NGƯỠNG ĐỜI CHƠI VƠI
(Bát vĩ đồng âm)
Sáu bảy mùa trôi giữa vợi vời
Nghe từng giấc quạnh bủa trùng khơi
Đường duyên trắc trở phai dòng đợi
Ngõ mộng đìu hiu vắng nẻo mời
Cuộc lỡ thăng trầm thương kiếp gởi
Sinh phù huyễn ảo tiếc hồn phơi
Chiều cung tiễn hạ xa tầm với
Bỏ lại mình tôi cuối ngưỡng đời.
Dạ Vũ Nguyên Minh
Thơ Họa:
VẠT NẮNG TÀN
Chiếc lá cô đơn lạc cuối vời
Trăng tàn gió thoảng vẫy ngàn khơi
Sông dài mệnh nước che nguồn đợi
Nguyệt trải đường duyên thẹn lối mời
Cúi mặt thương mình thân cỏ gởi
Xòe tay hứng lệ phận bèo phơi
Hiên lam vẳng tiếng chim chiều với
Bóng ngã triều phong nghẹn nẻo đời
Hảo Mặc Nhiên
VẦN THƠ CHỚI VỚI
Thuyền ra cửa biển đến xa vời
Cách trở đôi bờ,giận sóng khơi
Bến trách trăng kia không nhớ đợi
Trăng than bến nọ vắng thương mời
Bởi yêu trước chẳng hương ngào tới
Nên hận sau đành sắc úa phơi
Lệ đẫm muôn trùng thơ chới với
Vần nương cánh gió gởi trang đời…
Lãng Phong
MÃI LO
Ngắm nhìn ngưỡng vọng bóng xa vời,
Thức tỉnh hồn thanh thản lãng khơi.
Lặn ngụp sóng trần dòng bận đợi,
Đắm chìm suối thế giọt phiêu mời.
Bấy năm liên tục thân lưu gởi,
Ngày tháng ao bùn kiếp phủ phơi.
Còn lại bao lâu nghe chới với,
Lo âu nghĩ mãi vẫn yêu đời.
HỒ NGUYỄN
(18-12-2021)
SAO TRÁNH SẦU ĐỜI
Phù sinh một kiếp quá đau vời,
Như chiếc thuyền con giữa biển khơi.
Gió bão dập dồn không ngóng đợi,
Sóng trần tê tái chẳng kêu mời.
Thăng trầm cuộc sống phong ba gợi
Cay đắng tình duyên hạnh phúc phơi.
Khanh tướng công hầu hay khổ đói…
Làm người sao tránh khỏi sầu đời !
Liêu Xuyên
THƯƠNG HẠT BỤI NGƯỜI
Ông Xanh, ngửng mặt thẳm cao vời
Khói sóng mịt mờ trắng biển khơi
Mộng huyễn thẹn lòng, hoa biếng ngó
Ngõ hầu thẹn bút, nguyệt thôi mời"?"
Cầu sinh má sạm lầy mưa táp
Mưu sống lưng trần cháy mặt phơi!
Ngán nhẽ ngày về tay "sạch bóng"
Bụi người gió thoảng nghĩa chi đời"?"
22-12-2021
Nguyễn Huy Khôi
NGƯỠNG ĐỜI CHƠI VƠI
(Bát vĩ đồng âm)
Người ơi kỷ niệm đã xa vời
Tự lúc xa nhà vượt biển khơi
Nghĩa cũ mờ phai không kẻ đợi
Tình xưa tẻ nhạt chẳng ai mời
Hoa Kỳ hạ đến vần thơ gởi
Mỹ Quốc thu về xác lá phơi
Khuất nẽo tầm tay nào với tới
Hồn quê mãi mãi vẫn trong đời
Dạ Vũ Y Nguyên
Dec 28, 2021
TỰ THAN
Bến trôi tưởng nhớ bóng xa vời,
Giấc mộng chưa tròn bủa sóng khơi.
Bến cũ thương về ai ngóng đợi,
Quê người nghe thắc thẻo vui mời.
Bôn ba năm tháng thân chùm gởi,
Trôi dạt bao ngày kiếp chớm phơi.
Phút cuối móc trần quanh quẩn với,
Âm thầm cô độc xót cho đời.
HỒ NGUYỄN
(29-12-2021)
SẦU LẺ BÓNG
( Bát vĩ đồng âm )
Người thương đã khuất chốn xa vời
Đất cỏ chôn lìa cảnh biệt khơi
Có biết trăng thu từng giấc đợi
Và hay lối hạ mỗi đêm mời
Vần thơ dệt úa cô đơn gởi
Ý phú đan sầu lạnh lẽo phơi
Nguyện ước tình duyên tàn mộng hỡi
Mình em lặng lẽ bước bên đời
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 12/29/2021
BẼ BÀNG
Thương cho người đợi vẫn xa vời
Biền biệt phương nào cứ mãi khơi
Trăng sáng dáng xưa còn trọn vẹn
Âm thầm bóng cũ lệ tuông mời
Bẽ bàng duyên phận đêm trăn trở
Gối lạnh chăn sầu thẹn héo phơi
Nguyệt ngã nghiêng đầu sao quạnh quẽ
Con tim đau nhói xót xa đời!…
Yên Hà
30/12/2021
CHƠI VƠI
Quê nhà thấy đó thật xa vời
Cách suối cùng non lẫn biển khơi
Em hẳn tháng ngày còn ngóng đợi
Anh thôi từng phút cũng đang mời
Cho trăng mọc sớm-trao lời gởi
Để Cuội mong mau-kết ý phơi
Ngay mái hiên tây cho dễ với
Để hai ta nhỉ nhắp men đời.
Thái Huy
Jan/03/22
MN ghé anh Quỳnh và xin đem thơ họa về đăng trang nhà,chúc anh những ngày cuối luôn may mắn nhé !
Trả lờiXóaCảm ơn anh Quỳnh và anh chị thơ luôn khích lệ MN.
Chúc MN năm mới 2022 hạnh phúc tròn đầy.
Xóa