TRANG TỬ
Thơ Trần Mạnh Hảo
Lau sậy bên sông Bộc đứng một chân
mà ngủ
Cây trẻ thơ mơ giấc bạc đầu
Cây lau mộng hóa thành hạc trắng
Có thể giờ hạc vẫn ngỡ mình lau
Thương trời không chân phải đứng
Mãi lửng lơ ôm hồ điệp mây ngàn
Ta ngờ cây hòe vừa đi vừa hóa bướm
vàng
Hoàng Hà làm thang bắc lên trời
xanh
Sương móc như cừu không cần gấm
vóc
Mây trắng nhà Chu ơi
Gió sông Tần chẻ mây làm tóc
Hỡi cá kình bơi trên thớt nhà vua
Phượng hoàng không tìm nổi ngọn
ngô đồng đậu
Cứ bay, cứ bay cánh gãy rơi xuống
đất
Cánh chim kia chợt hóa lưỡi cày
Ta cày ruộng theo chân trâu đường
cày chữ nhất
Đâu biết cánh chim phượng hoàng ăn
đất mà say
Ta thương Liệt Tử cưỡi gió bay phải
lụy gió trời
Huệ Thi học hết năm xe sách
Vẫn chưa đọc nổi văn tự loài ruồi
Thà làm chim chả giấu trời trong hốc
đất
Người cuồng nước Sở ơi
Ta đập vòm trời vỏ ốc
Làm thuyền chơi bến Ngưu Lang
Ai bay áo làm buồm ta dựng tóc
Mây trắng sông xưa giờ hóa rùa
vàng
Ơ núi còn ngồi như cóc
Mỗi thân hòe khói bướm ngút tàn
nhang
Ta hoá ngọn bút lông vút theo chim
Cưu đêm nghiên, ngày sách
Hãy táng thân ta trong bụng quạ,
diều hâu
Hồn ta mọc trong thuyền trời lau
lách
Sông Bộc chùng chình như trời thả
sợi dây câu
T.M.H.
Nguồn: Từ Fb của nhà thơ Tran Manh Hao
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!