Chuyện Nhà Báo
Vẫn trò há mõm chờ sung
Nhà quan giậu đổ đến lùng truy ra
Thanh liêm,đương chức tụng ca
Hội đồng đấu đá,Nam kha mộng tàn.
Lý Đức Quỳnh
Chuyện Xăng Tăng
Xăng ta,xăng Mỹ cùng tăng
Thấy người "rối loạn" mà băn khoăn giùm
Phải lòng trắc ẩn,thương tâm
Hay trò khóc mướn nâng tầm điêu ngoa?!
Lý Đức Quỳnh
Chuyện "Bà Tám"
Bên kia Tư Bản thoái trào
Bên ni Xã Hội cũng xao xuyến lòng
Mốt mai thế giới đại đồng
Việt Nam gạo sẽ cho không,lo gì!
Lý Đức Quỳnh
Chuyện Sông Phố
Phố nào mưa chẳng thành sông
Sài Gòn,Hà Nội...đến vùng Cao nguyên
Thấy trong biển nước dâng lên
Có thằng Dự án mua tiên bằng mồm !
Lý Đức Quỳnh
Thơ Họa:
CHỜ ĐƯỢC VẢ.
Chờ ăn quả vả, trái sung
Những cây tầm gởi chưa lùng, phóng ra
Bởi vì đồng bọn thay ca
Quan cao, quyền rộng, cười kha kha tàng...
Cao Mỵ Nhân
CHƠI XE.
Chơi xe, chẳng quản xăng tăng
Mỏ dầu đáy biển giàn khoan Tập giùm
Tập rằng " nhất trí an tâm "
Xăng trôi theo nước biển tầm đại gia...
Cao Mỵ Nhân
TOÀN KHÔNG
Tám vui theo những phong trào
Đá banh " thắng vội " làm xao động lòng
Một tuồng ở lỗ lên đồng
Không quần, không áo, toàn không sợ gì...
Cao Mỵ Nhân
MƯA LẠ
Phố cổ, mưa chảy hơn sông
Khai mương cần phải khoanh vùng mới yên
Nước không lũ lụt sao lên
Nhân dân giờ giống như tiên méo mồm...
Cao Mỵ Nhân
Thơ lãng nhách, vậy mà báo cũng cho dăng lên.
Trả lờiXóaChỉ kể "Chuyện thường ngày" thôi.Thơ thẩn gì đâu.
XóaHãy cùng cười với cái sự "lãng nhách" ấy.