Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2020

MỎI MÒN THÁNG TƯ-Thơ Trầm Vân


Mỏi Mòn Tháng Tư

Bây giờ mới chớm tháng Tư
Một trời hoa gạo đỏ từ phương xa
Đỏ như màu khói lửa nhòa
Cuốn đi xa lắc đôi tà áo em

Bỗng dưng buồn nhói con tim
Những ngày thương nhớ êm đềm xa bay
Người đi bỏ lại vòng tay
Ấp yêu mộng mị trăng gầy bóng khuya

Đang trong mùa dịch Cô Vy
Nỗi buồn ngồi ngó cách ly phố buồn
Khẩu trang che chắn nụ hôn
Chỉ còn ánh mắt bồn chồn nhìn nhau

Bước chân người đã về đâu
Lạnh con gió thoảng qua cầu xót xa
Em yêu giờ đã lên bà
Mình lên ông, nhớ chưa già thời gian

Tháng Tư dịch bệnh hoang tàn
Ai bên người đỡ gian nan dịch sầu
Ai ngồi vuốt tóc xoa đầu
Mắt nhìn âu yếm vào sâu nồng nàn

Tháng Tư mùa dịch hoang mang
Cầu ân sủng rải lành an ơn trời
Một mình ngồi nhớ xa xôi
Trái tim vọng động tiếng cười xa xăm

Trầm Vân

Bài Họa:

NỤ CƯỜI GƯỢNG VUI

Thiếu nhau sầu muộn tương tư
Thấm từng con chữ thư từ...thẳm xa
Giận hờn chi hột lệ nhòa
Khi duyên,lỡ áo so tà...hợp em

Có gì nhoi nhói trong tim
Ngờ đâu duyên thậm,nghĩa đềm...vụt bay
Vo ngày nắm chặt lòng tay
Thương ai cô lữ bóng gầy đường khuya

Đời lòa sương bụi vô vi
Nhắc làm chi phút từ ly ngõ buồn
Hương nồng đã bợt môi hôn
Nghe lòng dội lại sóng dồn ...khổ nhau

Nỗi niềm ai có hay đâu
Mò trăng vớt bóng chân cầu,...mờ xa
"Khôn ngoan cũng thể đàn bà"
Chưa nồng nụ thắm,...đã già,...hương tan

Lối xưa trăng héo,hoa tàn
Thề theo gió thoảng, khổ nan ngậm sầu
Bồng bềnh mây trắng trên đầu
Mưa sương gậm nhấm tóc sâu úa tàn

Vương tơ,...vướng nợ đa đoan
Gót mòn phiêu bạt lang thang gậm trời
Giật mình, nghe tiếng à ơi
Môi khô rớm máu,mủm cười...gượng vui.

12-4-2020
      Nguyễn Huy Khôi

2 nhận xét :


  1. Xin góp họa:

    NỤ CƯỜI GƯỢNG VUI

    Thiếu nhau sầu muộn tương tư
    Thấm từng con chữ thư từ...thẳm xa
    Giận hờn chi hột lệ nhòa
    Khi duyên,lỡ áo so tà...hợp em

    Có gì nhoi nhói trong tim
    Ngờ đâu duyên thậm,nghĩa đềm...vụt bay
    Vo ngày nắm chặt lòng tay
    Thương ai cô lữ bóng gầy đường khuya

    Đời lòa sương bụi vô vi
    Nhắc làm chi phút từ ly ngõ buồn
    Hương nồng đã bợt môi hôn
    Nghe lòng dội lại sóng dồn ...khổ nhau

    Nỗi niềm ai có hay đâu
    Mò trăng vớt bóng chân cầu,...mờ xa
    "Khôn ngoan cũng thể đàn bà"
    Chưa nồng nụ thắm,...đã già,...hương tan

    Lối xưa trăng héo,hoa tàn
    Thề theo gió thoảng, khổ nan ngậm sầu
    Bồng bềnh mây trắng trên đầu
    Mưa sương gậm nhấm tóc sâu úa tàn

    Vương tơ,...vướng nợ đa đoan
    Gót mòn phiêu bạt lang thang gậm trời
    Giật mình, nghe tiếng à ơi
    Môi khô rớm máu,mủm cười...gượng vui.

    12-4-2020

    Nguyễn Huy Khôi

    Trả lờiXóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!