Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2020

ÔM ẤP-Thơ Xướng Họa:HỒNG PHƯỢNG và THI HỮU


ÔM ẤP

Ôm ấp nỗi buồn đến ngẩn ngơ
Tháng năm đau đáu thuở i tờ
Tung tăng chạy nhảy cùng đồi mộng
Say đắm đàn ca với suối mơ...
Hình bóng nhạt nhòa đeo tuổi hạc
Đất trời sâu thẳm đón trăng mờ
Đâu người thấu hiểu vòng xoay tạo
Ngày đợi đêm chờ nhện nhả tơ !
HỒNG PHƯỢNG

BÀI HỌA:

HỒI ĐÁO

Già rồi hồi ức đáo lơ ngơ
Quá khứ xa xưa chẳng lặng tờ
Một thuở son vàng trào nuối tiếc
Những ngày xuân mộng thúc ôn mơ
Cố nhân, gót bước dầu xa lắc 
Cổ độ, thuyền trôi tưởng nhạt mờ
Một chút tàn nhen là dậy …lửa
Nghe hồn rưng rức mối duyên tơ…
CAO BỒI GIÀ
  09-04-2020

Ủ LÒNG

Nhớ thuở yêu người mắt dại ngơ
Tình thư ngỏ ý viết đầy tờ
Đêm nằm dỗ giấc vùi gối mộng
Sáng dạo ru đời lấp biển mơ
Buổi hẹn say sưa kề nguyệt tỏ
Câu trao đắm đuối ngóng mây mờ
Duyên trời chẳng định em xa mãi
Kỷ niệm se lòng tuổi dệt tơ
  Minh Thuý
Tháng 4/9/2020

TÌNH THƠ VIẾT VỘI

Tình thơ viết vội ý ngu ngơ
Đọc lại gởi đi đếm mấy tờ
Vui quá ,tung tăng trên bến mộng
Mừng ghê,chạy nhảy dưới bờ mơ
Đêm an giấc ngủ nào lưu luyến
Ngày dạo công viên chẳng khỏa mờ
Có hiểu chăng người bao ước hẹn?
Ta đâu thay dạ dệt đường tơ
Songquang
 20200409

KÝ ỨC

Soi bóng ao nhà,dạ ngác ngơ,
Đáy sâu, nhân ảnh lặng như tờ.
Vờn hoa,bươm bướm  khơi thời trẻ,
Chấm nước, chuồn chuồn gợi tuổi mơ...
Ký ức, thời gian nhòa bảng lảng,
Hiện sinh, hoài niệm thoáng xa mờ.
Tình xưa nghĩa cũ ùa về lại,
Xao xuyến vương hồn thuở tóc tơ.
      10-4-2020
Nguyễn Huy Khôi

GIÀ LÀM THƠ

Già rồi, tâm trí hóa ngu ngơ
Thơ viết rồi bôi biết mấy tờ
Nghĩ cảnh lên đồi qua suối mộng
Mong ngày xuống lũng tắm sông mơ
Lai tuôn dòng khóc rừng thu vắng
Và trải lời than ánh nguyệt mờ
Lực bất tòng tâm mà vẫn thích
Thân tằm trọn kiếp mãi buông tơ
Sông Thu

GIỮ MÃI TRONG LÒNG

Giữ mãi trong lòng chẳng dễ ngơ
Lá thư năm ấy những hai tờ
Lời lời mộc mạc bao phen đợi
Dáng dáng thân thương mọi lúc mơ
Người đẹp duyên Trời luôn tỏa sáng
Hồn an phận Đất có đâu mờ
Nhìn dâu ru chắt lòng thêm thộn
Day dứt nào bằng đứt sợi tơ .
Trần Như Tùng

GIỮ NHỚ GÌN YÊU

Trăng vàng từ thuở phải làm ngơ
Tím mực lưu ly chép mấy tờ
Để trí quên đi dòng hiện thực
Cho hồn gặp lại bóng hoài mơ
Em mây lãng đãng ngoài phương thẳm
Ta gió mông lung giữa bụi mờ
Giữ nhớ gìn yêu miền cố quận
Nghe sầu tóc rối đọng sương tơ.
Lý Đức Quỳnh
   10/4/2020

GẶP LẠI CỐ NHÂN

Cố nhân gặp lại bị làm ngơ
Níu kéo làm chi kẻ lặng tờ
Thuỳ mị đoan trang xinh tựa mộng
Yêu kiều nhã nhặn đẹp như mơ
Năm canh thức trắng vầng trăng tỏ
Sáu khắc say sưa chiếc bóng mờ
Đầu sóng thuyền nan đi bắt cá
Hiên nhà con nhện lại giăng tơ  !
Mai Xuân Thanh
Ngày 10/04/2020

NGƠ NGÁC XUÂN ĐỜI

E ấp xuân đời mãi ngác ngơ,
Mến thương lời ngỏ viết hoa tờ.
Ngại ngần nên mất tình yêu mộng,
Luyến nhớ cam đành lạc bến mơ !
Mấy chục năm dư buồn bóng xế,
Một đời thơ hận thảm duyên mờ !
Thôi thì ảnh cũ trong tâm khảm…
Thỉnh thoảng cùng ta quyện mối tơ !
Liêu Xuyên

CÁNH HẠC MÙA XUÂN

Tuổi hạc đôi phen tưởng ngác ngơ
Tâm tư lại viết biết bao tờ
Bên tai còn mãi dòng lưu thuỷ
Trước mặt vẫn đầy thác sóng mơ
Cứ ngại chân đi không vững bước
Thật tình mắt vọng chẳng sao mờ
Chúc người văn học luôn tinh tấn
Để thả thơ tràn suối lụa tơ...
      Hawthorne  11 - 4 - 2020
CAO MỴ NHÂN

TRÁCH HỜN

Chẳng biết vì sao lại giả ngơ
Dù thư em nhận mấy mươi tờ
Người vừa gặp mặt...gieo tình thắm
Ta đã đưa hồn...lạc cõi mơ
Mới đó...môi cười: hoa rạng rỡ
Chừ đây...mắt nguýt: nguyệt u mờ
Chao ôi! Khó hiểu lòng con gái
Vò nát tâm này rối tựa tơ!
Thy Lệ Trang

RẮC RỐI CUỘC ĐỜI

Cuộc đời bề bộn vẫn ngu ngơ
Chẳng biết lo toan chuyện giấy tờ
Có lúc hoang mang trong mộng mị
Bao lần khập khiễng dưới trời mơ
Đã qua tám bó đầu còn dại
Chưa tới nhà thương mắt cứ mờ 
Quả khó mà thông nhiều mọi chuyện
Chẳng tằm sao rõ cách làm tơ...!
TẠ VƯƠNG KIM

TƠ TƯỞNG

Em ngồi ẩn mặt dáng làm ngơ
Khắc khoải niềm riêng giữ lặng tờ
Tóc thản nhiên bùng xoay lọn xõa
Mi nồng hậu rảo lướt thuyền mơ
Vờn quanh tuổi hạc êm chiều thắm
Cảm xúc màu hoa diệu quãng mờ
Những điệu ru hò lay nắng tỏa
Đêm dài gió khẽ động mành tơ.
Mai Thắng
   200411

TRỐN CÔ VÍT

Ngoài kia phố xá lặng như tờ
Lắm lúc ra vào lại ngác ngơ...
Khoáng đãng không trung, mây tải mộng
Im lìm cây cỏ, nắng giăng mơ...
Cách ly đằng đẵng làm tâm rối
Cấm vận triền miên khiến mắt mờ
Cảnh cũ “thời xưa” không trở lại
Nao nao tiếc nuối, dạ vương tơ
Thanh Hoà

TÌNH LỠ

Tình đầu vuột mất bởi ngu ngơ...
Em nói “thơ chi tới mấy tờ !”
Vụng dại đà ngăn chia lối mộng
Dỗi hờn đã cắt đứt đường mơ
Ngày qua, tháng lại xuân xanh úa
Nắng lụn,sao phai, bóng nguyệt mờ
Gặp lại người xưa tràn nuối tiếc
Ước gì thuở ấy...kết duyên tơ !
Thanh Hoà

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!