TRIÊU TỈNH
Chửa cạn năm canh đã gióng rền
Tiếng gà xua hắt giọt sương đêm
Trăng tàn run rẩy lu loe ánh
Giấc dở vơ vương trĩu nặng niềm
Nửa trí còn say chìm huyễn ảo
Nửa hồn mải quẩn quyện thần tiên
Tẻ te buồn độc đâu xa lắm
Le lói triêu dương khẽ vén rèm!
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
KHÔNG ĐỀ
Chìm trong quạnh vắng nhẫu mưa rền
Eo óc gà khuya gáy rạc đêm
Hoạn lộ thăng trầm nhầu vạn nỗi
Cơ duyên lận đận rối bao niềm?
Nghêu ngao thi phú đành trơ bị
Phách lối tửu trà chả hóa tiên?
Vách lặng bóng câm ngồi độc ẩm
Trăng suông lạnh lẽo lọt khe
rèm...
19-10-2018
Nguyễn Huy Khôi
TÌNH ĐƠN PHƯƠNG
Sáng nay nghe pháo nổ vang rền
Trộm ngắm cô dâu đẹp tựa tiên
Vẻ mặt hân hoan ngời ánh mắt
Bàn tay ngà ngọc vén khăn rèm
Nàng say hạnh phúc mừng duyên phận
Tôi nén buồn đau giấu nỗi niềm
Ôm mối tình đầu không dám ngỏ
Ngậm ngùi, thao thức suốt trong
đêm.
Sông Thu
NHỚ XƯA
Trời chưa bừng sáng nhạc vang rền
Muôn điệu bổng trầm mở suốt đêm
Sống giữa ồn ào say vạn nỗi
Chen trong nhộn nhịp đắng bao niềm
Yên lành thuở trước quê nhà cũ
Hạnh phúc ngày nào chốn cõi tiên
Thao thức mơ màng trong giấc ngủ
Thỏang qua cơn gió chợt lay rèm !
THIÊN HẬU
MÙA GIÔNG BÃO
Vần vũ trời đông dậy sấm rền
Giữa ngày chập choạng tựa như đêm
Quan vui phỡn mặt ôm tiền của
Dân khổ bầm gan ngậm nỗi niềm
Vật chất quyền uy còn tối thượng
Nhân tình đạo lý hết ưu tiên
Thiên tai địch họa oan khiên ngút
Kín cổng nhà vua chẳng động rèm
Lý Đức Quỳnh
BÀ KÊU : TINH TƯỚNG
Lão quỷ ban trưa cũng ngáy rền
Ồn ào kéo gỗ miết qua đêm.
Con dâu phụng phịu chồng gây chuyện
Cháu gái mơ màng dịp gặp tiên.
Uống mãi Tâm Bình, buồn ngán cảnh
Tập sang Thái Cực, mạnh thêm niềm
Cũng may cả tháng đôi lần vậy
Mà cũng toang toang mấy tấm rèm .
Trần Như Tùng
TIẾNG PHÁO NHÀ BÊN
Nhà bên tiếng pháo nổ vang rền
Nhạc nhả tưng mừng rộn cả đêm
Cô láng giềng quen sang bến lạ
Chàng thôn làng kế vén khăn rèm
Người đưa hai họ chào sau cuối
Xe đón nàng dâu đậu trước tiên
Có kẻ từ nay buồn rũ rượi
Còn ai chia sẻ nỗi riêng niềm ?
Songquang
CHUYẾN TẦU ĐÊM
Sình sịch tầu khuya bánh chuyển rền
Đưa người lữ khách vượt màn đêm
Đèn vàng cô quạnh mênh mang nỗi
Ga vắng đìu hiu quạnh quẽ niềm
Day dứt thương cho người lữ thứ
Mơ màng nhớ lại thuở ngây tiên
Giật mình còn tưởng gà đang gáy
Thôi thúc triêu dương sớm lọt rèm
THANH HOÀ
NHỚ BA...
Làm sao quên được trống vang rền
Ngày tiễn ba về nơi cõi tiên
Một mảnh khăn buồn ...mang suốt kiếp
Đôi dòng lệ nóng...chảy nhiều đêm
Đường làng vắng vẻ... trơ màu sậy
Dốc núi cheo leo...quạnh nỗi niềm.
Mấy chục năm rồi con vẫn nhớ
Vầng trăng thơ ấu ngủ bên rèm !
Thy Lệ Trang
Các bài xướng họa rất hay. Chúc em luôn có nhiều niềm vui.
Trả lờiXóaCảm ơn chị LAN HUỆ đã ghé thắm !
XóaKính Chị an bình !