Thứ Tư, 25 tháng 3, 2020

LỜI CUỐI - Thơ Trịnh Cơ và Thơ Họa


LỜI CUỐI

Tôi chết đi…xin chớ phủ cờ
Nhà tan nước mất thuở ngu ngơ
Mười năm quân ngũ không tròn việc
Để phải làm thân kẻ bơ phờ.

Phủ cờ cho kẻ đáng tôn vinh
Ngã gục thân trai, hiến phận mình
Bỏ mạng sa trường cho đất nước
Đã bao cay đắng lúc đăng trình.

Vị quốc vong thân được phủ cờ
Còn người dân sự chỉ đơn sơ
Đã thành tro bụi còn ham hố
Đối với đệ huynh chỉ bóng mờ ….

TRỊNH 

Bài Họa:

LƯƠNG TÂM YÊN ỔN    

Quan trọng gì đâu chuyện lá cờ
Cho dù được phủ hoặc làm ngơ
Khi lìa khỏi xác,hồn an ổn
Trong sạch lương tấm, chẳng phĩnh phờ.

Chưa thỏa, nhưng lòng vẫn thấy vinh
Vì ta đã sống với tâm mình
Tự do, lý tưởng luôn theo đuổi
Chỉ tiếc chưa xong cuộc viễn trình.

Dẫu không chiến thắng, phất cao cờ
Vẫn ngẩng cao đầu, tâm sởn sơ
Vì đã một đời cho tổ quốc
Trong tim, lý tưởng chẳng phai mờ.

Sông Thu

NGƯỜI DÂN

Mãi thắm trong tim lộng sắc cờ
Chốn đời chân bước mặc ngây ngơ
Với dòng lưu thủy chia dài ngắn
Cùng lá xanh qua gió phạc phờ

Kính người thắp lửa sáng quanh vinh
Xương máu tô son đất nước mình
Tổ quốc ghi công và tưởng nhớ
Tất nhiên,nghi lễ đúng quy trình

Dân vẫn là dân dưới ngọn cờ
Tinh thần trách nhiệm thuở ban sơ
Gìn non giữ nước,nên nguồn cội
Bia đá nghìn sau…dẫu bụi mờ

Lý Đức Quỳnh
   24/3/2020

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!