MỘT THUỞ ĐƯA NGƯỜI
Một thuở đưa người qua bến sông,
Hai trời bóng lẻ dạt mênh mông.
Cành hoa hẹn thắm ngoài hiu quạnh,
Bọt nước trôi suông giữa lạnh lùng.
Góp nhớ miên trường phai biếc thủy,
Gom sầu bất tận đẫm huyền không.
Xuân về cố quận mai đào nở,
Nguyện ước đoàn viên được thỏa
lòng ?
Lý Đức Quỳnh
ĐN,28/8/2018
Bài Họa:
NỖI LÒNG NGƯỜI ĐƯA TIỄN
Ta giã từ nhau nơi cửa sông
Mà nghe quặn thắt ở trong lòng
Nắng dần phai nhạt, trời hiu hắt
Triều vẫn dạt dào, cảnh quạnh mông
Giọt rượu chia ly còn đắng mãi
Lời thề hẹn ước có bền không ?
Chiều buông chầm chậm, thuyền xa
khuất
Chợt thấy cô đơn đến lạ lùng.
Sông Thu
TIỄN THUYỀN TRÔI
Đọc Xuôi:
Trôi thuyền tiễn lạnh vắng buồn
sông,
Tối mịt mờ đi trốn… ngó mông.
Tơi tả gió sầu thêm luỵ khổ,
Tái tê lòng khiếp sợ truy lùng !
Trời… ơn cảm độ vô thành có,
Thánh… đức xin cầu sắc hoá không.
Thời thế đổi thay tìm đất lạ…
Tươi đời vượt biển sướng vui lòng
!
Đọc Ngược :
Lòng vui sướng biển vượt đời tươi,
Lạ đất tìm thay đổi thế thời.
Không hoá sắc cầu xin đức thánh,
Có thành vô độ cảm ơn trời !
Lùng truy sợ khiếp lòng tê tái,
Khổ luỵ thêm sầu gió tả tơi.
Mông ngó trốn đi mờ mịt tối…
Sông buồn vắng lạnh tiễn thuyền
trôi !
Nhật Hồng Nguyễn
Thanh Vân
HỒI TƯỞNG
Hồi tưởng thuở nào tại khúc
sông
Nhà Bè nước chẻ đôi mênh mông
Chia tình đôi lứa ra hai ngả
Cách trở đột nhiên thật lạ
lùng
Từ lúc tiễn đưa chưa gặp lại
Đến nay mười mấy năm phòng
không
Chẳng cần mơ ước gì thêm nữa
Bởi chữ thủy chung khắc đậm
lòng !
Minh-Hồ
Montpellier,
29.08.2018
TIẾNG VỌNG CHÂN MÂY
Lạc lỏng riêng mình chốn
quạnh mông
Mây giăng lớp lớp...xót xa
lòng
Lá vàng mấy độ phơi vàng núi
Tuyết trắng bao mùa phủ trắng
sông
Tỉnh giấc canh dài; dăm mộng
ảo...
Tàn cơn bão lạnh: một trời
không !
Ngàn năm...bóng vẫn đi tìm
bóng
Nguyệt cõi trời xa mãi lạ
lùng !
Thy Lệ Trang
ĐƯA NGƯỜI BUỔI ẤY
Đưa người buổi ấy để sang sông
Trên bến nhìn theo buốt cả lòng
Một chiếc đò đưa dòng nước cuộn
Đôi bên bờ cách nổi niềm mong
Cuộc đời nghiệt ngã thương nào xiết
!
Hình bóng thương yêu nhớ lạ lùng
Những cánh thư xanh màu kỷ niệm
Vài trang nhật ký ví bằng không !!
Songquang
8/29/2018
ĐƯA NGƯỜI SÔNG DỊCH
Đưa người nhớ thuở đưa qua sông,
Trời nước căm căm gió ám mông.
Tráng sĩ tuốt gươm đằng sát khí,
Tri âm tấu khúc quyện truy lùng.
Kinh Kha hào khí mờ sông Dịch,
Cao Tiệm nhạc hờn ngút cỏi không.
Vạn cổ anh hùng danh bách thế,
Lưu hờn sông nước tái tê lòng !
Đỗ Chiêu Đức
CÓ NHỚ NGÀY QUA ....
Đưa người ta đã tiễn sang sông
Lòng nặng u hoài mãi quạnh mông
Gió lướt heo may trời chớm lạnh
Mây giăng tím ngắt dạ buồn lòng
Từ nay cách trở miền xa tắp
Đến lúc đoàn viên cảnh lạ lùng
Có nhớ ngày nào trên bến cũ
Ân tình tha thiết mặn nồng không ?
TRỊNH CƠ, Paris
08/2018
SAO NỠ...
Rì rào sóng vỗ dậy bờ sông
Bến đợi im lìm...khách nghĩ mông
Bởi ước duyên hài mơ kết hợp
Vì yêu dáng ngọc mải truy lùng
An bày phận mỏng xem buồn quá!
Xa lánh tim sầu hỏi giận không?
Giòn giã vui cười say hạnh phúc
Người ơi sao nỡ vội thay lòng?
Như Thu
SẦU LY BIỆT
Đưa người thuở nọ đứng bờ sông
Dõi mắt nhìn theo cõi quạnh mông
Vọng tưởng những mong tin nhạn lại
Xót thương hoài mộng buổi tương
phùng
Rèm thưa rũ rượi niềm bi thiết
Sách cũ nhạt nhòa dấu sắc không
Gối lẻ chăn đơn sầu chiếc bóng
Bởi đâu nhung nhớ ngẩn ngơ lòng?
Yên Nhiên
SÔNG CHIỀU
Chim trắng chiều tàn rợp khúc
sông,
Đìu hiu lau lách lạnh trời không.
Người đi bến cũ sầu da diết,
Kẻ ở đò xưa nhớ lạ lùng!
Man mác sông dài lơ lửng nguyệt,
Nhấp nhô thuyền tối sắt se lòng.
Thời gian tan tác tuổi già tới,
Ngơ ngác ngày về nỗi quạnh mông!
Mailoc
8-28-18
TIỄN NGƯỜI THÂN
Chị đứng trên thuyền hóng gió sông
Theo chồng về với bản làng Mông.
Thương yêu nửa ngọc, tình trong trắng
Gửi gắm hồn ngây, chốn lạ lùng.
Em mãi suy tư trong tĩnh lặng
Mẹ nhìn thờ thẫn giữa thinh không.
Người đi mang cả trời nhung nhớ
Mong được tin vui nhẹ nỗi lòng .
Trần Như Tùng
SANG SÔNG
Nhìn theo bóng dáng kẻ sang sông,
Trống trải như đồng vắng quạnh mông.
Hẹn cũ theo mây trôi lạc hướng
Nguyền xưa bệt gió thoảng tuôn lùng.
Môi trông thuở ấy chưa mờ nhạt
Mắt đợi bây giờ đã huyễn không.
Cố hỏi ông Tơ bà Nguyệt thử
Se chi lộn mối để cam lòng
Trống trải như đồng vắng quạnh mông.
Hẹn cũ theo mây trôi lạc hướng
Nguyền xưa bệt gió thoảng tuôn lùng.
Môi trông thuở ấy chưa mờ nhạt
Mắt đợi bây giờ đã huyễn không.
Cố hỏi ông Tơ bà Nguyệt thử
Se chi lộn mối để cam lòng
Thủy Lâm Synh
HB, CA Aug. 30, 2018
CHIỀU HIU QUẠNH
Ngắm cảnh chiều tà dạo bãi sông
Nghe đời quạnh vắng ngó lông mông
Cành rung lảo đảo bông hoa tím
Gió thổi lung linh giọt nắng hồng
Giọng hát chơi vơi lùa phút ảo
Cung đàn lạt lẽo níu tầng không
Buồn theo khói toả bay hờ hững
Gợi giấc mơ xưa buốt cõi lòng
Minh Thuý
29 tháng 8_ 2018
SỨC MẠNH DÂN NAM
Trai gái theo lời gọi núi sông
Biên thùy vó ngựa lũ Nguyên
Mông
Diên Hồng,cả nước cùng nghênh
chiến
Sát Đát,từng tên phải quét
lùng
Vạn Kiếp quân sơ lùi bước nhỏ
Thăng Long kế tạm bỏ thành
không
Bạch Đằng trận thắng vô tiền
hậu
Sức mạnh dân Nam nếu một lòng
Thiền Sư Xóm Núi
BẾN ĐÒ XƯA
Ở cạnh nhà tôi có khúc sông,
Đò ngang đưa khách ngắm mênh mông
:
Trên kia Hòn Nhón cao hun hút,
Dưới đó Vực Tròn sâu lạ lùng.
Đại lụt sáu tư (1964 ) đò cứu vớt,
Trăm dân thoát chết có mừng không
?
Bao năm xa cách con đò ấy,
Muốn trở về thăm mới thỏa lòng.
Thanh
Khang
Toronto 30-8-2018
VÌ THỜI CUỘC
Đưa người thuở ấy tận bờ sông
Đứng đợi thuyền sang, tẻ lạ lùng
Quyến luyến xa nhau sầu mộng vận
Lưu suy ước hẹn ngập mơ lòng
Thương buồn cánh nhạn, đơn du học,
Ngóng bước thời gian, tứ trống
không
Hẹn đủ ba năm, rồi trở lại...
Nào dè tám độ...hết mông lung.
Đặng Xuân Linh
CHIỀU VƯỢT CÙ MÔNG
Người ở nguồn cao, ta cuối sông
Mịt mù sương biếc phủ Cù Mông
Chim bay soải cánh về heo hút
Gió thổi cuồng mây thấy lạ lùng
Phú Thạnh dừng xe mờ khói loạn
Qui Hoà đốt lửa ấm trời không
Chiều hoang bóng núi buồn thiên cổ
Thơ cũng hoang liêu tựa cõi
lòng...
Hawthorne 30 - 8 - 2018
CAO MỴ NHÂN
NGƯỜI ĐÃ ĐI RỒI
Thuyền buồm trôi dạt giữa dòng
sông
Nước chảy về đâu thật lạnh lùng
Lời hứa ngày nao đành gác l ại
Ân tình thuở ấy có màng không?
Đò đưa khách lạ miền hoang vắng
Bến đổ ai chờ chốn quạnh mông
Độc ẩm mình ta trong bóng tối
Ngàn sao chớp loáng xót xa lòng!
THIÊN HẬU
LỠ DỞ...
Từ ly,...thuở ấy lạnh bên sông
Tình cuộn sóng trào giữa quạnh
mông!
Gỡ nhớ niềm mơ,...hoài ngóng đợi
Bện yêu trong mộng,...phí săn lùng
Trời im tiếng gió,...tâm chao động
Hồn trỗi lời thương,...dạ tạnh
không(?!)
Ta chẳng còn nhau,tình lỡ dở
Nguyệt thề cầm sắt,...gợi xao
lòng!
31-8-2018
Nguyễn Huy Khôi
TIỄN NGƯỜI
Và em nay hiện đã sang sông
Và tớ một thời đứng ngó mông…
Và cảnh bến đò do lỗi hẹn
Và đời lữ khách bị săn lùng
Và đau biết mấy dù lần cuối
Và nhớ bao nhiêu cũng số không
Và thế là xong màn kịch diễu
Và thôi đừng nhắc để an lòng.
Thái Huy
CHO MỘT NGƯỜI...
Người đi,...lưu dấu lạnh triền
sông
Bãi xú lũ tràn xói Gót Mông
Bỏ thiếp điền tang miền Hải Hậu
Mê nàng sơn cước bản Tà Lùng...
Duyên hờ những tưởng gieo hoa mộng
Phận bạc nào ngờ gặt sắc không
(!?)
Ngơ ngác...ngày về...trơ bóng chiếc
Mắt xưa...vấp phải...nhói... xao
lòng!
6-9-2018
Nguyễn Huy Khôi
TIỄN ĐƯA NGƯỜI
Đọc Xuôi :
Người đưa tiễn biệt cảnh buồn sông
Vắng lạnh trời khuya gió quạnh
mông.
Đời khổ xoá đi cần phải quyết,
Lệ trào cam chịu bị truy lùng !
Khơi nguồn mạch cảm… vô sinh hữu,
Đổi thế tình cho… sắc hoá không !
Tơi tả xác thân đành vượt biển…
Vời đau nhớ tiếc luyến lưu lòng !
Đọc Ngược :
Lòng lưu luyến tiếc nhớ đau vời,
Biển vượt đành thân xác tả tơi.
Không hoá sắc… cho tình thế đổi,
Hữu sinh vô… cảm mạch nguồn khơi.
Lùng truy bị chịu cam trào lệ,
Quyết phải cần đi xoá khổ đời !
Mông quạnh gió khuya trời lạnh vắng…
Sông buồn cảnh biệt tiễn đưa người
!
Nhật Hồng Nguyễn
Thanh Vân
Bài thơ thật hay và thật buồn !
Trả lờiXóaChúc bạn cùng gia đình một buổi tối thật an lành bạn nhé .
Cảm ơn NT đã đọc thơ và cảm nhận!
XóaChúc bạn an lành !
Trả lờiXóaXin góp bài muộn họa:
LỠ DỞ...
Từ ly,...thuở ấy lạnh bên sông
Tình cuộn sóng trào giữa quạnh mông!
Gỡ nhớ niềm mơ,...câu xẳm xới
Bện yêu trong mộng,...chữ săn lùng
Trời im tiếng gió,...tâm chao động
Hồn trỗi lời thương,...dạ tạnh không(?!)
Ta chẳng còn nhau,tình lỡ dở
Nguyệt thề cầm sắt,...gợi xao lòng!
31-8-2018
Nguyễn Huy Khôi
Cảm ơn anh NGUYỄN HUY KHÔI !
XóaEm xin đưa bài họa lên trang.
Kính anh sức khỏe,an vui !
Trả lờiXóaCâu 3 và 4, nhờ Quỳnh sửa giúp cụm từ: Câu 3 - CÂU XẲM XỚI thành HOÀI NGÓNG ĐỢI,
Câu 4: CHỮ SĂN LÙNG thành PHÍ SĂN LÙNG. Cảm ơn!
Dạ,em sửa lại và đưa lên trang.
Xóa
Trả lờiXóaXin góp muộn bài họa 2:
CHO MỘT NGƯỜI...
Người đi,...lưu dấu lạnh triền sông
Bãi xú lũ tràn sạt Gót Mông
Bỏ thiếp điền tang miền Hải Hậu
Say nàng sơn cước bản Tà Lùng...
Những tưởng duyên lành gieo mộng điệp
Nào ngờ phận bạc gặt hư không
Ngày về,...ngơ ngác...trơ tay trắng
Vấp ánh mắt xưa...cứa nát lòng!?...
6-9-2018
Nguyễn Huy Khôi
Cảm ơn anh NGUYỄN HUY KHÔI !
XóaEm xin đưa bài họa lên trang.
Kính Anh sức khỏe!
Trả lờiXóaThành thật xin lỗi Quỳnh và các huynh đệ,tỷ muội...do âm luật mùi tai đánh lừa,chủ quan không đọc soát,...bài trên sai bét niêm luật.Nay tạ lỗi ,xin sửa lại toàn bài như dưới đây. cảm phiền,nhờ Quỳnh xóa bỏ bài trên. Xin cảm ơn nhiều nhiều!Mến trọng! Nguyễn Huy Khôi.
CHO MỘT NGƯỜI...
Người đi,...lưu dấu lạnh triền sông
Bãi xú lũ tràn xói Gót Mông
Bỏ thiếp điền tang miền Hải Hậu
Mê nàng sơn cước bản Tà Lùng...
Duyên hờ những tưởng gieo hoa mộng
Phận bạc nào ngờ gặt sắc không (!?)
Ngơ ngác...ngày về...trơ bóng chiếc
Mắt xưa...vấp phải...nhói... xao lòng!
6-9-2018
Nguyễn Huy Khôi
Dạ,em sẽ lấy bài này thay cho bài trên.
Xóa