BỐN MÙA YÊU
Ngày xuân đôi lứa tựa đào mai
Vàng trắng chen nhau khoe cánh dài
Khóe mắt, nụ cười, ôi diễm tuyệt
Bướm hoa phơi phới đẹp duyên thay
Hè về trắng xoá mảng trời xưa
Phương nở, ve sầu mãi dệt thơ
Hò hẹn chia tay trên bến cũ
Đêm về ấp ủ những niềm mơ
Nàng thu chấp cánh lá vàng bay
Gió nhẹ ru hờ giấc mộng say
Tình đã chín mùi, hồn đắm đuối
Một thời hoa bướm, tuổi thơ ngây
Mùa đông giá lạnh, chút men nồng
Đôi lứa bên nhau, ấm cả lòng
Chăn ấm, nệm êm, đời vẫn đẹp
Dù cho mưa bão ngập không trung.
Yêu nhau Xuân Hạ đến Thu Đông
Gian khổ, nhọc nhằn, vẫn sống cùng
Đầu tóc bạc phơ mà mản nguyện
Sớm chiều bầu bạn , thảnh thơi
lòng.
Già lão thân này dẫu lắc lơ
Nghĩa tình đôi lứa chẳng phai mờ
Bao nhiêu năm tháng ngày còn lại
Đẹp mãi trăng vàng vui với thơ
Thanh Trương
Bài Họa:
BỐN MÙA THƯƠNG NHỚ
Em ngắm chồi xuân trên nhánh mai
Đã bao năm tháng cứ trôi dài
Không còn chung dạo vườn hoa thắm
Xuân hết vui rồi, tủi lắm thay !
Hè về, phượng đỏ mái trường xưa
Thuở ấy tình mình đẹp tựa thơ
Em ép phương hồng trang nhật ký
Nhuộm hồng tất cả những thương
mơ...
Thu vàng, nhìn xác lá bay bay
Em nhớ những ngày yêu đắm say
Mặc áo lụa vàng, em háo hức
Bên chàng dạo bước, dạ vui ngây
Chiều đông bên bếp lửa thơm nồng
Chung chén trà thơm ấm áp lòng
Ta tựa kề vai nghe nhạc Trịnh
Ngoài trời sương trắng ngập không
trung
Xuân, hạ, thu rồi lại đến đông
Nhớ anh, nỗi nhớ đến khôn cùng
Biết rằng chẳng thể còn tương ngộ
Mà vẫn chờ mong đến não lòng
Những ngày hạnh phúc đã xa lơ
Vẫn mãi trong em chẳng xóa mờ
Anh đã ra đi xa vĩnh viễn
Em đành làm bạn với vần thơ...
Phương Hà
YÊU TRẢI BỐN MÙA
Mỗi độ vào Xuân ngắm cánh mai
Nụ vàng rực rở nhuỵ khoe dài
Đài hoa tuyệt mỹ xinh như mộng
Ong bướm chập chờn duyên dáng thay
!
Hạ trắng khung trời nhớ phượng xưa
Ve sầu rên rỉ đắm hồn thơ
Phượng hồng lưu luyến ngày tan lớp
Nhật ký sân trường gói giấc mơ
Những chiếc lá vàng chấp chới bay
Mỗi mùa thu đến khiến hồn say
Trời xanh biêng biếc màu thu thủy
Rộn rã tơ lòng thêm ngất ngây
Tuyết lạnh tìm đâu giấc ngủ nồng ?
Bên ngoài gió bấc thổi tầng không
Đêm đông chạnh xót đời cô lữ
Nhấp chén trà thơm sưởi ấm lòng
Xuân,hạ,thu tàn nối tiếp đông
Bốn mùa luân chuyển mãi khôn cùng
Tình quê nung nấu hoài vương vấn
Tóc trắng phao phao chẳng bạc lòng
Ngày tháng âm thầm trôi lững lơ
Tình chồng nghĩa vợ khó lu mờ
Cuối đời còn lại dù gian khó
Gắng giữ cho tròn như lúc thơ
Songquang
20200408
MÙA YÊU DANG DỞ
Xuân bừng nắng mới rực vàng mai
Em trắng tinh khôi vạt áo dài
Đôi mắt hồn nhiên màu hạt nhãn
Trong ngời ánh ngọc dịu dàng thay
Cổng hè khép lại,giã trường xưa
Lưu bút đau vần lệ gửi thơ
Lối cũ soi hình,nay biệt bóng
Muôn trùng khắc khoải nhốt vào mơ
Thu sầu cánh nhạn lẻ trời bay
Sương khói viễn hành nhập cuộc say
Vân cẩu lặng nhìn mây lộng gió
Nghe tằm rút ruột mảnh hồn ngây
Buốt đông lửa mọn chẳng khơi nồng
Xó vắng thầm khuya khép cửa lòng
Vẫn đợi bình minh về nắng ấm
Chan hòa sông nước bắc,nam,trung
Yêu Xuân,biệt Hạ,Thu rồi Đông
Mãi tháng ngày trôi đến kiệt cùng
Hạnh phúc giấc mơ dài thế kỷ
Niềm đau tích tụ giữa khoang lòng
Gọi nguyệt đêm trường cũng lặng lơ
Nhớ thương đành gửi gió xa mờ
Mong em thấu hiểu mùa thay lá
Xếp chữ hoang tàn đắp mộ thơ…
Lý Đức Quỳnh
9/4/2020
THỜI GIAN ,
Hương tình yêu thắp sáng sao mai
Theo gió lan xa ngàn dặm dài
Thắm sắc đậm Xuân trong vũ trụ
Cỏ cây hoa lá nhịp nhàng thay
Bên nhau với Hạ nhớ ngày xưa
Háo hức chuyền tay tập bút thơ
Sánh bước cùng ai về bến đó
Mang theo mộng đẹp vào trong mơ
Đêm Thu lặng lẽ ngắm mưa bay
Tí tách vỗ bờ dỗ giấc say
Êm ả ,mượt mà không gợn sóng
Thiết tha ,mê đắm ngất men ngây
Đông sang buốt giá trái tim nồng
Xa cách thưa tin khắc khoải lòng
Mong mỏi ,đợi chờ ,trông ngóng mãi
Chân trời mê mỏi bóng chim trung
Dìu nhau Xuân Hạ với Thu Đông
Mưa thét gió gào sát cánh cùng
Ngày nắng chói chang tình mãi thế
Vẫn hoà chung nhịp tiếng tơ lòng
Đời có thêm nhiều sắc tố lơ
Góp gom vun xới đẩy sương mờ
Thời gian liều thuốc đong đo đếm
Sống với tình yêu ngời ngợi thơ
PHƯỢNG HỒNG
BỐN MÙA TÙY DUYÊN...
Hai đứa vui Xuân cạnh cội mai
Cúc vàng đại đóa, cánh quỳnh
dài
Yêu em khóe mắt làn da trắng
Mến bạn may duyên mộng ước
thay !
Hạ nắng cháy da nhớ buổi xưa
Ve sầu tấu nhạc dệt vầng thơ
Cố nhân lỗi hẹn còn hy vọng
Tri kỷ quên rồi hết ước mơ
Thu đến rừng phong lá rụng bay
Điệu ru nước mắt giấc mơ say
Tình yêu chắp cánh hồn phiêu
lãng
Một thuở thân thương dạ ngất
ngây
Đông giá băng ta uống rượu
nồng
Bên nhau lò sưởi ấm êm lòng
Ôm nhau ngủ kỹ trời chưa sáng
Mưa gió ngoài trời buốt lạnh
không !
Xuân ấm Hạ nồng, Thu lạnh Đông
Yêu em tha thiết nhớ vô cùng
Răng lay, tóc bạc mà yên dạ
Sớm tối bên nhau thỏa tấc
lòng
Lão giả an chi chẳng ngó lơ
Quan tâm chăm sóc mắt chưa mờ
Quản bao gian khổ ta từng trải
Xướng họa vui, buồn với bạn
thơ !...
Mai Xuân Thanh
Ngày 08/04/2020
BỐN MÙA KỶ NIỆM
Rạo rực Xuân tràn ngắm nụ Mai
Hồng , Lan ,Thược Dược hé thơm đài
Cành Đào , bội Cúc hoà khoe sắc
Vạn vật tươi bừng hạnh phúc thay
Nắng Hạ sân trường với bạn xưa
Em về áo trắng nhẹ mềm tơ
Qua cầu chiếc nón nghiêng vành lá
Phượng đỏ bao thời gợi ước mơ
Sắc tím thu vàng lá rụng bay
Sao lòng hiu hắt mộng hoài say
Chân theo nhặt bóng người con gái
Giao động tâm hồn phút dại ngây
Lạnh lẽo chiều đông chút rượu nồng
Mưa nhìn bụi trắng thoáng mênh
mông
Cây trơ trụi lá buồn man mác
Ký ức mơ màng chẳng tập trung
Xuân , Hạ , Thu rồi lại tiếp Đông
Bao nhiêu kỷ niệm nhớ khôn cùng
Buồn vui lẫn lộn qua ngày tháng
Súc tích dòng sinh chất chứa lòng
Gió thổi mây vờn nhạn lửng lơ
Hương hoa nở thắm nguyệt lay mờ
Trời xanh nắng sớm sương còn đọng
Tuổi hạc từng giờ cảm khái thơ
Minh Thuý
Tháng 4/9/2020
HỒN XUÂN
Thuở nào cùng thưởng nhất chi mai
Nhớ dáng em xưa tóc xỏa dài
Bó sát eo thon tà áo lụa
Nằm lòng dung mạo đáng yêu thay!
Sâu đằm ẩn ức ,nhớ hè xưa
Phượng lửa đỏ cành,chín trái thơ
Nắng ửng má em bừng quyến rũ
Thắm vào tâm trí, đắm trời mơ!
Ven hồ xào xạc lá vàng bay
Hoa bưởi nồng nàn thoảng gió say
Hương tẩm thơm lùa vương tóc liễu
Tuổi thì thơ thới, mắt si ngây!
Tình ủ trong nhau mãi thắm nồng
Mưa sương dầu dãi vẫn chung lòng
Xa nhau nhung nhớ thầm khơi lửa
Xua giá sầu đông, vợi quạnh phòng.
Mùa chuyển mặc mùa, đông mặc đông
Tình ta nối mãi đến khôn cùng...
Dù trời tiết trở thay mưa gió
Bóng vẫn chung đôi chẳng đổi lòng.
Niên già,sức cạn,...dễ gì lơ
Tình vẫn chung chinh chẳng nhạt mờ
Ấm áp bờ vai vui tuổi hạc
Hồn xuân trẻ mãi với niềm thơ.
10-4-2020
Nguyễn Huy Khôi
SẮC BỐN MÙA
Gieo phú bốn mùa buổi sớm mai
Dù rằng già mắt nếp ly dài...
Tâm hồn vui vẻ đời luôn trẻ
Cảnh sắc hoàng hôn đẹp lắm thay!
Mùa Xuân êm ả cả niềm xưa,
Hoa trắng đỏ hồng điểm dệt thơ
Thơ ý tâm vui câu giản dị.
Hoài trang xuân mới gợi trăng mơ
Hạ nắng hanh tràn, nhạn trốn bay
Gió hiu hiu thổi mát càng say,
Giờ xa xóm cũ đành buông thả
Giấc mộng xưa thời thuở mến ngây
Thu về lá rụng xoá hương nồng.
Lò sưỡi đốt lên sưỡi thấm lòng
Buồn ngắm xa xa rừng trỗ úa.
Bập bùng ngọn lửa ấm tâm trung.
Tiết hàn hiu hắt của mùa Đông
Đông lạnh về khuya áo phủ cùng
Giá buốt Đông tàn là thấm điệu
Đông nhàn ấm ủ vận tim lòng
Già thì mặc kệ cứ làm lơ
Cho trí thong dong óc chẳng mờ.
Nhìn thái dương, non đoài vẫn mộng
Ngắm vầng trăng tròn lại gieo
thơ...
Đặng Xuân Linh
NĂM ĐẦU ĐẤT KHÁCH
Quê người Xuân ấy chẳng cành mai
Cao ngất hàng thông bóng đổ dài.
Ríu rít én về oanh lảnh lót
Năm đầu đất lạ thấy buồn thay!
Hè về ra rả tiếng ve xưa
Bên gốc thông già đọc lá thơ
Ngấu nghiến từng dòng thơ bé viết
Mây Tần lơ lửng nắng chiều mơ.
Còn nhớ năm nào Thu lá bay
Ngà ngà rượu đỏ tỉnh cùng say
Áo vàng ai khoát rừng phong nhuộm
Hiu hắt ráng chiều mắt ngất ngây.
Đất khách chiều Đông nhấp chén nồng
Thư xa thưa vắng sắt se lòng.
Mênh mông tuyết trắng hồn tê tái
Không biết người còn giũ tiết
trung?
Xuân, hạ, thu tàn lạnh lẽo đông
Cô đơn đất khách biết ai cùng.
Não nề mây xám trời sương khói
Chạnh nỗi tha phương tận cõi lòng.
Bồi hồi kỷ niệm đã xa lơ
Năm tháng buồn tênh tựa khói mờ
Vui sống, cuối đời Trời Đất tạ
Mơ hồ ghi lại mấy dòng thơ.
Mailoc
4-10-2020
Trả lờiXóaXin góp họa:
SINH SẮC MÙA PHAI
Xuân về,nào biết em nơi đâu?
Đây đó người ta... mộng gác cao
Đơn lẻ anh ngồi trong quạnh vắng
Tương tư...biết gởi tới phương nào?
Hạ sang, nào biết em nơi đâu?
Tay bấm lần tìm những giọt ngâu
Thấm đẫm mưa lòng,rưng khóe mắt
Sầu thương phiền muộn gởi nơi đâu?
Thu buồn,nào biết em nơi đâu?
Cúc héo bông tàn,lá xác xao
Oanh tắt lời ca,rầu nguyệt lạnh
Lòng anh the thắt mối vương sầu!
Đông tàn,nào biết em nơi đâu?
Đau đáu tình ly nhói dạ nhau
Mưa móc sụt sùi đêm giá lạnh
Trăng xưa hò hẹn đã phai mầu.
Làm sao em hiểu thấu lòng anh?
Đắm đuối,si mê nặng nghĩa tình
Đò lạc nổi nênh rầu bến vắng
Ra vào ngơ ngẩn...lặng sau mành!
Xa lắc thật rồi buổi biệt ly
Nào ai cắt nghĩa được tình si?
Tơ trời không bện duyên đôi lứa
Sinh sắc mùa phai...biết đợi gì?!
8-4-2020
Nguyễn Huy Khôi
Anh Huy Khôi kính,
XóaBài họa này là họa bài BỐN MÙA của anh Trịnh Cơ.
Còn trên đây là bài Bốn Mùa Yêu của anh Thanh Trương.
Bài họa này em đã đăng lên trang bài đăng Bốn Mùa rồi.