Chiều Bên Sông
Nước
(mượn ý bài Bạc Mộ của Đỗ
Phủ)
Mù mịt quê nhà sông nước ơi
Chiều hôm lãng đãng lạnh mây
đồi
Hoa chen cỏ dại e dè ngủ
Chim đậu cành cao ríu rít chơi
Lâu lắm thuyền chưa về bến cũ
Lạ chưa tâm lại cảm thu người
Bây giờ tuổi đã,bao giờ nữa!
Tóc trắng cần chi đợi tuyết
rơi
Thiền Sư Xóm Núi
Bài Họa:
Thu Vàng Viễn Xứ
Mây chiều bủa lưới điệp trùng ơi
Gió thả heo may rít cuối đồi
Giữa ruộng lòi thòi hoa dại nở
Ven đồng lẳng lặng ngựa già chơi
Buồn trơ chiếc ghế ngày không bạn
Nhớ đẫm bờ sông tối vắng người
Nhật nguyệt phối màu tranh huyễn
thể
Thu vàng mộng cũ,lá sầu rơi !
Lý Đức Quỳnh
Tuổi Thu Vàng
Bạn già yêu quý của tôi ơi
Thân lão cần chi vượt núi đồi
Vằng vặc ánh trăng...nào ngắm thử
!
Xạc xào ngọn gió...hãy đùa chơi !
Gieo vần thơ phú, say cùng bạn
Xướng họa thi ca, cảm với người
Thanh thản tâm hồn vui hiện tại
Ngắm mùa thu đẹp lá vàng rơi.
Sông Thu
Sống Vui Trọn Kiếp Người
Thân gia còn khoẻ cứ rong chơi !
Cho bỏ mang danh một kiếp người
Đủ sức băng rừng và lội suối
Vững chân vượt núi hoặc leo đồi
Vui mừng chi ngắm cơn mưa đỗ ?
Thú vị gì nhìn cảnh tuyết rơi ?
Hãy nhớ mai sau về cát bụi
Cũng hoàn tay trắng bạn đường ơi !
Songquang
10/19/2018
Mãi Nhớ Chiều Quê
Quê chiều mãi nhớ thiết tha ơi !
Mộng dệt từng vui e ấp chơi.
Tê tái cảnh đời muôn tiếc hận,
Héo tàn sông núi nỗi sầu rơi.
Về đâu bến nghịch thuyền xa nước,
Thảm đó tình đau lệ khóc người !
Mê mỏi lắm thân buồn luỵ khổ…
Khê sơn buốt lạnh hắt hiu đồi !
Đọc Ngược:
Đồi hiu hắt lạnh buốt sơn khê
Khổ luỵ buồn thân lắm mỏi mê
Người khóc lệ đau tình đó thảm,
Nước xa thuyền nghịch bến đâu về ?
Rơi sầu nỗi núi sông tàn héo,
Hận tiếc muôn đời cảnh tái tê.
Chơi ấp e vui từng dệt mộng…
Ơi tha thiết nhớ mãi chiều quê !
Nhật Hồng Nguyễn
Thanh Vân
Thăm Thẳm Đường Về...
Năm tháng xa dần những cuộc
chơi
Mênh mông mây trắng phủ quanh
đồi
Xôn xao mặt nước hình trăng vỡ
Thầm lặng hiên đời giọt nắng
rơi
Nhớ mái trường xưa...thời xỏa
tóc
Thương bờ môi ấm...thuở yêu
người
Tay gầy dệt mãi không tròn
mộng
Thăm thẳm đường về...cố quận ơi !
Thy Lệ Trang
Chiều Sân Thượng
Đẹp quá quê hương yêu dấu ơi !
Chiều thu sân thượng ngắm nương đồi.
Ngô xanh địu bắp rung rung vẫy
Cừu trắng nghênh sừng giỡn giỡn
chơi.
Trẻ nhỏ tung tăng êm sách vở
Niềm vui cởi mở ấm hơi người.
Đường như dải lụa ôm eo lượn
Trầm bổng thanh bầu thánh thót rơi
!
Trần Như Tùng
Bóng Thời Gian
Nhà bên sông nước tháng năm ơi
Sáng nắng chiều mưa mấy vạt đồi
Lòng vẫn yêu hoa sầu huyễn ảo
Hồn càng mến cảnh thích rong chơi
Trăng xưa có lúc buồn thương bạn
Thơ cũ nhiều khi cũng nhớ người
Đỉnh núi chân mây trời đất rộng
Nơi nào chẳng thấy khói sương rơi ...
CAO MỴ NHÂN
Cảnh Bên Hiên
Thương mãi vùng quê, xinh xắn ơi!
Mùa xuân đượm thấm nhánh quanh đồi
Bụi hồng mọng đỏ, hoa bung nở
Cánh trắng quạt đều,bướm lượn chơi
Trai gái bên lề vui nói, giỡn
Người già trong xóm chuyện tươi cười
Mỗi mùa theo cảnh lòng phơi phới
Vẫn ngắm thu về lá phượng rơi.
Nguyễn Gia Linh
20-10-2018
Khắc Khoải
Vui mừng thủa ấy được về chơi
Ngắm biển, xem hoa dạo khắp đồi
Cảm xúc nguồn thơ tìm vận trải
Chan hoà ý tưởng dệt mưa rơi
Tương phùng bạn cũ khôn cầm lệ!
Giã biệt làng xưa mãi nhớ người!
Khắc khoải đêm dài nơi xứ lạ
Thì thầm khẽ gọi cố nhân ơi!
Như Thu
Thu Cô Liêu
Đẹp buồn pha lẫn sắc thu ơi!
Vàng tím chen nhau nhuộm núi đồi.
Xào xạc rừng phong nai réo gọi
Mơ màng đáy nước nguyệt rong chơi.
Chim non chiêm chiếp run run cánh,
Gió lạnh mênh mang héo hắt người.
Vắng bặt tin nhà hồn chết điếng
Hiên ngoài tí tách giọt sầu rơi !
Mailoc
10-20-18
( Kỷ niệm Elizabeth Town
Hospital Pennsylvania mùa thu 1983 )
Giữa Mùa Thu
Đọc Xuôi :
Vườn đẹp mai vàng, nhớ mẹ ơi
Thấy chưa kịp bước lẹ quanh đồi
Thương ai đợi núi rừng cây lạnh
Mõi bạn chờ đêm " xập xám " chơi
Vương vấn nhạn trời cao vắng tổ
Kén tơ bóng lặng nguyệt soi người
Trường tình nhi nữ hoa hồng đẹp
Phương bắc đâu nhà mất lệ rơi !
Đọc Ngược :
Rơi lệ mất nhà đâu bắc phương
Đẹp hồng hoa nữ nhi tình trường
Người soi nguyệt lặng bóng tơ kén
Tổ vắng cao trời nhạn vấn vương
Chơi "xám xập" đêm chờ bạn mõi
Lạnh cây rừng núi đợi ai thương
Đồi quanh lẹ bước
kịp chưa thấy
Ơi mẹ nhớ vàng mai đẹp vườn
Mai Xuân Thanh
Ngày 20/10/2018
Hoài Cảm
Tình quê sâu nặng lắm ai ơi!
Non nước thay da rạng núi đồi
Chim chóc líu lo cao giọng hót
Mục đồng ríu rít mải rong chơi
Phố phường hưng thịnh bừng đô thị
Xóm mạc bình yên ấm dạ người!
Vừa mới ngày nào xuân sắc thắm
Giờ đầu phai bạc nắng sương rơi.
21-10-2018
Nguyễn Huy Khôi
Nghe Tiếng Mưa Xa….
Quê nhà đẹp lắm cố hương ơi,
Nhớ mái tranh xưa cạnh góc đồi
Lúc trẻ mê say khi giỡn hớt
Thời già luyến nhớ lúc vui chơi
Xuân về hoa nở giăng đầy lối
Hạ tới ve kêu thức mọi người
Lỡ bước phong trần lòng tẻ lạnh
Ta ngồi đây đếm tiếng mưa rơi !
Paris 21/10/2018
TRỊNH CƠ
Chiều Bên Sông Nước
(mượn ý bài Bạc Mô của Đỗ
Phủ)
Quê nhà mù mịt nước sông ơi,
Bảng lảng chiều hôm lạnh núi đồi.
Hoa nép cỏ hoang tìm ấm áp,
Chim nương cành rậm hết rong chơi.
Thuyền đi biền biệt chừng quên lối,
Thu đến heo may chạnh nhớ người.
Bao nả cuộc đời còn vướng bận ?
Trắng dần mái tóc ngắm chiều rơi !
Đỗ Chiêu Đức
Nhớ Người
Nghìn trùng xa cách cố nhân ơi
Mây trắng giăng mành khắp núi đồi
Đã trót là thân chim viễn xứ
Lẽ nào hóa kiếp bướm rong chơi
Lê thê ngày quạnh sầu lan tỏa
Khuya khoắt canh trường sáp lệ rơi
Mộng cũ chập chờn làm mặt lạ
Thu Đông tàn tạ thuở xa người
Yên Nhiên
Khúc Hát Thu Xưa
Thu vàng nắng nhạt đẹp chao ơi !
Cảnh vật tươi xinh dọc núi đồi
Vạn lá pha màu chim đậu giỡn
Ngàn cành đổi sắc bướm vờn chơi
Mây bay lối mộng thầm thương kẻ
Gió thoảng chiều mơ gợi nhớ người
Bến cũ anh ôm đàn thánh thót
Bây chừ chỉ nhặt tiếng buồn rơi
Minh Thuý
21 tháng 10_
_2018
Chiều Trong Rừng ...
Biệt xứ lâu rồi quá nhớ ơi
Lang thang đến mãi tận chân đồi
Rừng hoang tĩnh lặng đi quanh quẩn
Núi vắng im lìm bước dạo chơi
Thơ thẩn ru hồn về cố quận
Ngẩn ngơ thả bóng ở quê người
Về chiều tuổi hạc còn chi hỡi
Tóc đẫm sương sa lệ bỗng rơi....
Tuyết Phan
29/11/2018
Nhớ Quê
Nhớ mãi miền quê Tiên Phước ơi !
Dòng sông nước ngược lượn chân đồi.
Xuân về hoa nở xinh tươi lắm,
Gió thoảng hương bay bướm lượn
chơi.
Dóc trái,lòn bon treo đầy nhánh,
Ẩn mình,măng cụt nấp chờ người.
Đi xa nhớ mãi miền quê cũ,
Có quả ăn hoài,chẳng tuyết rơi.
Thanh Khang
Toronto
30-11-2018
Trả lờiXóaXin góp họa:
HOÀI CẢM
Tình quê sâu nặng lắm ai ơi!
Non nước thay da rạng núi đồi
Chim chóc líu lo cao giọng hót
Mục đồng ríu rít mải rong chơi
Phố phường hưng thịnh bừng đô thị
Xóm mạc bình yên ấm dạ người!
Vừa mới ngày nào xuân sắc thắm
Giờ đầu phai bạc nắng sương rơi.
21-10-2018
Nguyễn Huy Khôi
Cảm ơn anh NGUYỄN HUY KHÔI.
XóaEm xin đưa lên trang.
Kính anh sức khỏe!