Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2020

ĐÊM NAY-Thơ Nữ Sĩ Ngân Giang và Thơ Cẩn Họa


ĐÊM NAY

Đêm nay thôi đã mấy đêm rồi !
Ai biết đâu rằng ai nhớ ai?
Lất phất hoa bay vào cửa vắng
Nghiêng nghiêng mưa hắt mái hiên ngoài
Trăng soi đã hẳn soi hai ngả
Gió lạnh sao đành lạnh một nơi
Cầm bút toan đề thơ lại đặt…
Gối nào nước mắt có rơi rơi?!
NGÂN GIANG

KÍNH HỌA:

THU KHÓC

Lá đổ Nàng thu héo hắt rồi !
Đêm về thả mộng nhớ tình ai ?
Hay là thổn thức dòng sông lạnh
Hoặc giả hồi lưu những lối ngoài
Gió vẫn tươi cười hôn vạn nẻo
Trăng còn sáng tỏ trải ngàn nơi
Khung trời kỷ niệm ngời hoa bướm
Suối mộng canh tàn lệ mãi rơi…!
Đức Hạnh
14 04 2020

ĐÊM THÂU

Chuỗi ngày đẹp ấy thoạt xa rồi
Đâu biết ai người nhớ đến ai
Ray rứt đêm thâu cơn gió nội
Xôn xao ngõ vắng hạt sương ngoài
Buồn vui ấm lạnh nào hay chốn
Mưa nắng ngọt bùi chẳng thấu nơi
Thao thức chăn đơn ôm gối mộng
Canh gà chợt bỗng rộn ràng rơi.
PHẠM SINH CHÂU

DA DIẾC

Đợi kép chèn ơi mấy bữa rồi !
Người ta hổng đến nhớ thương ai ?!
Lăn qua gối chiếc đêm thanh vắng
Lộn lại chăn đơn tối mịt ngoài
Cóc nhái hòa ca vang khắp chỗ
Côn trùng tấu khúc nhạc muôn nơi
Châu thân nóng hổi buồn da diếc
Tức số phần mình nước mắt rơi ?!
Tim Nguyen
April/14/2020

KHẮC KHOẢI

Lá đổ chiều thu nắng nhạt phai
Bâng khuâng chờ đợi bóng hình ai
Bên trời lất phất cơn mưa lạnh
Giá buốt canh thâu lặng bước ngoài
Nuối tiếc thời gian đi quá vội
Non sông cách trở biệt đôi nơi
Đêm thâu trở giấc hồn vương mộng
Khắc khoải mơ tàn lệ mãi rơi...!!!
    Bạc Liêu/14/4/2020
Hồng Vân

DẠ KHÚC

Tên bắn ngày đi...đã cạn rồi,
Lòng còn vấn víu bóng hình ai ?
Tằm vừa kéo kén se tơ bện,
Thoi đã buông khung buột mối ngoài ?
Ngõ hẹn sắt cầm rầu nửa chốn,
Trăng thề cổ độ tẻ đôi nơi?
Người lần bến lạ rong chèo lái
Kẻ ngậm thương sầu sũng lệ rơi ?!
       14-4-2020
Nguyễn Huy Khôi

XƯA NAY KHÔNG KHÁC MẤY

Trằn trọc năm canh mấy bữa rồi
Người xưa có biết tấm lòng ai ?
Mưa bay lất phất bên rừng vắng
Gió thổi vi vu ở mái ngoài
Tuổi trẻ nên duyên nhìn một hướng
Cảnh già phải nợ sống đôi nơi
Nghiên vàng bút ngọc hồn thơ thẩn
Gối chiếc phòng không mắt lệ rơi !...
Mai Xuân Thanh
Ngày 14/04/2020

CÓ CÒN

Sầu đeo mãi, dẫu muốn quên rồi
Sao vẫn đong đầy bóng dáng ai
Buổi tối đi vào thành phố nhỏ
Màn đêm giăng kín dốc đường ngoài...
Chân trời hé mở ngàn tia nắng
Vạn vật bừng lên khắp chốn nơi
Và những ưu phiền thời trẻ dại
Có còn thấm đẫm giọt tình rơi ?
PHỰỢNG HỒNG
     15 04 2020

BÂNG KHUÂNG

Em hởi! Từ nay cách biệt rồi
Canh dài thao thức cũng vì ai
Ngậm ngùi gởi lại bên song kín
Hiu hắt xua đi tận cửa ngoài
Quê cũ bềnh bồng trên vạn nẽo
Xứ người phiêu bạt khắp ngàn nơi
Hồ trường dốc cạn buồn di tản
Nghe trái tình sầu mãi rụng rơi
        Toronto 15/4/2020
Nguyên Trần

LẠC ĐƯỜNG VÀO LỊCH SỬ

Lỡ "lạc đường vào lịch sử"* rồi
Cuối đời gian khổ oán than ai
Phê bình cứ ngỡ còn trong cuộc
Kiểm thảo xong mau cút xéo ngoài
Vất vả mang theo về khắp chốn
Sầu đau ám ảnh tận muôn nơi
Sinh ra trót dại "nhầm niên kỷ"**
Chí cả đành buông như lá rơi
Nông gia hai lúa NJ USA
April 15,2020

*Lạc Đường Vào Lịch Sử là tựa đề một cuốn sách lừng danh của nhà văn Nguyễn Mạnh Côn
** Trích ý từ hai câu thơ của thi bá Vũ Hoàng Chương:
Chúng ta một lũ sinh nhầm thế kỷ
Bị quê hương ruồng bỏ giống nòi khinh  

HẰNG ĐÊM

Hằng đêm thao thức tựa quen rồi
Mình nhớ, nhớ mình, ai kém ai
Rỉ rả côn trùng đàn phía trước
Vo ve muỗi mối dạo bên ngoài
Nghe lời than vãn từ hai chốn
Tưởng bóng mơ hồ tít một nơi
Ra cửa bâng quơ nhìn lá vẫy
Sương đùa lơ lửng hạt châu rơi .
Trần Như Tùng
   16 04 2020

NỖI ẮP ĐẦY…

Đọc Xuôi:
Đầy ắp nỗi vui mãi nhớ rồi,
Luyến lưu tình thắm vấn vương ai !
Say lòng nhạc trổi êm thềm trước,
Ướp mộng thơ ngâm đẹp mái ngoài.
Mây loáng trăng vàng soi chốn chốn,
Gió đưa trời mát quyện nơi nơi.
Hây hây nét ửng màu ươm nắng…
Ngây ngất mơ nhìn hoa tuyết rơi !

Đọc Ngược:
Rơi tuyết hoa nhìn mơ ngất ngây,
Nắng ươm màu ửng má hây hây.
Nơi nơi quyện mát trời đưa gió,
Chốn chốn soi vàng trăng loáng mây.
Ngoài mái đẹp ngâm thơ mộng ướp,
Trước thềm êm trổi nhạc lòng say.
Ai vương vấn thắm tình lưu luyến…
Rồi nhớ mãi vui nỗi ắp đầy !
Liêu Xuyên

LỠ LÀNG

Ánh nguyệt đêm khuya đã khuất rồi
Âm thầm một bóng đợi chờ ai
Người đi từ độ chiều thu ấy
Dõi mắt trời xa vạn lý ngoài
Đã mấy mùa trăng bao khắc khoải
Tình chàng ý thiếp vẫn đôi nơi
Cầu ô lỡ nhịp sầu muôn thuở
Canh cánh trong lòng lệ thắm rơi...!!!
    Bạc Liêu/18/4/2020
Hồng Vân

MÙA ĐI

Kết chuỗi mùa đi,vắng hẹn rồi !
Âm thầm nào biết ai quên ai ?
Đường quen phượng vĩ khơi niềm trước
Phố lạ đào hoa lãm khách ngoài
Thuyền đợi nên thuyền neo một bến
Nước về lại nước chảy muôn nơi
Câu thơ thả giữa dòng sông lạnh
Tựa giọt thu sầu vướng lá rơi !
Lý Đức Quỳnh
   19/4/2020

2 nhận xét :

  1. Vâng, đêm là lúc con người hay sống giữa mơ thực. Bởi vậy đêm thường mang lại nhiều nỗi niềm. Cảm ơn các tác giả cho gọi tên những nỗi niềm ấy !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bác LVG đã ghé thăm và lưu cảm tưởng.
      Kính bác an vui.

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!