LẠC THỜI HUYỄN ĐAU !
Thế giới bao la khối chuyện đời
Đừng mơ mộng ảo để buồn khơi
Ta bà lắm kẻ mời không tới
Vũ trụ dăm người đến nhận chơi
Thảm thiết theo dòng ngơ mặt đuỗn
Đau lòng ngược lối ngẩn tình bơi
Mai còn đối ẩm cùng sương cỏ
Há để trăng sầu mãi huyễn lơi !
Hảo Mặc Nhiên
Thơ Họa:
NGÁC NGƠ ĐỜI
Hoang vu bất tận,ngác ngơ đời
Đá sỏi mong gì ước vọng khơi
Lạnh cảm tầng không mây gió rượt
Vô tình quãng vắng bọt bèo chơi
Hồn côi khát đợi trăng sao ngủ
Bóng lẻ thèm chờ sóng nước bơi
Mộng huyễn mà đau hoài rất thực
Âm thầm ngõ nhớ nắng chiều lơi…
Lãng Phong
7/12/2021
BÓNG THÓI ĐỜI
Nhiễu nhương bĩ thái...tấn trò đời
Bể khổ thăng trầm lõa sóng khơi!
Mũ áo xênh xang phường tặc tử
Phấn son đĩ điếm đám làng chơi...
Trăng sao trời lộng âm thầm ẩn
Tôm tép ao tù hả hớn bơi...
Vinh-nhục,,,cũng vùi ba tấc đất
Xuân tàn hoa héo rớt bông lơi.
12-12-2021
Nguyễn Huy Khôi
HỐI HẬN
Sinh ra ở chốn thế gian đời
Phải biết phận mình giữa biển khơi
Chìm nổi mong manh trong tứ khổ
Tưởng đâu cảnh đẹp nẻo đùa chơi
Tranh đua gian lận bày mưu kế
Đến cuối chặng đường lật bật bơi
Ngược lối sóng ngầm đành phải đắm
Nhận ra hối hận sống buông lơi !…
Yên Hà
12/12/2021
LỜI CHO AI
Bâng khuâng luôn mãi bận lo đời,
Mơ mộng chi bàn chuyện huyễn khơi.
Trần tục suối tình luôn lặn ngụp,
Tham sân bến khổ mãi rong chơi.
Thương yêu chẳng thấy bao vun giữ,
Oán hận ôm chầm miết ngụp bơi.
Cuối bỏ thế gian còn chữ oán,
Mang theo nặng nhọc khó buông lơi.
HỒ NGUYỄN
(12-12-2021)
DẾ MÈN BIẾT PHẬN
Chú dế mèn nâu ngạo xó đời
Biết mình quê kệch lánh trùng khơi
Nằm yên đáy cỏ ngày an giấc
Giữ mạnh đôi càng tối giỡn chơi
Lúc hứng liền vươn mà gắng nhảy
Khi hùng dù khích chẳng thèm bơi
Dính vào những chuyện xa tầm với
Dễ khiến đau đầu chẳng phút lơi.
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!