Thứ Hai, 20 tháng 12, 2021

HẠT MƯA NIỀM NHỚ và TIẾC THU -Minh Thúy Thành Nội


Hạt Mưa Niềm Nhớ

 

Ảm đạm đêm ngày mưa xối xả

Cali bão gió thả quay cuồng

Lòng se thắt dậy nỗi buồn

Bên ngoài trắng xoá hạt tuôn không ngừng


Nhớ quá quê mình dưng muốn khóc

Nhớ từng ngõ ngách góc quanh nhà

Vườn rau luống cải bông cà

Chuối cau , gốc ổi với là khế xanh

 

Mẹ nấu tôm cùng canh mướp ngọt

Ưa tìm hái những đọt rau lang

Mọc hoang mé giậu dễ dàng

Đói no đỡ tủi cả làng nhờ nương

 

Kỷ niệm xưa tình thương chất nặng

Đường Đoàn thị Điểm vắng nên thơ

Hàng cây Đại Nội giăng mơ

Cuối thành hồ Tịnh Tâm mờ lối sương

 

Bỏ Huế đi hồn vương vấn đến

Tràng Tiền, núi Ngự, bến Vân Lâu

Đêm về gối nguyệt canh thâu

Mơ bừng nắng hạ đỏ mầu phượng yêu

 

Lãng đãng lối thu thêu mộng ước

Sầu Đông Vỹ Dạ bước chân êm

Gió hôn mái tóc bay mềm

Gót hồng giẫm xác hoa thêm đẹp ngời

 

Lạnh lẽo ngày đông trời bão lụt

Mong cầu mực nước rút liền nhanh

Mùa màng hư hại đã đành

Người dân cuộc sống chiếu manh thảm rầu

 

Mắt xốn cay nhoà lâu trĩu nặng

Còn mưa mù mịt lắng âu sầu

Một vùng ký ức ăn sâu

Cố đô lưu luyến mượn câu thơ tràn

       Minh Thuý Thành Nội

Tháng 12/13/2021

 

***

Tiếc Thu

 

Một vùng sương khói sáng hôm nay

Bụi trắng bay như mộng ảo đầy

Tiếc nuối hồn thu còn phảng phất

Sao nghe chất ngất nỗi sầu vây

 

Ảm đạm đông về nắng ẩn lui

Hàng cây bụi cỏ xác xơ vùi

Màu hoa rũ rượi tàn hương sắc

Chợt thấy nao nao nỗi ngậm ngùi

 

Cảm xúc bao lần dậy sóng yêu

Thu quay giã biệt tiếc thương nhiều

Tình thơ lãng đãng say say mãi

Trỗi nhịp mơ màng bóng tịch liêu

 

Thu rời muôn nẻo bước thời gian

Vương vấn mùa thương những lá vàng

Gót mộng đường mây đành khuất lấp

Thôi buồn cúi mặt đợi thu sang

       Minh Thuý Thành Nội

Tháng 12/10/2021


Thơ Họa:

 

Tản Mạn Về Quê Hương Xứ Sở

 

Trời giông gió mưa rào như xả

Trong đêm khuya rỉ rả ngông cuồng

Dạ se thắt lạnh đau buồn

Bên song giá buốt màn buông ngập ngừng

 

Xa quê nhớ bà con khóc lóc

Đã từng quen mọi góc trong nhà

Cơm canh rau muống tương cà

Sầu riêng vú sửa đậm đà ngày xanh

 

Cơm mẹ nấu nồi canh ngon ngọt

Và hái thêm những ngọn khoai lang

Mẹ ngồi bên bếp dịu dàng

No lòng vui vẻ mọi đàng dựa nương

 

Xưa kỷ niệm niềm yêu mang nặng

Lối xưa đường cũ vắng trẻ thơ

Bạch Đằng Giang sớm tinh mơ

Bắc cầu qua đó lặng lờ gió sương

 

Bình Khuê Cẩm tên trường xưa đến

Huyện Hòa Vang tới bến chờ lâu

Năm canh thức trắng đêm thâu

Nhớ ai huyết phượng tươi mầu mến yêu

 

Xa nhau chạnh buồn ta mới ước

Gặp lại rồi nhẹ bước đi êm

Còn yêu ai nữa môi mềm

Eo thon mắt biếc trẻ thêm rạng ngời

 

Đông đến Giáng Sinh trời mưa lụt

Cơn gió giông lũ rút đi nhanh

Ba đào nước lớn cũng đành

Dân lành lương thiện chiếu manh thêm rầu

 

Cay đắng gánh trên đôi vai nặng

Bước chân chậm chạp lắng thảm sầu

Cố nhân hoài niệm tình sâu

Miền Trung mưa lụt giăng câu bủa tràn

MAI XUÂN THANH

 December 19, 2021


VÀO ĐÔNG

 

Tiết trời se lạnh mấy ngày nay

Đã có mây che phủ khắp đầy !

Báo hiệu Thu tàn Đông sắp đến

Khiến lòng viễn khách nỗi buồn vây

 

Đông về Thu đã nhẹ nhàng lui

Để lại cây trơ xác lá vùi

Hoa cỏ chơ vơ màu héo úa

Thoáng nhìn cô lữ dạ khôn nguôi

 

Còn đâu bóng dáng của Thu yêu?

Tuyết trắng ngoài song đã rớt nhiều

Cảnh vật giăng mờ như khói toả

Cho hồn chợt thấy nỗi cô liêu

 

Bềnh bồng mây xám giữa không gian

Le lói đâu đây chút nắng vàng

Chẳng đủ sưởi nồng thân lữ thứ

Đành chờ lửa ấm lúc đông sang

Songquang

20211221

 

CÓ NGẠI SANG?

  (Nương Vận)

 

Tuyết đã rơi đều suốt bữa nay

Phòng côi lạnh lẽo giấc chưa đầy!

Tim hoài thôi thúc niềm hy vọng

Chỉ thắm cau nồng cứ bủa vây!

 

Chân tình sâu đậm khó mà lui

Tự nhủ đành quên hãy lấp vùi

Gắng gượng nhưng rồi khôn thể xóa

Giờ đây cảm thấy dạ bùi ngùi

 

Xây tòa hạnh phúc bởi thầm yêu

Chắc mẩm vì ai tưởng tượng nhiều

Chân sáo quay về ôn kỷ niệm

Đêm tàn nguyệt khuyết giữa hoang liêu

 

Trút cạn tâm mình chẳng dối gian

Ngoài kia cảnh đẹp nắng hanh vàng

Trong lòng chuẩn bị bao điều nói

Hổng biết người ta có ngại sang?

 Như Thu

12/22/2021

 

LÊNH  ĐÊNH…

 

 Đang buồn ủ rũ mấy ngày nay

Dạ  vẫn lo âu chuyện đủ đầy

Kỷ niệm năm qua còn vướng mắc

Lòng buồn sầu nặng cứ trùng vây.

 

Trong nhà thơ thẩn tới và lui

Làm biếng trùm chăn kẹp gối vùi

Lá rụng hoa tàn vườn vắng ngắt

Nhớ Thu qua dạ thấy bùi ngùi

 

Tơ lòng bỗng chợt nhớ người  yêu

Chẳng biết vì sao mến tiếc nhiều

Biền biệt muôn trùng …xa cách mãi

Điệu buồn man mác thoảng…cô liêu !

 

Nghĩ lại tình người ở thế gian

Mê say danh vọng với châu vàng

Tình yêu trung thực không cần thiết

Nghèo kém đâu bằng vị thế sang….

MAI NGA

 

ĐÊM ĐÔNG LẠNH LẼO

 

Tiết lạnh đông hàn mấy bữa nay

Sương giăng mỗi lúc một thêm dày

Gió lùa song cửa sầu tê tái

Nỗi nhớ dâng tràn, muộn bủa vây

 

Tháng ngày êm ấm đã dần lui

Co quắp trong chăn muốn ngủ vùi

Khắc khoải niềm riêng khôn chợp mắt

Ngẫm thân đơn chiếc, dạ bùi ngùi

 

Xa rồi cảm giác được thương yêu

Thổn thức từng đêm lệ đẫm nhiều

Hạnh phúc một thời luôn mãi nhớ

Vùi đầu, cố giấu nỗi cô liêu

 

E ngại lòng người lắm dối gian

Ngậm ngùi khép lại mộng mơ vàng

Cô đơn một bóng âm thầm bước

Đến cuối đường tàu, rẽ hẳn sang...

   Sông Thu

( 23/12/2021 )

 

THU ĐI LẶNG LẼ .

   

Cứ tưởng thu còn ở mãi nay

Bao nhiêu lá đỏ rụng khô đầy

Hoá ra thu đã âm thầm trốn

Những cụm hoa vàng cúc bủa vây

 

Sao đứng chồn chân, hãy bước lui

Khi cơn gió lạnh tạt vai, vùi

Tóc em thả rối vào mưa ướt

Ai bảo buồn thu tóc rối ngùi

 

Đã dặn từ lâu chớ quá yêu

Mầu thu sương khói sẽ phai nhiều

Một khi đông đến, khi đông đến

Là dáng thu gầy bỏ bóng liêu

 

Mùa đã xa rời cõi thế gian

Ôi sao ngơ ngẩn tiếc thu vàng

Thôi em trở lại cung đình biếc

Đợi khách " đông ngâm bạch tuyết " sang...

    Los Angeles 23 - 12 – 2021

CAO MỴ NHÂN


HẠT MƯA VÀ NỖI NHỚ

 

Trời tím ngắt cơn mưa trút xả

Cơn giông to vọng thả điên cuồng

Người dân lo lắng trầm buồn

Mưa càng ồ ạt giọt tuôn chẳng ngừng.

 

Dưới mưa lớn tự dưng ngất khóc

Nhớ khi xưa một góc quê nhà

Trồng rau. vun xén vườn cà

Trông nom chuối, ổi, thì là, ớt xanh

 

Mẹ bảo em nấu canh khế ngọt

Ghé vuông rau ngắt đọt khoai lang

Cây leo đâu thiếu trên giàn

Trăm phương ngàn cách khắp làng sống nương

 

Dân thôn dã yêu thương quá nặng

Con đường xưa quạnh vắng lơ thơ

Nghĩ về như một giấc mơ

Về hồ Tâm Tịnh lối mờ bụi sương

 

Bỏ Thần Kinh vấn vương đã đến

Sông Hương  Núi Ngự bến Vân Lâu

Trường Tiền, Vĩ Dạ đêm thâu

Giữa mùa nắng đỏ khoe màu Hạ yêu

 

Thơ thẩn nàng cùng theo kết ước

Giữa mùa nghe tiếng bước êm êm

Thương em cầm cánh tay mềm

Đong đưa lắc nhẹ sắc thêm rạng ngời 

 

Rét mướt giữa Đông, trời lũ lụt

Cầu mong sao nước rút lui nhanh

Nông gia thiệt hại sao đành

Dân không có đủ chiếu manh khổ rầu…

 

 Thấy cảnh tượng buồn lâu nhọc nặng

Nghe mưa to ngậm lắng ưu sầu

Cuộc đời quá khứ in sâu

Thiết tha ghi lại những câu ứa tràn….

TẠ VƯƠNG KIM


2 nhận xét :

  1. MN ghé anh Q đọc thơ những ngày cuối năm hình như ai cũng nặng nỗi niềm. Thơ hay cảm xúc nhiều. MN chúc an lành.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng,cuối năm lòng thường hồi hướng,đất khách quê người thêm dịch bệnh hoành hoành,càng thêm nhiều ưu tư.
      Chúc Bạn an yên.

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!