú... cực vì chàng ?
Tiệc tùng vạn kiểu...người hâm hưởng
Công nợ trăm bề...kẻ nặng mang!
Quen thói xa hoa nòi tục tử
Quên câu liêm sỉ sống phô phàm!
Vật đa sảng khẩu,..."khinh"
nhân cách
Tình dứt, thây duyên nợ …rẽ đàng.
9-9-2018
Nguyễn Huy Khôi
GƯƠM LẠC RỪNG HOA
Ăn cỗ thiệp mời đến tiệm sang
Cao lương mỹ vị đón chờ chàng
Kiều nương chín đóa quanh bàn tiệc
Gươm báu một thanh giữa hỗn mang
Thỏ thẻ yến oanh hương sắc tỏa
Im lìm như thóc bỉ nhân kham
Mắt no bụng đói thôi đành vậy
Thờ thẫn rời xa cõi địa đàng
Yên Nhiên
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!