Thứ Tư, 29 tháng 4, 2020

VẾT CẮT CON TIM- Thơ LCT và Thơ Họa


VẾT CẮT CON TIM

Một vết đau dài chảy giữa thơ
Niềm tin thế sự đã lu mờ
Đêm dòng huyết quản trào sôi ngực
Sáng cõi tâm hồn cuộn nổi mơ
Ngỡ cuộc đời như làn nắng hửng
Vùi cơn mộng giữa áng mây hờ
Mưa chiều bỗng lụi tàn theo khói
Cả đám nhân tình sập bãi xơ ./.
    LCT
26/04/2020

Bài Họa:

DI CHỨNG

Máu lệ xưa còn đẫm xác thơ
Trăng quê sương khói bóng hoen mờ
Dòng sông từ độ về chung bến
Dặm khách bao ngày ngậm lẻ mơ
Khúc hát phiêu bồng,đau đớn thực
Câu kinh giải thoát,sướng vui hờ
Quỳnh hương gió thả vào đêm vắng
Cảm nỗi chia bào nhánh liễu xơ
Lý Đức Quỳnh
    26/4/2020

ĐỐN NGỘ

Chẳng lạ chi đời tắc nghẹn thơ
Khi tâm rách nát, đạo u mờ
Thân tàn, ngọn héo ung chồi mập
Rễ thối, cành sầu nhụt búp tơ
Tin hoài cấp tiến, tan mơ hão
Khát mỏi thăng hoa, hẫng mộng hờ
Thử gian, cẩu lận,...trơ ngân khố
Thiên hạ cam đành luỗng xác xơ?!
      29-4-2020
Nguyễn Huy Khôi

KỶ NIỆM XÓT XA

Xót xa bủa trãi thấm dòng thơ,
Vệt nắng lung linh loáng thoáng mờ.
Gối chiếc chập chờn niềm uất hận,
Mền đơn dằn giật thiết tha mơ.
Ngày qua đau tưởng vơi dần khuất,
Năm tháng thương sao ẩn hửng hờ.
Kỷ niệm xưa tàn tan cát bụi,
Bỗng dưng xuất hiện xé thân xơ.
HỒ NGUYỄN
   (29-4-2020)

TÌNH QUÊ

Tình quê trải rộng với nguồn thơ
Khóc giải non sông đã khuất mờ
Đất mới qua đêm trường lắm mộng
Cố nhơn chỉ tái ngộ trong mơ
Thuơng nòi nhiều kẻ còn thao thức
Nhớ nước kìa ai khéo hững hờ
Bốn mấy năm rồi dân ngóng cổ
Cố nông cứ nghèo xác nghèo xơ
Nông gia hai lúa NJ 
   29 tháng tư 2020 

THƯƠNG ĐAU VẾT CẮT  !

Đọc Xuôi:
Thương đau vết cắt thảm hờn thơ,
Thế sự chừng… chôn dưới bụi mờ ?!
Vương vấn dạ sầu tha thiết mộng,
Xuyến xao lòng hận nát tan mơ !
Dương tà luỵ tủi mây lờ lững,
Nguyệt xế buồn theo gió hững hờ !
Hương thắm nhuỵ đào xưa nuối tiếc…
Gương mờ bến cũ xác tàn xơ !

Đọc Ngược:
Xơ tàn xác cũ bến mờ gương,
Tiếc nuối xưa đào nhuỵ thắm hương !
Hờ hững gió theo buồn xế nguyệt,
Lững lờ mây tủi luỵ tà dương !
Mơ tan nát hận lòng xao xuyến,
Mộng thiết tha sầu dạ vấn vương !
Mờ bụi dưới chôn chừng… sự thế…
Thơ hờn thảm cắt vết đau thương !
Liêu Xuyên

CÕI THƠ SẦU KHỔ.

Lãng đãng đi tìm một cõi thơ
Thấy trăng sao thấp thoáng xa mờ
Biết ai đợi hạ phai hoa đỏ
Để bạn chờ thu ủ nụ mơ
Ruộng trắng nước phơi hong muối mặn
Đồng khô lúa héo buộc trâu hờ
Nửa trăm năm sống đời vay mượn
Thì hỏi làm sao chẳng xác xơ..
     Hawthorne 29 -4 – 2020
CAO MỴ NHÂN

VẾT CẮT

Nỗi đau dàn trải khắp trang thơ
So với thời gian cũng chẳng mờ
Ngày đó mở bung đời dệt mộng
Bữa nay tìm lại thuở ươm mơ
Dấu in nhật ký nào đâu lạt
Tay viết tình thư chẳng hững hờ…
Thế đấy lật xem tim tái lạnh
Thân thời đã nát,hiện nguyên xơ…
Thái Huy

NÁT THƠ

Ảo não chen vào phá cõi thơ
Nhìn quanh bóng tối ngỡ Sao mờ
Ưu phiền quẳng ý buông trời mộng
Chán nãn quên lời xoá giấc mơ
Rách nát con tim hồn lẩn thẩn
Tàn tươm óc não dạ ơ hờ
Tình như khói ảo giăng ngàn lối
Chữ nghĩa thi vần héo xác xơ
Minh Thuý
      Tháng 4/29/2020

RÁCH NÁT TIM ĐAU

Cuộc chiến tàn không đẹp tựa thơ
Bóng anh hùng khuất nẻo sương mờ *
Thây đầy máu chẳng ai an táng
Mắt trợn trừng không thỏa ước mơ
Khỉ đỏ tràn vào thành bỏ trống
Đồng minh tháo chạy** cuộc tình hờ
Vòng kềm lịch sử*** vung ra cắt
Rách nát tim đau tan xác xơ
Nông gia hai lúa NJ

* Trích ý từ câu nói của danh tướng MacArthur:
" The old soldiers never die, they just fade away "
( Người lính già không bao giờ chết ,họ chỉ tan biến
dần theo năm tháng.... )
** Khi Đồng Minh Tháo Chạy : tên quyển sách do Tiến sĩ
Nguyễn Văn Hưng viết để buộc tội cố TT Nguyễn Văn Thiệu
*** Gọng Kềm Lịch Sử : quyển sách này do cựu Đại sứ Bùi
Diễm viết để biện minh cho cố TT Nguyễn Văn Thiệu

BẠN NGHÈO XƠ

Anh mà lãng mạn mới yêu thơ
Em ở phương xa khói tỏa mờ
Nổi tiếng một thời ai cũng mộng
Vang danh mấy thuở bậu thường mơ
Con tim biết nợ tình lơ lửng
Người ấy vô duyên nghĩa hững hờ
Nhớ buổi hàn vi mình lận đận
Thương khi lỡ vận, bạn nghèo xơ !
Mai Xuân Thanh
 Ngày 29/04/2020

ĐAO NGẦM MỘT NHÁT

Đao ngầm một nhát chém toang thơ
Xót lại bây nhiêu khó xóa mờ
Chữ nghĩa tồn ba vương chút mộng
Chữ tình đọng nửa xót tia mơ
Cái tâm chao đảo ngưng rồi vững
Cây bút trào dâng viết chẳng hờ
Sức trỗi ngôn từ ngân ánh thép
Kẻ tồi sẽ tự nát thành xơ.
Trần Như Tùng

CỐ HƯƠNG.

Những đêm thao thức dưới trăng thơ,
Chạnh nhớ cố hương tận mịt mờ.
Sông núi hiền hòa xinh tựa gấm,
Thị thành hoa lệ đẹp như mơ.
Xứ người no ấm sao xa lạ,
Đất khách giầu sang vẫn hững hờ.
Chỉ tiếc quê xưa nay đã mất,
Ước mong sống lại tuổi đơn sơ.
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.
      Mar.29/2020.

CHẲNG LẼ

Nỗi xót xa đăng đẳng buốt thơ
Trăng sao bởi thế cũng phai mờ
Thôi không chiếu rọi trên cành lá
Chẳng nỡ luồn vào cả giấc mơ
Dẫu biết trần gian đầy khổ ải
Nhưng xem cõi tạm lại ơ hờ
Tâm hồn giản dị yêu thi phú
Chẳng lẽ tiêu điều đến xác xơ ?
HỒNG PHƯỢNG

VẾT THƯƠNG MÁU MẸ

Vết thương máu Mẹ chảy tràn thơ
Lịch sử ngàn năm khó nhạt mờ
Đất nước Việt Nam liền bến mộng
Giống nòi Hồng Lạc kết bờ mơ
Con tim tổ quốc nào khô cứng
Tình cảm quê hương chẳng hững hờ
Sao nỡ đang tâm gây lở loét ?
Thuốc gì trị được khối ung xơ ?
Songquang
 20200430

NỖI BUỒN CÒN ĐÓ

Nổi buồn xin gởi trọn vào thơ
Nửa thế kỷ qua chửa xóa mờ
Dân tộc chia lìa đau dạ mẹ
Tình người phai nhạt cạn niềm mơ
Dòng đời hưng phế trong mê loạn
Cuộc thế cuồng xoay giữa hững hờ
“Vết cắt con tim” hoài rỉ máu
Làm sao rịt được dấu thương xơ ?
Sông Thu

4 nhận xét :

  1. Dạ xướng họa hay,ND sang thăm chúc anh trai những ngày lễ vui thật vui ạ!

    Trả lờiXóa
  2. Nghe thơ xướng họa mà đau đáu lòng !

    Trả lờiXóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!