BẠN GIÀ TÂM SỰ
Tuổi cao hay bệnh - cũng vì ta!
Rạng chuyện trần gian hỏng việc
nhà
Điện nước lâu năm thưa kiểm lại
Xe tàu cũ kỹ ít xem qua
Đông về lạnh hết không riêng trẻ
Xuân đến vui chung chẳng kệ già
Gạt bỏ ngoài tai - bàn tán mặc
Siêng năng cơm phở - chớ lơ là!
Trương Văn Luỹ
09/11/17
Bài Họa:
TÂM SỰ GIÀ
Trăm thời trong cái cõi người ta
Thoáng trẻ dần qua chửa hẳn già.
Xuân hạ thu đông dồn dập lướt
Gạo tiền danh lợi đắm chìm qua.
Tù và hàng tổng reo làng xóm
Dải yếm cô thôn níu cửa nhà.
Ba vạn tia trời đang đếm tiếp
Mà sao thư thái tựa như là . . .
Trần Như Tùng
LÃO GIẢ CA
Sinh - tử xưa nay...chẳng cứ ta...
Tù và quen thổi,...rác tai nhà
"?"
"Suối khe"...chắc hẳn
thưa lui tới,
"Đèo dốc"...hình như khó
vượt qua "?"
Dăm giọng thơ gàn "lừa"-sức
trẻ,
Đôi chung rượu nhạt "phỉnh" thân già "!"
Tơ hơ miệng hở hai hàm giả
Tứ khoái bái bai....thế...mới...là...?!
Nguyễn Huy
Khôi
11-2017
TUỔI HẠC
Tử sinh bệnh lão chẳng riêng ta
Tay yếu chân run, đành ở nhà
Sáng tối ngắm trời, trông bạn cũ
Trưa chiều bóc lịch, đếm ngày qua
Rượu trà chút đỉnh, đây còn trẻ
Xướng họa đôi khi, đó chẳng già!
Thanh thản trời mây, không vướng bận
Nhẹ lòng tuổi hạc, chẳng chi
là…!
Văn Thanh
AN LẠC
Nhân sinh thất thập,...nọ riêng ta
Con cháu đoàn viên phúc ấm nhà!
Bén gót đường mây vời hạc đến
Vui chân lối gió dụ trăng qua
Hội hè sẵn dạ đâu thua trẻ
Hiếu hỷ tận tâm chẳng nệ già
Cài chốc đắp tai,...thây thế sự...
Sống vui sống khỏe,...tự...xem...là...
11-10-2018
Nguyễn Huy Khôi
QŨY THỜI GIAN
Những bước thiền hành nắng đẹp ta
Thong dong thả bộ trước sân nhà
Tương lai bỏ mặc không hoài đến
Quá khứ chôn vùi chẳng nghĩ qua
Mỗi sáng cầu kinh vui tuổi hạc
Bao đêm ngắm Nguyệt thú thân già
Thời gian vụt thoáng ngoài song cửa
Chớ dại bi quan chán nản là ...
Minh Thuý
11 tháng 10 _
2018
TUỔI TRẺ XƯA ĐÂU?!
Theo ngày tháng tuổi bịt đường ta
Sớm tối loanh quanh mảnh ruộng nhà
Nhìn bướm ong bay hoài lả ghẹo
Ngó mùa lá rụng cứ vèo qua
Soi gương chửi đổng,mồ cha lão
Rửa mặt cười suông,đĩ ngựa già
Điện nước cao lâu đời cúp sạch
Đèn chong cửa nguyệt,biết mô là…
Lý Đức Quỳnh
LỜI THẬT
(Thơ vui)
Rõ chán mớ đời cánh lão,... ta
Vào ra luẩn quẩn "rích"
quanh nhà
Gối bong rệu rã, gân lơi lỏng
Miệng hở tơ hơ, gió lọt qua
Hai mắt tèm nhèm hai mắt lóa
Ba chân lủng lểu một "chân
già"...
Biết là lẩm cẩm,...nhưng đâu dám
Cả nghĩ...già nua...lỡ...khéo
là...
12-10-2018
Nguyễn Huy Khôi
TÂM SỰ BẠN GIÀ
Sống thọ sống dai cũng tại ta,
Chớ ham phở chợ cứ cơm nhà.
Máy xe tuy cũ nhưng còn nổ,
Điện nước lâu ngày ráng cũng qua.
Đến hẹn lại lên như hồi trẻ,
Khi vui chẳng nhớ mặc thân già.
Ba cao* vốn dĩ người người cũng,
Một thấp* thường xuyên chẳng lạ là
!
Đỗ Chiêu Đức
* Ba Cao : là Cao máu, Cao mỡ, Cao
đường.
Một Thấp : là Thấp Khớp !
Ôi chao , thơ đã hay rồi mà còn mang tính hài và dí dỏm nữa nè ...
Trả lờiXóaCảm ơn bạn về những bài thơ tuyệt hay . Chúc bạn cùng các thi hữu những ngày cuối tuần thật an vui .
Rất vui với cảm nhận của bạn.
XóaChúc NT sức khỏe,hạnh phúc!
Trả lờiXóaQuỳnh cho mình góp tiếp bài họa vui:
LỜI THẬT
(Thơ vui)
Rõ chán mớ đời cánh lão,... ta
Vào ra luẩn quẩn "rích" quanh nhà
Gối bong rệu rã, gân lơi lỏng
Miệng hở tơ hơ, gió lọt qua
Hai mắt tèm nhèm hai mắt lóa
Ba chân lủng lểu một "chân già"...
Biết là lẩm cẩm,...nhưng đâu dám
Cả nghĩ...già nua...lỡ...khéo là...
12-10-2018
Nguyễn Huy Khôi
Cảm ơn anh HUY KHÔI !
XóaEm xin đưa bài họa lên trang.
Kính anh an lạc !