TIẾNG DƯƠNG CẦM NGÀY XƯA
(Thể thơ STLB )
Nàng ngồi trước dương cầm lướt phím
Dáng mãnh mai, áo tím dịu dàng
Búp măng tay thoắt cung đàn
Nghe như tiếng nhặt, tiếng khoan... mơ màng
Tóc thề xỏa, dáng sang thanh nhã
Thả hồn đàn, nhấn nhá đường tơ
Khiến người đồng điệu ngẩn ngơ
Ôi chao! Dòng nhạc suối mơ êm đềm
Nghe rười rượi mát thêm lời hát
Em cất lên ngào ngạt hương đêm
Chân anh như dính bậc thềm
Tim anh xao xuyến khó kềm đập nhanh
Nghe thánh thoát âm thanh quyện gió
Tưởng chừng như trong đó có hương
Thấm từng lời hát em thương
Ngày mai rồi sẽ... chiến trường đợi anh!
Ai biết được khúc quanh tình ái
Đêm cuối cùng rồi phải chia xa
Đường đời... đôi ngã đôi ta
Tiếng dương cầm đó phôi pha được nào!...
DUY ANH
Orlando. June 1st 2022
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!