Chuyện Một Đêm Trung Thu
Bao cánh thiên nga điểm trắng
hồ
Bên lầu thủy tạ một Trung thu
Tay hương huyền hoặc chòm dây
lụa
Giọng ngọc mê hồn mấy phiếm
tơ
Tráng sĩ vung gươm cười bóng
nước
Thiền sư múa bút dệt hồn thơ
Vầng trăng vằng vặc màn sương
lạnh
Ảo ảnh hay là chuyện cổ xưa ?
Thiền Sư Xóm Núi
Bài Họa:
Chuyện Người Say Trăng
Ngời loang cánh hạc trắng thênh hồ
Thi vũ giao hòa lộng nguyệt thu
Nhẹ gót son bay đầu sóng nhạc
Mềm tay ngà lướt cuối cung tơ
Quỳnh thơm trà đạo mời tu sĩ
Cúc ngát tửu trần chuốc khách thơ
Yến tiệc đằm say hồn chếnh choáng
Suối đào rạo rực ước nguồn xưa…
Lý Đức Quỳnh
Rằm Tháng Tám
Lá vàng lác đác rụng bên hồ,
Cảnh đẹp đêm rằm tháng tám
thu.
Thềm quế cung Hằng mong Nguyệt
lão,
Gốc đa lầu Cuội đợi Ông Tơ.
Trẻ em đèn nến khua lân giấy,
Người lớn bánh trà đãi khách
thơ.
Ngày lễ Ngắm Trăng theo tục
lệ,
Hàng năm tổ chức tự ngàn xưa.
Nguyễn thị Mỹ
Ngọc.
Oct. 6/2018
Trung Thu Nhớ Bạn
Đọc Xuôi :
Chiều… trời nắng nhẹ điểm xanh hồ,
Mát dịu mây mùa tiết giữa Thu.
Kiều diễm sắc vàng hoa nở nhuỵ
Ngất ngây tình thắm liễu buông tơ.
Hiu hiu gió lạnh vương hồn mộng,
Ảo diệu sương nhoà kết ý thơ.
Dìu dặt tiếng vương đàn trổi nhạc…
Nhiều nhung nhớ cũ bóng hình xưa !
Đọc Ngược:
Xưa hình bóng cũ nhớ nhung nhiều,
Nhạc trổi đàn vương tiếng dặt dìu.
Thơ ý kết nhoà sương diệu ảo,
Mộng hồn vương lạnh gió hiu hiu.
Tơ buông liễu thắm tình ngây ngất,
Nhuỵ nở hoa vàng sắc diễm kiều.
Thu giữa tiết mùa mây dịu mát…
Hồ xanh điểm nhẹ nắng trời chiều !
Nhật Hồng Nguyễn
Thanh Vân
Biệt Ly
Sương khói chập chờn nhòa mặt hồ
Chia tay quyến luyến một chiều thu
Ngập ngừng sóng mắt ngùi tương biệt
Tha thiết cung đàn quạnh trúc tơ
Phút cuối bên nhau sầu phận bạc
Mai kia lẻ bóng khóc tình thơ
Từ đây thôi chẳng còn mong gặp
Thương nhớ gọi thầm yêu dấu xưa
Yên Nhiên
Nhớ Thu
Lác đác vàng rơi gợn sóng hồ
Thuyền nan sào cắm ngắm trời thu.
La đà thông lặng cành in bóng
Vằng vặc trăng ngà liễu nhả tơ.
Cánh nhạn rã rời sương lướt thướt
Liễu bờ hiu hắt ngọn lơ thơ.
Về đây cảnh cũ lòng man mác
Thương nhớ ngập hồn đâu dáng xưa ?
Mailoc
Đối Bóng Thu
Mây đã vì ai trắng mặt hồ
Lạnh lùng sóng bạc bặt tin thu
Khói không bảng lảng chân trời cũ
Lá cũng mơ màng liếp nắng tơ
Vạt nhớ xoè tung tìm dấu hạc
Tà sương phủ phục gọi tình thơ
Chao ôi, áo lụa phơi hiên vắng
Rượu cúc mời nhau khóc nước xưa
..,
CAO MỴ NHÂN
Trung Thu Trên Hồ
Ngàn đoá liên đăng dạo mặt hồ
Trăng rằm tháng tám thả tình thu.
Đoàn thuyền êm ả cưng đàn trẻ
Lời hát thanh bình rộn tiếng tơ.
Ngày hội non sông vui chữ hiếu
Tấm lòng cha mẹ đẹp nguồn thơ.
Cả đời Nguyệt Lão yêu bầy nhí
Ánh sáng chưa từng thấy tự xưa .
Trần Như Tùng
Thơ xướng-hoạ hay.
Trả lờiXóaChúc em luôn vui,khoẻ.
https://3.bp.blogspot.com/-VwoZ8tBFNJ4/W0sXV8IerGI/AAAAAAAAKio/uMcfKKnc5agH55wuryMNPPQOL0hWqRregCLcBGAs/s400/l.gif
Cảm ơn chị LAN HUỆ !
XóaKính chị an lạc !
Vẫn là những vần thơ thật tuyệt vời vào ngày cuối tuần giữa tiết trời mùa Thu ở bên mình ..
Trả lờiXóaCảm ơn bạn về những vần thơ hay bạn nhé . Chúc bạn cùng gia đình ngày cuối tuần thật ấm áp .
Cảm ơn NT đã ghi cảm nhận!
XóaChúc bạn hạnh phúc !
https://www.niemphat.vn/wp-content/uploads/2016/11/cang-don-gian-cang-hanh-phuc.jpg
Trả lờiXóaThơ xướng họa đều hay.
Chúc anh Đức Quỳnh cuối tuần nhiều niềm vui và Hạnh phúc.
Cảm ơn Fa !
XóaChúc bạn an bình !
Kính thưa quý Thầy Cô và quý Anh Chị,
Trả lờiXóaDo có người bạn góp ý,nên Q xin giãi bày đôi lời.
Trong bài họa của Quỳnh câu 5 như sau:
QUỲNH thơm trà đạo mời tu sĩ,
Bạn ấy thắc mắc sao không là:
SEN thơm trà đạo mời tu sĩ,
Cho phù hợp với "tu sĩ" ?
Theo góp ý của bạn ấy,Quỳnh xin thưa:
Nếu câu thơ trên được tách ra đứng riêng,đúng là sẽ có được một câu thơ hay.Nhưng,đặt ở trong bài nó không thể hiện được chủ ý của người viết.
Bạn đã đặt câu hỏi đúng vào chỗ mà Q muôn mọi người cùng nghi vấn.Tuy nhiên,phải tự tìm cho mình câu trả lời mới đi vào cánh cửa để nhận ra người viết nhằm gợi đến "người say trăng"là ai?
Một khách thơ được chuốc rượu cúc lừng thơm ngan ngát,được xem đàn hay múa đẹp trong đêm thu nguyệt ngời lộng,mà nảy sinh lòng "say trăng"thì cũng bình thường thôi.
Như vậy "người say trăng" mà bài thơ muốn nói đến phải là vị tu sĩ kia.
QUỲNH THƠM là dụng ý.
Một vị tu sĩ đã khởi tâm bồ-đề và đang thưởng trà đạo trong hương sen giải thoát,thì chẳng thể mảy may động tâm được.Đang nhâm nhi trà đạo mà ngồi thưởng lãm quỳnh hoa đang mãn khai trắng nõn nà dưới ánh trăng ngà phơi phới,hương thơm thanh tao mời gọi.Rồi không gian,hoạt cảnh...Từ chút lòng xao xuyến với nhân ảnh,bóng trần...đưa đến cơn say đằm thắm nhẹ nhàng trong thẳm sâu,cũng đủ để tâm tư chao đảo(chếnh choáng).Rồi ngấm ngầm len lén một giấc mơ về chốn xa xôi tận nguồn suối Đào nguyên ngày xưa Lưu Thần Nguyễn Triệu đã tràn vui cùng bao cô tiên nữ diễm kiều.Khi nước đã chảy,tất phải tạo ra dòng chảy.
Dẫu đã đi tu,song niềm khát ái chẳng dễ gì đã đoạn tận.Nếu không sống trọn vẹn trong Chánh niệm Tỉnh giác,thì phút xao lòng rồi sa chân vào chốn mê lầm cũng chẳng bao xa...
Quỳnh xin có đôi lời.
Mong sự giãi bày này có được sự cảm thông.
Thân kính,
Lý Đức Quỳnh.