ĐÔI BỜ SÔNG QUÊ
Sóng lượn,sông trôi,nắng vẽ hình
Con xuồng bóng rọi xuống lung linh
Đong đưa bến nước dòng cô lữ
Đắp đổi ngày đêm phía một mình
Với gió tao phùng trên nhánh rộn
Cùng trăng hạnh ngộ giữa trời
thinh
Hồn vương khói bếp chiều quê mẹ
Lửa rạ rơm nhen kiếp tội tình.
Lý Đức Quỳnh
18/3/2020
Thơ Họa:
MÁI ẤM TÌNH QUÊ
Thuyền lênh đênh lượn sóng in
hình,
Thấp thoáng bên bờ nắng bóng linh.
Đời trãi ngày đêm đơn lẽ bạn,
Sống vui hôm sớm một thân mình.
Có cơn gió dạt tình thân hữu,
Được ánh trăng vàng thắm rộng
thinh.
Nhà lấp lánh xa vờn mái ấm,
Rạ rơm giản dị gói chân tình.
HỒ NGUYỄN
(19-4-2020)
CẢM TẠ ĐỘI NGŨ NGÀNH Y...
Thầy y chiến trận tỏa muôn hình
Đất mẹ tưng bừng mãi hiển linh
Dịch nổi kiên cường ta chống đỡ
Ngành khai dũng cảm Bác [1] quên
mình
Tiêu trừ lũ Vít luôn tàn lụi
Hủy hết vi trùng đã lặng thinh
Bệnh sẽ an lành bao phấn khởi
Toàn dân cảm tạ nhớ ân tình…
Đức Hạnh
19 04 2020
[1] “Những tháng qua, không khó để
chúng ta bắt gặp những hình ảnh "ăn núi, ngủ rừng", vội vàng những bữa
cơm chiều, rồi đến những đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ... của đội ngũ y, bác
sĩ, chiến sĩ lực lượng vũ trang nơi tuyến đầu “chống giặc” COVID-19, đã lay động
hàng triệu trái tim. Tạm gác lại cuộc sống thường nhật, họ phải xa gia đình,
người thân yêu để chiến đấu “chống giặc” COVID-19.”
PHỐ CỔ HỘI AN
Phố Hội Chùa Cầu, đáy nước
hình
Nhìn xem cổ kính khỉ thần
linh
Chùa Ông danh tiếng quê cha mẹ
"Ngũ Phụng Tề Phi"
đất tổ mình (1)
Buôn gánh xưa nay nghề kiếm
sống
Bán bưng hiện tại nghiệp làm
thinh
Chào mời, khách sạn, người du
lịch
Đón tiếp, tùy duyên, kẻ hữu
tình !...
Mai Xuân Thanh
Ngày 18/04/2020
(1) Ngũ Phụng Tề Phi là Tấm
Biển Vua Thành Thái ban tặng cho 5 người đồng hương gốc tỉnh Quảng Nam
thi đổ đại khoa năm 1898 : Gồm có 3 tiến sĩ : Phạm Liệu, Phan Quang,
Phạm Tuấn, và 2 Phó Bảng : Dương Hiển Tiến, Ngô Chuân
CỐ HƯƠNG
Vời vợi cố hương đậm bóng hình
Thâm trầm đền miếu tọa huyền linh
Từ ly, tổ quán neo chân mộng
Xa cách, hồn quê níu dạ mình
Diều sáo vi vu vang nhịp thảnh
Chuông chùa lanh lảnh vọng cao
thinh
Lam chiều lúng liếng chòa bờ lũy
Quyến luyến ân thâm mãi nặng tình!
19-4-2020
Nguyễn Huy Khôi
NGUYỆN CẦU
Tôi mãi không quên được bức hình
Một người cầu nguyện trước thần
linh
Hai tay chắp lại trong thành khẩn
Đôi mắt khép hờ giữa lặng thinh
Đèn nến lung linh nhòa dáng vẻ
Khói nhang huyền ảo phủ thân mình
Niềm tin chiếm trọn đầy tâm thức
Thăm thẳm trời cao có thấu tình ?
Sông Thu
( 19/04/2020 )
CHIỀU TRÔI
Đáy nước trăng soi tỏ bóng hình
Đêm rằm tỏa sáng ánh lung linh
Mây trôi lơ lững về muôn hướng
Thơ thẩn chiều trôi chỉ một mình
Chốn ấy xa xôi ai có đợi...?
Vô tâm sỏi đá vẫn làm thinh
Cỏ cây hờn tủi như say ngủ...
Thầm lặng tơ vương cả khối tình...
Bạc
Liêu/19/4/2020
Hồng Vân
ĐÂU HÌNH BÓNG CŨ
Thương ai mà tưởng bóng và hình
Nhớ bữa nào thưởng thức phục linh
Ấu gó với nhau cười loạn xạ
Chán chê cùng cảnh mếu riêng mình
Mạnh ai lớn giọng thi nhau nói
Mỗi đứa ngưng cười rót lặng thinh
Nghĩ lại giờ đây thôn xóm cũ
Còn đâu vui nhộn chứa chan tình
....
TRỊNH CƠ
KHỐI TÌNH
Đứng bóng trời trưa-khó cậy hình
Vắn dài khôn lụy nắng uy linh
Đã từng bươn trải bao trường đoạn
Mà vẫn chưa qua nổi chính mình
Thế sự, đắp tai lờ giả tảng
Cơ trời, cài trốc khéo mần thinh
Trở day thời vận,...mùa phai lạt
Trĩu nặng âm gian -một khối tình.
19-4-2020
Nguyễn Huy Khôi
BẾN ĐÒ CHIỀU.
Trời cao, mây trắng họa thiên
hình,
Chiều xuống trăng lên sóng lấp
linh.
Bến đợi đò ngang đưa lữ
khách,
Giọng hò cô lái trút lòng
mình.
Đôi hàng lau lách bay phơ phất,
Mấy tiếng vạc đêm tắt lịm
thinh.
Bờ vắng người, sông buồn nước
chảy,
Khói sương rơi, lạnh lẽo vô
tình.
Nguyễn Thị Mỹ
Ngọc.
Apr.19/2020.
ĐẤT NƯỚC TÔI
Đọc Xuôi:
Sông dài bể rộng nước tươi hình,
Núi đẹp hồ xinh đất hiển linh.
Đồng ruộng ngát xanh đầy lúa nếp,
Trái cây bùi ngọt thắm duyên mình
!
Mong đời mộng, hỡi người... mau nhớ,
Nguyện Ý dân, ơi trời… lặng thinh
!
Chồng chất khổ đau lòng mẹ thảm…
Bồng bềnh biển đảo sóng chao tình
!
Đọc Ngược:
Tình chao sóng đảo biển bềnh bồng,
Thảm mẹ lòng đau khổ chất chồng !
Thinh lặng… trời ơi, dân ý nguyện,
Nhớ mau… người hỡi, mộng đời mong.
Mình duyên thắm ngọt bùi cây trái,
Nếp lúa đầy xanh ngát ruộng đồng !
Linh hiển đất xinh hồ đẹp núi…
Hình tươi nước rộng bể dài sông !
Liêu Xuyên
BUỔI RƯỢU QUÊ XƯA
Mưa nắng quê hương tựa bóng hình
Thần làng giữ đất thật thiêng linh
Bướm hoa thi khách người thiên hạ
Lúa mạ trâu pha bạn chúng mình
Mùa được tha hồ phơi thóc mới
Đồng thua thao thức nén buồn thinh
Sông soi ánh mắt thân thương cũ
Vò rượu mời nhau uống tạ tình...
Hawthorne 19 -4 – 2020
CAO MỴ NHÂN
DÒNG SÔNG QUÊ MẸ
Ký ức sông xưa mãi đậm hình
Không nhoà tâm khảm dẫu phiêu linh
Dòng sâu cuồn cuộn qua làng ngoại
Sóng nước lô nhô,dạt bến mình
Tứ xứ nổi trôi hoài lỡ hẹn
Một quê cố định mãi chung tình
Chiều vương sương khói ,vờn mây
tím
Da diết niềm riêng...chỉ lặng
thinh
Thanh Hoà
CHÙA THỜI MẠT PHÁP
Ngạo mạn nên bây dám bẹo hình
Tượng ngồi ngang Phật nói
chùa linh
Thay gen Tàu quỷ nên đần óc
Ghép não Chệt ma khiến xú
mình
Dập trán mê tiền dương mũi
thính
Khom lưng hám lợi ngậm mồm
thinh
Mái thiền che chở hồn dân tộc
Sao lại dẫy đầy lũ bội tình
DUY ANH
04/19/2020
NHẮN GỬI
Mây nước hoà chan lộng bóng hình
Núi đồi vắng vẻ gợn huyền linh
Bèo trôi giữa bến nhìn đơn độc
Ghe đậu triền sông thấy mỗi mình
Rèm lụa tay ngà khua vết gió
Mắt nhung mi ngọc chớp tầng thinh
Thần giao cách cảm chuyền tâm sự
Phương ấy chờ ai thấu được tình
Phương Hoa
Apr 19th 2020
ĐÔI BỜ
Bên kia nỗi nhớ hiện nguyên hình
Bến Hải cầu đây hay Vĩnh linh ?
Đã khiến nhiều năm đau cả nước
Còn làm suốt kiếp tội riêng mình
Thấy quê đó hả-sao lên tiếng,
Nhìn cảnh ni ư-chịu lặng thinh ?
Những ước cùng mơ chưa thỏa nguyên
Đôi Bờ cách trở xót xa tình .
Thái Huy
4/19/20
THAY HÌNH ĐỔI DẠNG
Đổi dạng hay sao dám giả hình
Dị đoan mê tín với bùa linh
Phĩnh lừa mấy kẻ sa cơ bệnh
Dối trá bao cô lỡ phận mình
Hạn hán đất phèn lo giếng nước
Khô khan ruộng lúa tắt âm thinh
Ai quên cha mẹ tôn thờ giặc ?
Nỡ bỏ anh em để phụ tình ?
Mai Xuân Thanh
Ngày 19/04/2020
ĐÔI TA
(Để thay lời tri ân..."nhà
tôi")
Đôi ta đẹp tựa bóng cùng hình
Thánh thiện như dòng nước suối
linh
Ước nguyện đường đời luôn một lối
Hiến dâng hạnh phúc chẳng riêng
mình
Niềm vui cùng hưởng đồng hoan lạc
Nỗi khổ chia nhau cố lặng thinh
Mấy chục năm trường vinh lẫn nhục
Khắc ghi nghĩa nặng lẫn ân tình
Nông gia hai lúa
NJ
GIỖ MẸ
Sửa soạn bàn vong quét bụi hình
Là ngày giỗ Mẹ cảm huyền linh
Quê người cuộc sống buồn hiu quạnh
Đất khách lưu vong tủi phận mình
Ảo não Cô Vy rầu chẳng nói
Kinh hồn Vũ Hán sợ làm thinh
Mâm chay đạm bạc lòng ngang ngổn
Thắp nén nhang thơm tỏ nghĩa tình
Minh Thuý
Tháng 4/19/2020
BÊN BỜ SÔNG QUÊ
Miếu cổ bên sông kiệm dáng hình
Dân làng gửi gắm trọn tâm linh
Người qua thành kính dâng nhang quả
Kẻ lại cầu xin trợ nối mình.
Tăm tiếng khen vì nào thể bọc
Đèn trời nghe vậy cũng làm thinh
Phao ngôn bất hảo dường như đã
Sắm lễ nài van được lượng tình
Trần Như Tùng
CON MA VŨ HÁN
Con ma Vũ Hán hiện nguyên hình
Định giết loài người tạo hiển linh
Mượn tiếng vi trùng toan đổ oán
Vay danh nhiễm khuẩn tính làm
thinh
Mọi nơi thế giới đều ghê tởm
Khắp chốn trần gian mất cảm tình
Gây họa có ngày thì gánh họa
Trời cao soi xét chẳng riêng mình
Songquang
ĐƯỜNG CHIỀU
Trong nắng thuyền mây núi tượng
hình
Gió chiều sơn đạo vẳng phong linh.
Trơ vơ vách đá nghiêng tùng bách
Chênh chếch tà dương trải bóng
mình.
Bầy sóc nhởn nhơ đùa giỡn trái
Cổng thiền hiu hắt đứng làm thinh.
Ngân nga tiếng khánh công phu tối
Xao xuyến lòng ai cảnh hữu tình.
MaiLoc
4-19-2020
ĐÊM SÔNG SEINE
Sóng nước sông Seine đậm nét hình
Trên tàu ngắm cảnh đẹp thần linh
Đèn màu nhấp nháy từng tầng tháp
(1)
Sắc tối vây quanh chỉ độc mình
Đức Mẹ Nhà Thờ quang nhiệm ảo (2)
Cầu Vàng lộng lẫy bắc cung thinh
(3)
Năm dài tháng rộng nhanh như gió
Cảnh đó người đâu thuở hữu tình.
Song Nghiên
April 20 2020
(1) Eiffel Tower
(2) Notre Dame de Paris
(3) Alexander III Bridge.
ẤM ÁP
Kỷ niệm bừng lên loạn ảnh hình
Đường xưa lối cũ khắc điêu linh
Năm canh khắc khoải thân đơn chiếc
Sáu khắc sầu bi phận lẻ mình
Bão tố còn giăng ,vây cõi thế
Phong ba sẽ dứt ,giãn không thinh
Xa xôi nhớ mãi ngôi nhà nhỏ
Ấm áp yêu thương đậm thắm tình !
HỒNG PHƯỢNG
CÓ MỘT DÒNG SÔNG
Có một dòng sông uốn lượn hình
Thuyền nan đơn độc giữa điêu linh
Âm thầm khoả nước trong cô lẻ
Lặng lẽ chờ trăng chỉ mỗi mình
Mây xám che ngang chiều bóng xế
Màn đêm giăng mắc cõi không thinh
Tâm tư chìm đắm trong nhung nhớ
Xin gởi về ai chút thịnh tình !
THIÊN LÝ
SÔNG QUÊ
Dòng trôi nắng rọi vẽ nên hình
Dẫn ngọn đua về mảnh đất linh
Cuộn đổ triền miên nguồn cấp dưỡng
Triều dâng lặng lẽ nước thương
mình
Tươi màu mỡ ruộng phù sa thẳm
Rỡ bức tranh đồng cảnh ngộ xinh
Khói tỏa ban chiều bay chậm rãi
Trời yên ổn sóng đượm thâm tình.
Mai Thắng
200422
BÊN DÒNG SÔNG XƯA
Lăn tăn gợn nước tạo muôn hình
Lưu lượn vươn mình loại thuỷ linh.
Cây lá xanh um vườn ruộng ngoại.
Thuỷ triều vận tải lối quê mình.
Bụi mờ bờ bến buồn rời chốn...
Gió tạt mùa hè biệt lặng thinh.
Lòng vẫn nhớ hoài dòng mộng thắm,
Thấm đầy nghĩa cử đoạn ru tình.
Đặng Xuân Linh
Kính thưa quý Anh Chị,
Trả lờiXóaTrong bài Đôi Bờ Sông Quê,có sự "trật đường rây" khi Quỳnh dùng chữ CON XUỒNG.
Một chút lạ tai nhằm gợi nên thoáng nghĩ suy về tập quán trong cách nói và viết chữ Việt.
Xưa nay,vẫn gọi Chiếc tàu Con tàu,Chiếc thuyền Con thuyền,Chiếc đò Con đò.
Nhưng đến Xuồng thì chỉ có Chiếc xuồng,chứ không thấy ai nói Con xuồng cả.
Nay Quỳnh mạo muội với ý đồ thô thiển,dẫu không sai,nhưng trái với tập quán ngôn ngữ thường dùng,
vẫn khó để được chấp nhận.Giả thiết,nếu có sự lặp lại,có được thừa nhận không?
Kính chúc quý Anh Chị dồi dào sức khỏe.