ÁNG CHIỀU
Lững lờ nào khác áng chiều rơi
Ta cũng lang thang giữa phận người
Mình khép tình nhà trong buốt xót
Thân mang cảnh nước giữa chơi vơi
Thấu lòng ai chứ-nào tay đón
Hay nỗi này không-tất miệng mời
Chớ để thời gian trôi mất hút
Lững lờ nào khác áng chiều rơi.
Thái Huy
11/12/21
Thơ Họa:
KHI BUỒN…
Khi buồn lặng ngắm lá hoa rơi
Chạnh xót trần ai một kiếp người
Biếc nõn trong vườn lay nắng sớm
Tơi nhàu trước gió cuộn chiều vơi
Dã quỳnh nở ngát mờ trăng hẹn
Hồng diệp trôi suông bặt tiếng mời
Cố trấn an lòng…ừ, định mệnh
Khi buồn lặng ngắm lá hoa rơi.
Lý Đức Quỳnh
3/12/2021
TUỔI GIÀ
Ta như chiếc lá đợi ngày rơi
Cũng sắp gần xong một kiếp người
Chân mỏi, lưng còng, thân rệu rã
Ngày quên, đêm nhớ, trí mòn vơi
Dẫu tình với ý còn vương vấn
Và nhạc cùng thơ vẫn vẫy mời
Nhưng mắt đã mờ, tai đã lãng
Ta như chiếc lá đợi ngày rơi
Sông Thu
( 04/12/2021 )
NHƯ TIẾNG CHIỀU RƠI…
Chiều tà lãng đãng tiếng rơi rơi
Xao xuyến âu lo của kiếp người
Đời sống buồn đau tuồng khổ ải,
Trần gian hụp lặn cảnh đầy vơi
Đi, về chiếc bóng không đưa đón
Lui, tới thinh không chẳng gọi mời
Khúc hát mơ hồ sao vắng lạnh
Chiều tà lãng đãng tiếng rơi rơi….
MAI NGA
SÂN ĐỜI
Loáng thoáng sân đời tựa lá rơi
Vòng xoay chuyển hóa phận con người
Lưng chiều bóng ngã dần chìm khuất
Nẻo tối vô hình chẳng khoảng vơi
Dẫu biết trần ai luôn vướng buộc
Hay chăng ải nợ vốn rao mời
Hừng dương lóe ửng đêm tàn úa
Loáng thoáng sân đời tựa lá rơi…
Quảng Trị, 04/12/21.
Văn Thiên Tùng.
MỘNG ẢO…
Ta chợt nhìn hoa úa rụng rơi,
Mà thương số phận của con người.
Thời gian gay gắt luôn dần tiến,
Kiếp sống bon chen mãi chẳng vơi !
Sinh tử bệnh đau nào tránh được ?
Tử thần lưỡi hái sẵn chào mời !
Đời là mộng ảo như trăng gió…
Như kiếp hoa tàn phải rụng rơi !
Liêu Xuyên
VẪN THẾ…
Vẫn thế trên tường lịch mải rơi
Đừng mơ biến đổi nhọc thân người
Bao mùa tuyết lạnh tâm đà hiểu
Bấy nỗi đêm buồn lệ đã vơi
Mực đỏ tươi màu suy nghĩ chép
Trà thơm nồng vị ước ao mời
Năm chầy tháng rộng lo gì nữa!
Vẫn thế trên tường lịch mải rơi.
Như Thu
12/04/21
CUỘN TƠ LÒNG
Buồn ngắm mây chiều đón lá rơi,
Cô đơn bỗng nhớ lúc bên người,
Bến xưa ước hẹn son nguyền giữ,
Góc phố tim thề nghĩa chẳng vơi.
Xa cách mấy mùa hoa chậm nở,
Chia ly lâu quá vắng câu mời.
Thời gian âm ỉ tình phai nhạt,
Nay điểm tơ lòng thắt thẻo rơi.
HỒ NGUYỄN
(04-12-2021)
ĐỪNG NHƯ LÁ RƠI !
Chớ có thân nầy tựa lá rơi
Làm trai phải xứng kiếp con người
Tình nhà giữ vẹn không hề cạn
Nợ nước gìn tròn chớ để vơi
Hào kiệt trần gian nhiều kẻ đón
Anh hùng cõi thế lắm người mời
Đừng chờ năm tháng trôi qua hết
Chớ có thân nầy tựa lá rơi !
Songquang
20211204
TUỔI VÀNG...!
Gió chướng rừng phong chiếc lá rơi...!
Mưa như trút nước rét bao người
Thương "anh" thất thế, niềm đau xót
Mến "chị" sa cơ, nỗi khổ vơi
Mừng Tết tuổi vàng nghe pháo nổ
Đón Xuân dương lịch thấy ai mời
Cao niên vóc hạc, già lưu lạc
Gió chướng rừng phong chiếc lá rơi...!
Mai Xuân Thanh
December 04, 2021
CHIỀU ĐÔNG
Chiều Đông dần tối lá vàng rơi
Đối diện không gian biết kiếp người
Âm nhạc hồi xuân tình ấm lạnh
Thi văn liệt lão tứ đầy vơi
Ảnh xinh đẹp ý tâm hoài cảm
Rượu ngọt mềm môi tiếng tự mời
Tiểu khiển thời gian đà ngắn ngủi
Chiều Đông thức ngộ lá vàng rơi.
(Phan Thượng Hải)
12/4/21
CÂY THÔNG VEN NÚI
Sừng sững giữa trời đón tuyết rơi
Mặc ai xuôi ngược giữa dòng người
Đông chờ, Xuân đợi mừng sương mới
Hạ đến, Thu đi tiễn nắng vơi
Mong gió vi vu thong thả đón
Chờ trăng thoang thoảng thướt tha mời
Nhìn bước thời gian xoay tiếp nối
Ven núi trầm ngâm ngắm tuyết rơi
Hồ Mỹ Đức
(04/12/2021)
CẢM SƯƠNG ĐÊM
(Thủ vĩ ngâm)
Thầm thĩ sương đêm sũng lệ rơi
Canh thâu rầu rĩ...xót cho người!
Bồn chồn nỗi nhớ ...khôn kiềm tỏa
Thao thức niềm mong...khó thể vơi"?"
Tối đến hững hờ vầng nguyệt dụ
Sớm ra lơ đãng cánh huê mời"?"
Ngày lui tháng tới vèo trôi tuột
Thầm thĩ sương đêm sũng lệ rơi!
05-12-2021
Nguyễn Huy Khôi
ĐỜI NHƯ CHIẾC LÁ
Đời như chiếc lá, lá vàng... rơi
Tình cũng theo nhau bỏ lại người
Mới tuổi thanh xuân đầy nhựa sống
Vội thành lão nhược mạng liền vơi
Âm thầm lìa bỏ đừng mong giữ
Lặng lẽ ra đi khó mọc mời
Hãy ráng yêu chiều trân quý lấy
Đời như chiếc lá, lá vàng...rơi!
Chu Hà
HỮNG HỜ
Hửng hờ ai đứng tựa mưa rơi
Thân phận đong đưa giữa cõi đời
Nặng hạt mây đen che phủ kín
Thuyền trôi sóng vỗ bến đầy vơi
Hồng trần thấu hiểu chìa tay đón
Một chén cơm lưng tỏ tiếng mời
Mới đó niềm vui không trở lại
Hững hờ ai đứng tựa mưa rơi…
Yên Hà
5/12/2021
THẢ LÒNG RƠI
Ngập ngừng từng bước thả lòng rơi
Chiều xuống lang thang cạnh mấy người
Mỏng mảnh tương lai đang cứ hiện
Bộn bề quá khứ mãi khôn vơi
Nơi nơi cần giúp đôi lời hỏi
Quán quán di qua lắm tiếng mời
Phải tự lo thân như đã định
Ngâp ngừng từng bước thả lòng rơi.
Trần Như Tùng
ƯỚC NGUYỆN
Thổn thức canh trường ngắm nguyệt rơi
Từng đêm nguyện ước vọng đời người
Tương lai đẹp đẽ tình luôn tới
Thế giới yên bình cảnh chẳng vơi
Thể chế công bằng không vụ lợi
Tình yêu chính trực mãi khai mời
Tinh thần đạo lý lòng hồ hởi
Tiến triển tâm hồn nghĩa chẳng rơi…
Đức Hạnh
06 12 2021
ĐÃ TỪNG ,
Đã từng trăn trở tiếng mưa rơi
Nay bỗng buồn thêm cái kiếp người
Giông tố trăm bề vây tới tấp
Phong ba khắp chốn bủa nào vơi
Dạt trôi thân hẩm ,tên chờ gọi
Neo đậu bờ xa ,họ ước mời
Sưởi ấm tâm hồn hoài lạnh giá
Đã từng trăn trở tiếng mưa rơi !
PHƯỢNG HỒNG
CHỜ...
Lất phất mưa phùn...ngỡ lệ rơi
Đường khuya nhè nhẹ bước chân người
Xuân qua mấy độ sầu chưa cạn
Hạ tới bao lần...nhớ chẳng vơi...
Thu đến hoa bay, làn gió gọi
Đông sang lá rụng ...ánh trăng mời
Ngày trôi...lặng lẽ, ai còn đợi?
Đêm vẫn âm thầm...lệ vẫn rơi...!
Bạc Liêu/11/12/2021
Hồng Vân
TỈNH MÊ
Gió xoáy tung cuồng cát bụi rơi
Ngày qua tháng lụn kiếp con người
Chân thì gối xếp mơ còn đọng
Tóc đã sương lùa mộng chẳng vơi
Tháp cổ thành xưa bừng khúc gọi
Kinh Đô đất cũ dậy câu mời
Hình như tiếng giục hồn sông núi
Gió xoáy tung cuồng cát bụi rơi
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 12/11/2021
Gió đưa mây tận cuối chân trời
Trả lờiXóaKhe khẽ lá vàng nhẹ buông lơi
Hoàng hôn đưa lối ngày vào tối
Ráng chiều lơ lửng mãi chơi vơi...
hn sang thăm chia sẻ.
Chúc anh ngày cuối tuần thật vui nhé anh!
https://i.pinimg.com/originals/b0/ae/6d/b0ae6def8ed53b2d5d4808ad7e8223aa.gif
Cảm ơn HN đã ghé thăm và lưu thơ cảm tác.
XóaChúc em cuối tuần nhiều vui và sức khỏe.
SÂN ĐỜI
Trả lờiXóaBài họa: (nương vận)
Loáng thoáng sân đời tựa lá rơi
Vòng xoay chuyển hóa phận con người
Lưng chiều bóng ngã dần chìm khuất
Nẻo tối vô hình chẳng khoảng vơi
Dẫu biết trần ai luôn vướng buộc
Hay chăng ải nợ vốn rao mời
Hừng dương lóe ửng đêm tàn úa
Loáng thoáng sân đời tựa lá rơi…
Quảng Trị, 04/12/21.
Văn Thiên Tùng.
Em xin đưa thơ họa lên trang.
Xóa