Thứ Bảy, 11 tháng 12, 2021

LẠNH LÙNG ! -Thơ Mai Lộc và Thơ Họa


LẠNH LÙNG !

 

Lòng đà nguội lạnh mặc thu sang  ,

Không xót , không thương chiếc lá vàng .

Không để nhạc thu làm thổn thức ,

Hững hờ dế lạnh nỉ non than .


Không nghe lanh lảnh vịt từng bầy ,

Man mác lưng trời lướt gió mây .

Bỏ lại đồng hoang bao tổ ấm ,

Bơ vơ lau lách tuyết rơi đầy !

 

Không còn xao xuyến mảnh trăng tan ,

Mặc cánh hoa rơi kiếp thủ phàng .

Mặc tiếng rừng chiều nai réo gọi ,

Không nhìn phố sá tím chiều hoang.

 

Lạnh lùng không lắng tiếng mưa thu ,

Mặc gió thê lương khói mịt mù .

Mặc  cánh chim ngàn đôi cánh mỏi 

Mặc người chinh phụ khóc chinh phu!

 

Chiêm chiếp trên cành bỗng cảm thương

Một con chim nhỏ lạnh trong vườn.

Bỗng nghe chai đá dường tan biến

Xao xuyến  thu ơi nỗi đoạn trường!

 Mailoc

12-09-21


Thơ Họa:

 

TỪNG ĐÊM THAO THỨC

 

Âm thầm lặng lẽ tiết đông sang

Chậu cúc ngoài hiên rũ cánh vàng

Cây cối co ro trong giá lạnh

Góc nhà âm ỉ bếp hồng than

 

Như con chim lẻ chịu xa bầy

Rời bỏ đường bay với đám mây

Sống kiếp cô đơn đời tẻ nhạt

Một mình thui thủi nhớ thương đầy

 

Nỗi sầu chất chứa mãi không tan

Tình vẫn keo sơn chẳng phụ phàng

Sao phải chia lìa hai lối rẽ

Trong chiều thu ấy, mộng tan hoang

 

Từng mùa thu đến lại mùa thu

Chân bước đường xa cõi tối mù

Đơn lẻ bên trời riêng chiếc bóng

Từng đêm ôm gối vọng hiền phu

 

Mười mấy năm rồi vẫn nhớ thương

Đêm nghe tiếng lá rụng sau vườn

Ngỡ chân ai bước lên thèm cửa

Rồi lại rời xa...suốt dặm trường

 Phương Hà

( 09/12/2021 )

 

THU TAN…

 

Thu đà rảo gót  lạnh lùng sang

Như lá lòng ta cũng héo vàng

Nghe ngọn mù u dằn vặt gió…

Não nề như thể vạn lời than

 

Đàn sếu di đông tiếng kéo bầy

Kêu gào vật vã vượt ngàn mây

Vò lòng khách lữ sầu tê tái

Mỏi gót bao trăng khuyết lại đầy

 

Sâu lắng vuông chiều nắng chửa tan

Đời nghe nặng nỗi kiếp du hoang

Ngàn môn vạn điếm nào ai tiếp

Ôi phũ làm sao thiếu chữ phàng

 

Nhị kỳ đã ngán hết xuân thu

Lắm lối, nhiều cơ vận rối mù

Nghe gió heo may vu véo chạnh…

Thân đày dạ khổ kiếp phen phu

 

Chợt như đâu đó tiếng yêu thương

Tiếng hót họa mi véo giữa vườn

Chút ngẫu niềm vui sâu huyết quản

Đời như thức giấc thoát đêm trường

CAO BỒI GIÀ

  10-12-2021

 

CHẠNH LÒNG THU SANG

 

Chạnh lòng buộc phải tiễn thu sang

Gợi lắm thương yêu tuổi mộng vàng

Luống nghẹn ngào khi nhìn lá úa

Thêm buồn tiếng cuốc vẳng kêu than…

 

Chiều buông lụm vắng Bịp kêu bầy

Xám xịt lưng trời tảng … tảng mây

Xào xạc tầng không chim soãi cánh

Hàng lau nuột trắng sắc phô đầy

 

Đông về gợi những khúc ly tan

Thương cuộc tình thơ đến phụ phàng

Lặng lẽ từ ly nào giã biệt

Cung trầm trĩu nặng vợi hồn hoang

 

Đêm dài thao thức nhặt trăng thu

Lượm ánh sao rơi biệt cõi mù

Ngẫm phận trách đời lần uẩn khúc

Lần trang tình sử chép công phu

 

Nét chữ buông lời nhớ với thương

Ngần bao kỷ niệm dệt sân trường

Hay ngày đi học theo nhau bước

Lắm buổi đùa chơi chạy khắp vườn…

Quảng Trị, 11/12/21.

  Văn Thiên Tùng.

 

HÀN ĐÔNG

 

Lạnh lùng cánh gió chở đông sang

Giục nắng chiều rơi xuống võ vàng

Trơ nhánh khô gầy run rẩy khóc

Sương hòa bóng tối sắc tro than

 

Đồng xa nghé ọ chạy theo bầy

Lạnh cũng theo về ngập xám mây

Vội cánh chim trời quay lại tổ

Hàng cau lịm nhớ thuở trăng đầy

 

Đôi nhà bếp muộn khói chưa tan

Lửa đã tàn trong nỗi phụ phàng

Trả lại muôn xưa niềm lặng vắng

Chân đời lủi thủi bước hồng hoang

 

Gom sầu kết lại chuỗi thiên thu

Nhốt bóng viễn mơ giữa tuyệt mù

Đom đóm lập lòe soi huyễn mộng

Xuyên rừng khuya lạnh,bóng tiều phu

 

Đôi lần ngoảnh lại,ngậm ngùi thương

Cỏ dại hoang sơ cuối góc vườn

Chẳng đợi chờ ai,thầm lặng nở

Hàn đông quạnh quẽ giấc miên trường !

Lý Đức Quỳnh

   11/12/2021


NIỆM THỨC CẢNH-TÌNH

  (Trường thiên tứ tuyệt)

 

Xuân qua...thu lụn...lại đông sang

Lộc trổ tiền khai buổi úa vàng"?"

Xê dịch càn khôn luôn chuyển đổi

Hỷ mừng khó khỏa lúc kêu than"?"

 

Lả cánh ngùi khi lúc lạc bầy

Thương sầu, đời thoảng bụi sương mây

Khôn cầm giông bão mùa thay tiết

Bể khổ trầm luân cực chất đầy!

 

Cả nghĩ chi đời chuyện hợp tan

Bận tâm chi nhỉ phũ cùng phàng

Bồi lở sông trôi lòa khói sóng

Lâu đài gác tía...cũng tàn hoang "!"

 

Bả lợi bùa mê...vấy hỏa mù

Sầu là muôn thuở lạnh tàn thu!

Sa trường thây xác nhòa trăng dõi

Mưa xối phai mòn đá vọng Phu!

 

Khổ tận khôn cầm hột lệ thương

Hương cau thẫm đẫm rụng quanh vườn

Não nề gối mộng,tan mơ huyễn

Day trở năm canh...nẫu dạ trường !?

     11-12-2021

Nguyễn Huy Khôi


ĐÔNG THƯƠNG XÓT

 

Tiết lạnh âm thầm đã kéo sang,

Thương cho lá nát dập thu vàng.

Gió buồn hiu hắt lang thang thổi,

Chim sợ kêu đàn thủ thỉ than.

 

Lanh lảnh trời xa đám vịt bầy,

Cánh xòe tung lướt bóng vời mây.

Lìa nơi tổ ấm sa thềm suối,

Lạc lỏng bơ vơ giữa tuyết đầy.

 

Hoa rả rời thân búp nát tan,

Sắc rơi te tát nét hiu phàng.

Bướm chui ổ kín vùi im cánh,

Lặng ngắt muôn bề bỏ cảnh hoang.

 

Khô khốc âm thầm nhớ dáng thu,

Cây trơ co quắp tuyết rơi mù.

Cánh buồn vô định như hồi tưởng,

Thậm cảm xa nhìn tợ ngóng phu.

 

Đàn nai đâu mất nghĩ mà thương,

Đống lá còn nhô nhấp khắp vườn.

Thiếu phụ cô phòng in bóng cửa,

Đông ơi! Xin bớt lạnh đêm trường.

HỒ NGUYỄN

  (11-12-2021)

 

MÙA ĐÔNG ĐẤT KHÁCH

 

Thu tàn tiếp bước đến đông sang

Lá úa cành trơ dưới nắng vàng

Ra chợ tìm mua vài bó cũi

Đêm về sưởi ấm đốt lò than

 

Đất khách ta như kẻ lạc bầy

Hằng ngày thơ nhạc để tìm khuây

Để quên bao nỗi sầu cay đắng

Niềm nhớ quê hương cứ mãi đầy

 

Nhớ thuở năm nao cuộc chiến tàn

Ta như một kẻ mảnh hồn hoang

Lang thang với nỗi lòng vô vọng

Vì biết ngày mai rất phụ phàng

 

Viễn khách từng đêm ngập lệ thu

Đi tìm hư ảo cõi xa mù

Như người lữ thứ vào sương gió

Còn kẻ quê nhà mãi vọng phu

 

Bốn mấy đông rồi ngập nhớ thương

Niềm đau quê mẹ suốt đêm trường

Mong sao trời sáng bừng tia nắng

Nghe tiếng chim kêu ríu rít vườn

Songquang

20211212


GỬI NGƯỜI XA VẮNG

 

Thêm một mùa giá lạnh đã sang

Trong bóng ai đi chiếc lá vàng    

Dào dạt dường như đang thổn thức

Lòng ta hay tiếng dế thở than

 

Cánh nhạn xa đưa đã lạc bầy

Thu đây lòng ở cuối chân mây

Vắng lặng sầu lên và nỗi nhớ

Chợt nghe chăng lệ nhỏ vơi đầy

 

Một mùa xưa cũ đã chia tan

Đông âm thầm tuyết đổ thềm hoang

Bóng mây soi tóc sương bạc trắng

Ngại những đêm sâu gió phũ phàng

 

Chiều đông ngồi khóc buổi tàn thu

Tiễn đưa ai mấy nẻo sương mù

Vạn lý ra đi tình cách biệt

Nỗi lòng vời vợi bóng chinh phu

 

Người đi vương vấn những sầu thương

Lác đác cành khô gãy góc vườn

Nhặt cánh sầu đông hoa tuyết lạnh

Gửi người xa vắng những canh trường.

Lê Mỹ Hoàn

 12/12/2021


CALI KHÔ HẠN...!

 

Khô hạn Cali tiết lạnh sang

Giáng Sinh lễ lớn, lá cây vàng

Noel nghe nhạc, Bê Lem Chúa

Tết nhất Giao Thừa, bếp lửa than

 

Thu hoạch mùa xong vịt gọi bầy

Đồng hoang nắng nhạt gió lùa mây

Ruộng chua cỏ nội trồng khoai đó

Tuyết lạnh mai vàng trỗ búp đây

 

Nắng ấm đồi thông tuyết lạnh tan

Giao mùa gió lạnh phụ cùng phàng

Nai vàng ngơ ngác chiều hoang vắng

Thác đỗ lặng nhìn bãi cỏ hoang

 

Sương trắng đường chiều cuối tiết thu

Mưa phùn gió lạnh tối tăm mù

Tao nhân đứng ngắm chim bay mỏi

Mặc khách ngồi xem mấy “sĩ phu”

 

Ly hương đất khách sống tình thương

Hưu trí tuổi già với mảnh vườn

Bỗng thấy bâng khuâng thuyền máy nổ

Mà nghe xao xuyến kẻ can trường

Mai Xuân Thanh

December 12, 2021

 

ĐÔNG VỀ NHỚ CẢNH NGÀY XƯA

 

Buồn…nhìn giá lạnh giữa Đông sang

Lác đác ngoài sân mấy lá vàng

Tan tác lòng ai trong quạnh quẽ

Trời như đồng cảm tiếng van than…

 

Bướm ong vắng mất chẳng chung bầy

Lưng lửng giữa trời những áng mây

Lướt nhẹ rừng thưa, cây thiếu lá

Đồng hoang tuyết trắng trải  giăng đầy …

 

Mơ hồ lặng ngắm bóng chiều tan

Trách cứ làm chi kẻ phụ phàng

Gặp gỡ tháng năm sao vẫn nhớ

Thôi đành tiếp tục kiếp đi hoang

 

Âm thầm tiếc nuối một đêm Thu

Bỏ cảnh đường xa giữa bụi mù

Để gặp em trong cơn cảm xúc

Đã quên hình ảnh bước chinh phu…! 

 

Vẫn cảm, vẫn buồn, vẫn luyến thương

Nhớ xưa hai đứa dạo trong vườn

Giờ đây kỷ niệm tìm đâu thấy

Hình ảnh ngày nao lúc đến trường… !

ĐIỀN KHUÔN GIA


TÌM VUI

 

Đã mấy mươi mùa gió bấc sang

Bâng khuâng góp nhặt lá Thu vàng

Đếm từng Đông lại rồi Xuân đến

Rã rít Ve sầu giọng thở than

 

Như cánh chim non đã lạc bầy

Chiều trông vời vợi cuối chân mây

Buồn theo ngày tháng còn ray rứt

Để lại tâm tư nỗi nhớ đầy

 

Vẫn biết xa rồi...mộng vỡ tan

Một kiếp hoa trôi...phận bẽ bàng

Ngắm ánh trăng khuya sầu khắc khoải

Gởi hồn phiếu bạt giữa đồi hoang

 

Vài chiếc lá vàng theo gió Thu

Hoa rơi nhè nhẹ dưới sương mù...

Tìm vui lịch sử thời thiên cổ

Chợt nhớ người xưa " Vệ Tử  Phu "

 

Gởi vào, phim, truyện gói yêu thương

Thơ, nhạc tìm vui một góc vườn

Không sắc, sắc không...đường khổ lụy

Quên đi giấc mộng giữa đêm trường...

  Bạc Liêu /14/12/2021

Hồng Vân


4 nhận xét :

  1. Cám ơn anh Quỳnh và quý anh chị cho đọc những bài thơ xướng họa hay quá!
    Hồng Thúy

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Hồng Thúy đã ghé thăm.
      Chúc Bạn an lành.

      Xóa
  2. nét buồn của cái lạnh không tên phảng phất trong xướng họa. Cảm ơn thi nhân và các tác giả cho thưởng thức !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bác LVG đã đọc thơ và lưu cảm nhận.
      Kính chúc Bác an vui.

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!