Cà Phê Tương Tư
Cà phê
Nhỏ giọt trong ly
Tuy thơm, vị đắng
Hỏi vì sao mê
Tình em
Một mối nhiêu khê
Mật đường ... chẳng thấm
Ta về tương tư!
Giọt cà phê
Nhỏ từ từ ...
Theo em từng bước ...
Chín nhừ nỗi đau!
Giọt cà phê
Nhỏ ... mau mau
Theo em từng bước ...
niềm đau chín nhừ!
Nâng ly
Vị thấm từ từ...
Lưỡi tê đầu lưỡi ..
hồn như ... tê hồn …
Ta buồn ...
Đem khối tình chôn ...
Hương hoài phảng phất ...
cứ luồn vào tim...
Chu Hà
Thơ họa theo Chủ Đề:
Cà Phê Chiều Mưa
Cà phê từng giọt
rơi đều
Long lanh, sóng sánh
trong chiều
nhẹ mưa
Quán tranh
nép dưới bóng dừa
Cà phê đối ẩm
say sưa
chuyện trò
Thì thầm thân mật
nhỏ to
Cà phê nhấm nháp
duyên tơ
mặn nồng
Hẹn thề
một kiếp thủy chung
Kề môi chạm cốc
Tình nồng
ngất ngây
Sông Thu
Chờ Ai?
Cà phê...
Một bóng bơ vơ
Thì thầm tự hỏi
Mình chờ ai đây...
Đêm khuya
Một bóng trăng đầy
Cô đơn...mình bước
Hàng cây lạnh lùng...
Trăng treo...
Đồi núi chập chùn...
Lang thang đếm bước...
Lạnh lùng trong mưa...
Lao xao
Khóm trúc đong đưa
Cà phê giọt đắng
Vẫn chưa vơi sầu...
Tình ơi!
Trôi mãi về đâu...
Chờ cho lũ quạ
Bắt cầu sông Ngân...
Cà phê...
Giọt đắng...bâng khuâng
Đêm khuya một bóng...
Vầng trăng...lạnh lùng...
Bạc Liêu/24/12/2021
Hồng Vân
Cà Phê Niềm Yêu
Cà phê
màu đậm trong ly
Mùi thơm quyến rũ
bởi vì ghiền mê
Vì em
ta trải nhiều khê
Sữa, đường pha nhẹ
mũi kề trầm tư
Lặng xem
giọt nhỏ rơi từ
Đan vùng tiền kiếp
thấm nhừ niềm đau
Chờ em
chẳng thể trông mau
Chờ em chín lặng
tình đau mệt nhừ
Bờ môi
nhấp nhẹ xuống từ
Thấm vùng môi lưỡi
mà như say hồn
Tình ơi
chỉ biết thầm chôn
Mùi hương quấn quyện
đang luồn trái tim
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 12/27/2021
Cà Phê –Xưa &Nay
Cà phê
mỗi sáng một ly
Vị dù đắng
bởi yêu vì,
nên mê.
Xưa em
cùng uống cà phê
Quán quen,chỗ hẹn
đi về có nhau
Giọt hương yêu
đậm nguyên màu
Cung đàn sai nhịp
ngàn sau ngậm ngùi
Cà phê
xưa uống niềm vui
chút đường,
vị đắng thêm bùi ngọt hơn
Thuyền yêu
gió sóng man mơn
Bão tình,
mộng vỡ
cô đơn quay về
Giờ đây,
mỗi sáng…cà phê
theo từng giọt đắng tìm về chốn xưa.
Lý Đức Quỳnh
28/12/2021
Cà Phê Yêu Thương
Cà phê
gọi bạn hẹn hò
Mình vào quán nước
chuyện trò lao xao
Chị em
gặp gỡ đổi trao
Buồn vui chia sẻ
cảm giao tâm tình
Cà phê
như bóng với hình
Trầm ngâm theo giọt
nhỏ phin đợi chờ
Dập dìu
nốt nhạc cung tơ
Gọi hồn phiêu lãng
dệt mơ cõi nào
Cà phê
ngắm nắng hồng đào
Mây trời lơ lửng
tiêu dao mộng chiều
Ngất ngây
giọt đắng hương yêu
Nuốt từng hớp nóng
liêu xiêu say nồng
Cà phê
êm ái nhạc lồng
Điệu ru thổn thức
mênh mông nỗi sầu
Thềm mưa
bong bóng vỡ mau
Hạt rơi tí tách
niềm đau lặng lờ
Cà phê
gợi hứng vần thơ
Môi kề ly chạm
thờ ơ quên đời
Gần nhau
gắn bó bao thời
Vẫn từng buổi sáng
chẳng rời em tôi
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 12/28/2021
Kỷ Niệm Buồn Bên Ly Cà Phê
Cà phê
đen đắng một ly
Mùi thơm hấp dẫn
Cô Dì đang mê
Cùng ai
mấy dặm sơn khê
Bụi đường bám bẩn
vai kề tương tư
Cà phê
từng giọt rơi từ...
"Cái nồi" trên "cốc"
đã nhừ niềm đau
Cà phê
đắng ngắt rơi mau
Vô duyên đối diện
nỗi đau thấm nhừ
Nâng ly
nhấm nháp hiền từ
Mà nghe tê tái
tưởng như kinh hồn
Buồn ai...
kỷ niệm vùi chôn
Hương thầm vương vấn
bồn chồn con tim...!
Mai Xuân Thanh
December 28, 2021
Cà Phê Pha Đường
Cà phê
rơi từng giọt nhỏ
Giọt đậm mùi hương
giọt nhớ mong manh
Thơm lên
khói thuốc một mình
Đợi chờ em lặng
cuộc tình khói sương
Cà phê
giọt đắng pha đường
Quậy tan sao được
nỗi buồn vây quanh
Giọt rơi
đắng cả môi hôn
Nghe trong thơ có
mảnh hồn tương tư
Giọt nào
nhẹ rớt trong mưa
Để pha nước mắt
rơi đùa ly tan
Cà phê
nỗi nhớ lao xao
Chiều lên nến thắp
hàng sao quán buồn.
Lê Mỹ Hoàn
29/12/2021
Bâng Quơ
Giọt giọt lắng
giọt giọt tan
Cà phê
ngồi đếm buồn lan
dạ sầu!
Cà phê
ngồi ngắm bóng câu
vèo qua quán vắng
sương nhầu
mắt hoa!
Cà phê
ngồi nhớ người xa...
bâng lâng chiều quạnh
xót xa
nỗi mình!
Cà phê
nhấm nháp thơ tình
biết ai là kẻ
nhớ mình
mà mong!...
27-12-2021
Nguyễn Huy Khôi
Cafe & Môi Em
Cà phê phin
nhểu vào ly
Mùi thơm tuy đắng
Nhưng vì bởi mê !
Yêu em
dùncách sơn khê
Anh nào quản ngại
đường về sầu tư
Cà phê
hương tỏa …nhẹ từ
Môi em như mật
rót nhừ tim đau
Cà phê
Vị đắng tan mau
Nên anh đâu thấy
nỗi đau đã nhừ
Hết ly
men ngọt vẫn từ….
Môi em chuyền lại
ta như ….lặng hồn
Anh về
ôm mối sầu chôn
Tương tư còn đọng
vào hồn lẫn tim
Songquang
20220101
( khai bút giao thừa)
Cà Phê Tương Tư
Ngồi nhìn những giọt cà phê nhỏ chầm chậm trong ly, Vũ miên man đưa hồn vào hai câu thơ của lão tiền bối Vi Huyền Đắc
Thiên nhai hải giác hữu cùng thì
Duy chỉ tương tư vô khởi xứ
Ừ hay quá, thật chí lý, ven trời góc biển dù xa xôi, dù rộng lớn bao la đến mấy cũng luôn có giới hạn nên con người có thể đến, còn tương tư biết đâu mà dò, đố ai biết được nó đến từ phương nào, nơi đâu là bờ bến ...
Mấy anh bạn đùa bảo thằng Vũ nó tương tư em Nhi rồi, còn Vũ chỉ thấy một cảm giác nhè nhẹ lâng lâng vào hồn và len lén chảy trong tim... Tương tư hã!... Còn khuya! mình chỉ mê cà phê thôi! Vũ đáp lại thế.
-Anh Vũ! nhớ nhà hã, hay đang nghĩ đến người đẹp nào phải không? Nhi nhẹ nhàng hỏi để lộ cái răng khễnh thật dễ thương
-Nhi nè! anh đang nghĩ cà phê của em pha và cái răng khễnh của em anh mê cái nào nhiều hơn...
-Xí xạo hoài, dân củ mì mà miệng lưỡi dẻo như kẹo, thế nào cũng có cả tá gái Bình Định theo không chừng.
-Nhi ơi chừng nào rảnh dẫn anh đến chỗ mộ Thạch Thảo cho biết ... nha Cưng?
-Không được đâu, xui lắm... với lại Bố em không cho đi đâu...
-Bộ bố em là ông Lữ Bố hã?
-Khỉ nè... cho chết...
-Hi hi đau anh mà, giờ mới biết gái Đà Lạt dữ như vầy... hèn gì gái Sài Gòn đành chịu thua...
-Anh muốn nói vụ tình của ông Võ Bị và cô bồ ở Sài Gòn phải không... em là dân Bắc kỳ đó nha
-Ừ... gái Bắc vào Đà lạt da trắng má hồng, đẹp như vầy ai mà không mê, em mà không yêu anh, tối nay anh sẽ ra hồ Than Thở làm bạn với mấy cặp em đã kể cho anh nghe đó cho em coi...
-Thách anh đó...
-Em nghĩ gì vậy ...? ý của anh là ra đó ngồi trên nhà Vọng Nguyệt làm bạn với gió trăng và mời mấy cặp tình nhân đang nghỉ ngơi ở đó lại đây uống cà phê với anh cho vui...
- -Đừng hòng!... em sẽ đóng cửa không cho anh vào uống cà phê cho ai thèm, ai nhớ cho biết...chỗ đó có gì hay ho đâu, sao chiều nào mấy anh cũng ra đó vậy, cứ tối là em không dám ra đó đâu ...
Cầm cái muổng gạt gạt mấy viên đá trong ly cà phê, Vũ tưởng tượng như mình đang gạt sương khói nơi bờ hồ Than Thở lùng xem bên dưới có gì không rồi khẽ ngâm
Ái Ân chẳng trọn hồ than thở
Thạch Thảo tình thâm vẹn nghĩa mơ
Dưới liễu trăng soi lồng bóng nguyệt
Người xưa đâu nữa khói sương mờ...
Vâng! nhưng buồn quá Nhi chậm rãi nói, có lần trên đường từ trường về em và bạn ghé ngồi bên nhà Vọng Nguyệt nghỉ chân, cái nhà nhỏ này do lính Đại Hàn xây, hôm đó đã cuối Thu rồi, cảnh đẹp lắm, sương khói la đà trên mặt hồ, tiếng thông reo từ phía rừng Ái Ân như ru ngủ, bỗng có một trận gió lớn vén mặt hồ ra, tiếng thông reo lớn như ai đó đang nhìn và xua đuổi mình, bữa đó em và mấy nhỏ bạn chạy mất dép luôn...
- Về thăm lại Đà Lạt Vũ nôn nóng đến Thái Phiên, ghé thăm hồ Than Thở và người xưa, đường vào trường Võ Bị thay đổi nhiều, quán cà phê không còn nữa theo với thời gian, cảnh vật hầu như đã thay đổi hoàn toàn, dấu xưa không còn nữa ...
Men theo mé đường Vũ tìm một quán cà phê gần hồ Than Thở gọi ly cà phê nhưng không làm sao tìm được hương vị của ngày xưa...
Cà phê
Nhỏ giọt trong ly
Tuy thơm vị đắng
Hỏi vì sao mê
Tình em
Một mối nhiêu khê
Mật đường ... chẳng thấm
Ta về tương tư
Giọt cà phê
Nhỏ từ từ ...
Theo em từng bước ...
Chín nhừ nỗi đau
Giọt cà phê
Nhỏ ... mau mau
Theo em từng bước ...
niềm đau chín nhừ
Nâng ly
Vị thấm từ từ...
Lưỡi tê đầu lưỡi ..
hồn như ... tê hồn …
Ta buồn ...
Đem khối tình chôn !
Hương hoài phảng phất ... cứ luồn vào tim
Chu Hà
Seattle, DEC /30/2021
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!