TÀN ĐÔNG
Không biết từ đâu cảm thấy
buồn
Phải chăng đang giữa trận mưa
tuôn
Đàn chim run rẩy bay về tổ
Con suối chênh chao nhớ lại
nguồn
Đây Tiếng Dương Cầm(1) âm điệu
vẳng
Kìa Hoa Trinh Nữ(2) giấc mơ
vương
Ngoài kia sắc trắng còn rơi
rải
Lớp tuyết mùa Đông nhẹ tựa
sương
Trịnh Cơ
(1) Văn Phụng
(2) Trần Thiện Thanh
Bài Họa:
BUỒN TÀN ĐÔNG
Nhìn cảnh tàn đông, dạ nẫu buồn
Mịt mờ lất phất giọt mưa tuôn
Cành khô run rẩy ôm ghì cội
Chim lẻ hoang mang sợ lạc nguồn
Đầu óc miên man niềm luyến nhớ
Tâm hồn chìm đắm nỗi sầu vương
Lửa tro tắt ngấm trong lò sưởi
Phần phật gió lùa đẫm móc sương...
Phương Hà
PARIS BUỒN
Paris lãng mạn hoá nên buồn
Mùa đã tan rồi tuyết lệ tuôn
Chim én mừng xuân tươi sắc cội
Tao nhân đón khách lộng thơ nguồn
Hôm qua vừa mới đàn tha thiết
Buổi trước còn nghe hát vấn vương
Một chắc ra vô thành nhuốm vẻ
Cô đơn đôi chút dưới trời sương...
Hawthorne 22 - 3 -
2020
CAO MỴ NHÂN
ĐÔNG TÀN.
Tuyết tan dưới nắng cảnh vơi
buồn,
Cây cối hồi sinh, tiếng suối
tuôn.
Gió núi hương rừng chim ấm
tổ,
Bờ lau hoa dại nước xuôi
nguồn.
Đông tàn băng giá còn lưu
luyến,
Xuân đến bướm ong lại vấn vương.
Giây phút giao mùa ôi đẹp quá,
Đào mai đua nở sớm mờ sương.
Nguyễn Thị Mỹ
Ngọc.
Mar. 22/2020.
ÂM THẦM
Một chút màu tươi giấu vẻ buồn
Lập lòe đom đóm gió ngàn tuôn
Ngày an thân kiến no mồi tổ
Đêm lặng khúc mương cạn nước nguồn
Tơ nhện thềm hoang màn tối lấp
Cõi hồn ngõ vắng bóng tà vương
Nắng xuân hoa trái mùa khai hội
Cỏ dại vui thầm đọng mát sương.
Lý Đức Quỳnh
DẠ KHÚC
Sinh sắc tàn đông vẻ đượm buồn,
Sụt sùi mưa móc ứa sầu tuôn !
Vẩn vờ nước nghẹn dòng xuôi biển,
Xao xác mây khô gió ngược nguồn?
Nghĩa thắm sâu đằm miền dạ cảm,
Duyên nồng xa ngái mảnh tình
vương?
Lửa vùi trong trấu bao tro lạnh,
Bầm dập mặc đời thấm giá sương!
02-4-2020
Nguyễn Huy Khôi
LUỴ THẢM TÀN ĐÔNG !
Đọc Xuôi:
Đông tàn thảm luỵ lá hoa buồn,
Lạnh buốt hồn thêm mưa gió tuôn.
Lòng tái tê sầu quê luyến tổ,
Dạ đầy vơi nhớ cội thương nguồn!
Mong trời đổi hận đời tang tóc,
Khổ đất vùi đau lệ vấn vương !
Dong ruỗi mau thời thay thế đổi…
Sông dài biển đẹp thắm hơi sương!
Đọc Ngược:
Sương hơi thắm đẹp biển dài sông,
Đổi thế thay thời mau ruỗi dong !
Vương vấn lệ đau vùi đất khổ,
Tóc tang đời hận đổi trời mong !
Nguồn thương cội nhớ vơi đầy dạ,
Tổ luyến quê sầu tê tái lòng !
Tuôn gió mưa thêm hồn buốt lạnh..
Buồn hoa lá luỵ thảm tàn đông !
Liêu Xuyên
ĐƯỜNG VỀ
Bỗng thấy không gian đượm chút buồn
Giọt dài mưa lệ liễu sầu tuôn.
Chập chùng mây xuống vờn đồi núi
Róc rách băng tan ngập suối nguồn.
Rừng trúc âm u chiều sắp tắt
Cổng thiền xanh nhạt ráng còn
vương.
Chuông chùa khánh tối giục chân bước
Tà áo sư già đẫm móc sương.
Mailoc
4-2-2020
MÙI TỤC LỤY
Trăm năm cỏi thế nhuộm u buồn
Nhắc lại người xưa nước mắt tuôn
Ghền vực cheo leo trơ vốc đá
Biển sông lạc lối cách xa nguồn
Nhân gian ám ảnh mùi tân khổ
Vùng đất thê lương họa vấn vương
Kim cổ phù du trùm thế tục
Đời người mỏng mảnh bạc như sương
Trần Đông Thành
THÁNG TƯ BUỒN
Ở nhà thất nghiệp tháng Tư buồn
Đại dịch lan tràn tựa lũ tuôn
Vắng lạnh chùa hoang nan cúng Phật
Im lìm sông cạn khó về nguồn
Khẩu trang tránh nhiễm sao còn vướng
Chợ búa ngừa lây vẫn sợ vương
Thông báo ở nhà riêng tránh bệnh
Điểm Tin cấp cứu sáng tinh sương
Mai Xuân Thanh
Ngày 02/04/2020
CHIỀU ĐÔNG
Ảm đạm chiều đông, lắm nỗi buồn
Quạnh hiu chiếc bóng, mạch sầu
tuôn
Cô đơn lá rụng, lìa xa cội
Lạnh lẽo dòng xuôi, bỏ lại nguồn
Đồi cát hoang vu, làn khói tõa
Khung trời mơ mộng, sợi tơ vương
Màn đêm buông rũ, chim về núi
Lữ khách ngâm ngùi dưới gió sương
Thanh Trương
TÀN CUỘC
Cuộc sống giờ đây chỉ thấy buồn
Lây lan bệnh dịch nhiễm trào tuôn
Người đi kẻ ở vài giây lát
Ai nhớ ai thương mấy cội nguồn …
Tiếng nhạc tiếng đàn âm nhạt nhẽo
Lời ca lời hát giọng sầu vương
Một màu ảm đạm trùm bao phủ
Mù mịt không gian đẫm khói sương !
THIÊN LÝ
BUỒN CUỐI ĐÔNG
Đông sang thân mõn để ai buồn,
Mưa lạnh lại về nước rét tuôn.
Tổ ấm khiến chim cô quạnh tẻ,
Nước neo gió tạt nhớ về nguồn.
Dương Cầm Văn Phụng đâu đây vãng,
Trinh Nữ Nhạc Trần thoãng vấn
vương.
Mây trắng lửng lơ trôi trở hướng,
Đông tàn tuyết nhẹ tợ mù sương.
HỒ NGUYỄN
(03-4-2020)
MỘT NGÀY CUỐI ĐÔNG
Một buổi tàn đông phảng phất buồn
Bấc đùa rúc rích dẫn phùn tuôn
Vườn không chim động vần không lối
Đường chẳng ai đi tứ chẳng nguồn
Thoáng giọng rao khàn mời món bánh
Khiến hồn bừng nóng thoát làn
sương
Mông lung hình nọ cây cầu ấy
Thi sĩ giao tình, ý nghĩa vương .
Trần Như Tùng
CHIỀU MƯA
Nhìn mưa trắng xoá dạ sao buồn
Xám phủ mây trời bụi nước tuôn
Đất khách thuyền dâng sầu nhớ cội
Quê ai sóng dậy buốt thương nguồn
Trông đài nhuỵ rã gieo lưu luyến
Ngắm cảnh hoa tàn thả vấn vương
Ảm đạm hiên thềm bong bóng vỡ
Màn chiều ảm đảm ngõ mù sương
Minh Thuý
Tháng 4/2/2020
ĐIỆP KHÚC SẦU
Đêm đông lất phất giọt mưa buồn
Cô lữ chạnh lòng lệ nhỏ tuôn
Một kiếp tha phương trời viễn xứ
Hỏi ai không nhớ cội thương nguồn
?
Đâu đây vọng Tiếng Dương Cầm đó
Khắc khoải cung đàn dạ vấn vương
Cất giọng bổng trầm theo khúc nhạc
Hoa Trinh Nữ lạc giữa chiều
sương...!!!
Bạc Liêu/3/4/2020
Hồng Vân
PHONG SƯƠNG
Chiều qua nghĩ lại thấy hơi buồn!
Nén lệ ngăn trào há dễ tuôn?
Tản bộ công viên dầu biệt xứ
Lang thang phố thị dẫu xa nguồn
Say lời ấm áp vần thơ giữ
Ngắm biển rì rào bọt sóng vương
Người hỡi năm nầy xin khất hẹn
Gót giày bụi phủ lớp phong sương!
Như Thu
02/04/2020
ĐÔNG TÀN.
(Thơ Cảm Tác)
ĐÔNG TÀN LẤT PHẤT HẠT MƯA XUÂN,
CÂY CỐI TÁI SINH XA ĐẾN GẦN.
CHÙM NỤ E DÈ NHÔ TÍ MỘT,
ĐÁM MẦM CẨN THẬN LÓ RA DẦN.
BƯỚM ONG ĐỢI NẮNG LÊN RỜI Ổ,
CHIM CHÓC TUNG TĂNG ĐỠ MỎI CHÂN.
MAI-HUYỀN-NGA.
THÁNG TƯ
Tháng Tư lại đến khiến ta buồn,
Nước mất nhà tan giọt lệ tuôn.
Tị nạn bao năm lòng nhớ cội,
Lìa quê ngày tháng dạ trông nguồn.
Giọng hò Mái Đẩy sầu da diết,
Điệu hát Nam Ai mãi vấn vương.
Vang vọng từ xa tiếng nhịp phách,
Con thuyền lờ lững giữa mờ sương.
Chánh Minh
April 10, 2020
BUỒN TÀN ĐÔNG
Đã hết mùa đông vẫn cứ buồn
Ai làm nên cảnh lệ sầu tuôn
Hoàng anh đất mới thương cành cũ
Hồng tước rừng xa tiếc cội nguồn
Tĩnh lặng hoàn cầu đau chửa tán
Bơ phờ trái đất lụy còn vương
Nguyệt tàn le lói nơi đầu núi
Gió cũng bơ phờ đuổi bóng sương
Phương Hoa
Apr 13th 2020
Xướng họa hay!
Trả lờiXóaCảm ơn DVD đã cổ vũ.
Xóa