Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2020

LỜI TRẦN TÌNH-Thơ Song Quang và Thơ Họa


LỜI TRẦN TÌNH

Vâng,tôi chỉ là viên đá sỏi
Giữa dòng nước suối cõi hoang vu
Bên trong cuộc thế rối mù
Của thời dịch bệnh,ngục tù nhân gian

Tôi chỉ một muôn ngàn hạt cát
Giữa đại dương gió mát hiền hoà
Từng cơn cuồng sóng bao la
Sẽ đưa về chốn mù xa phương nào ?

Tôi chỉ một xanh xao gió bụi
Giữa phong trần giong rủi đó đây
Lênh đênh trôi nổi từng ngày
Mà người quên lãng ,đọa đày vất vê !

Mong khi chết trở về nguyên thủy
Để sẽ thành cát bụi tinh khôi
Nằm yên trang trí cuộc đời
Làm viên sỏi đẹp sáng ngời thế nhân

Songquang
 20200325

Bài Họa:

MÃI ĐỢI EM VỀ

Vẫn triền dốc đời câm miệng sỏi
Nhật nguyệt sầu qua cõi quạnh vu
Hẹn yêu tuyệt tận sa mù
Không gian lạnh lẽo cầm tù thời gian

Sóng trầm luân ngút ngàn xô cát
Biển vắng em gió mát thôi hòa
Còng quanh quẩn bãi lê la
Chân trời mắt hút tầm xa thuở nào

Chốn phong trần lao xao với bụi
Ngờ hạnh ngộ run rủi đến đây
Trống không con nước suông ngày
Tình soi ảo,bóng lưu đày vân vê

Ơi,mắt biếc em về thu thùy
Gột ta thành hạt bụi nguyên khôi
Nương theo gió,thoát ngục đời
Tầng cao khoáng đãng rạng ngời tục nhân.

Lý Đức Quỳnh
   27/3/2020

GIỮ VỮNG HỒN NHÂN

Thân ta- bụi mảy hòa cát sỏi,
Mỏng manh ký thác thoảng tàn vu.
Vén mây trời vẫn mịt mù,
Tứ bề dịch họa cầm tù thế gian.

Chợt bão tố khua lầm bụi cát,
Chốn trần ai ắng cảnh thái hòa?
Thoi cò nhọ cánh cành la,
Đồng không, bãi tạnh xót xa nhường nào!

Thân cát bụ nhẹ về cát bụi,
Khôn lường đời rậm rủi chi đây ?
Hiểm nan rình rập đêm ngày,
Bóng ma chấp chới giời đày soắn vê!

Hoảng hơn cả họa tràn hồng thủy,
Dịch giằng dai hù đọa phục khôi.
Khôn trấn tĩnh trải trường đời,
Quán tâm góp sức rạng ngời hồn nhân!

    28-3-2020
Nguyễn Huy Khôi

TÂM TÌNH

Tôi chỉ sống một nơi một cõi
Bên dòng nước như viên sỏi hoang vu.
Sống trong thời dị khói mù,
Là đàn ác dịch, góc tù thế gian

Tôi chỉ trong triệu ngàn hạt cát
Cảnh trùng dương ngâm mát tương hoà
Nghe, chờ nước cuộn gọi la
Trở về biển cả đi xa chốn nào!!?

Chỗ lạnh buồn xôn xao lánh bụi
Xa quê đành lủi thủi xứ Tây
Paris tạm sống từng ngày
Nương đây chậm chậm thân đày vo vê

Ngày ấy đến năm kề thêm tuổi
Sẽ bay theo hạt bụi tinh khôi
Lành yên thể chất linh đời
Minh tâm khe khẻ ước ngời thế nhân.

Nguyễn Gia Linh

BIỂN HOÀNG HÔN

Biển ngắm bâng khuâng nhìn hạt sỏi
Mây trời bát ngát cõi sầu vu
Hoàng hôn dẫn lối sương mù
Sắc buồn như thể giảm tù thế gian

Sóng dạt say sưa ngàn dãy cát
Ru êm ngọn gió mát thanh hoà
Hàng cây trĩu lá la đà
Đàn chim vỗ cánh bay xa chốn nào

Lối mộng còn lao xao nhuốm bụi
Mơ lùa bóng lủi thủi nơi đây
Cài thơ thả tứ đêm ngày
Xuân nồng hạ biếc lưu đày cuộn vê

Những lúc hồn khơi kề tịnh thủy
An lòng thác cuộn hủy thân tôi
Dòng sinh biến diệt luân đời
Tu tâm dưỡng tánh đẹp ngời cõi nhân

Minh Thuý
      Tháng 3/28/2020

NHỚ  CHUYẾN  ĐI

Bước chân đi lào xào cát sỏi
Lũ thuỳ dương gió tối vi vu.
Xóm chài vắng lặng mịt mù
Đè pin le lói lù mù không gian.

Gió se lạnh mênh mang đồi cát
Bước lần theo sậy lác chan hoà.
Giật mình tiếng súng tiếng la
Ai còn ai mất đạn sa nhạn nào?

Cơn gió lốc ào ào cát bụi
Chiếc thuyền con đã lũi vào đây
Dịp may đã đợi bao ngày
Biển khơi sóng lặng điếu cày vân vê.

Đêm trùng dương tư bề triều thủy
Vầng trăng non tuyệt mỹ hoa khôi.
Buồn cho số kiếp lứa đôi
Kẻ đi người ở bồi hồi chinh nhân.

  Mailoc
3-28-2020

TRĂM NĂM

Dòng sông lượn lờ trên đất cát
Một vùng khắc hoạ cảnh sơ vu
Trên kia núi phủ hạt mù
Biết đâu đại hoạ ,hãm tù trần gian

Bờ bến óng vàng màu của cát
Khí sớm mai dịu mát ôn hoà
Mây trời lãng đãng mông la
Trải dài vô tận biết sa nơi nào

Thầm vẽ bước đi trên lớp bụi
Nhớ bao lần rong ruỗi chốn đây
Con đường mòn gót đêm ngày
Thương thân lang bạt ,ải đày cuốn vê

Ai không mến tấm lòng chung thuỷ
Sống nghĩa tình đẹp thuở ban khôi
Bên nhau xuyên suốt một đời
Trăm năm mãi sẽ rạng ngời ảnh nhân !

PHƯỢNG HỒNG

ĐÔI DÒNG TÂM SỰ

Bởi tôi vốn mồ côi cát sỏi
Lây lất đời một cõi vi vu
Nay sao virus mịt mù
Corona dịch, kẻ thù thế gian

Tôi, hạt bụi tầm thường trong cát
Giữa muôn trùng, gió mát chan hòa
Mong cho bớt kẻ lê la
Mà đưa hoàn cảnh vượt qua nơi nào

Cuộc đời chỉ lao đao cát bụi
Chốn hồng trần thui thủi đến đây
Nổi trôi theo tháng, năm, ngày
Xin cho thoát khỏi đọa đày vân vê

Đôi mắt biếc pha lê thu thủy
Giọng ca buồn Thanh Thúy nguyên khôi
Lắng nghe ấm áp trong đời
Trở thành hòn sỏi xanh ngời lãng nhân...!

Mai Xuân Thanh
Ngày 30/03/2020

MÃI CẦN CÓ NHAU

Từ tảng đá vỡ ngàn viên sỏi
Qua tháng ngày sương gội gió vu
Trải bao nắng gắt mưa mù
Em thành hạt cát cõi tù thế gian

Nhỏ nhoi giữa muôn vàn sỏi cát
Êm đềm theo suối mát chan hòa
Trôi ra biển rộng bao la
Sóng cuồng xô giạt bờ xa chốn nào

May gặp giữa ba đào lốc bụi
Hạt cát anh trôi nổi đến đây
Đôi ta nương tựa đêm ngày
Cùng nhau chống đỡ mưa vầy gió vê

Lòng gắn bó hẹn thề chung thủy
Ngàn năm không đổi ý thay lời
Ân tình trao gởi trọn đời
Và muôn kiếp nữa... vẫn ngời nghĩa nhân.

Phương Hà

MỘT BƯỚC  ĐI VỀ

Tôi vốn người nhỏ nhen đất sỏi
Trong cuộc đời gió thổi vi vu
Về đâu giữa cõi sương mù
Lầm than ngày tháng trong tù trần gian.

Thân thể đó năm trong gió cát
Để chờ cơn gió mát yên hòa
Nhìn trời nhớ biển thầm la
Ngày xưa trước đó ngàn xa chốn nào

Rồi quanh quẩn trần ai hóng bụi
Để thử mình may rủi sao đây
Từ khi lang bạt mỗi ngày
Cứ toàn khổ não đọa đày vẫy vê

Khi thắc mắc đâu là khởi thủy
Để còn mong tích lũy nguyên khôi
Thân ai cứ sống riêng đời
Ngày mai mới biết rạng ngời mặc nhân ....

TRỊNH CƠ

          

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!