Thơ Dương Thượng Trúc và Thơ Họa
--oo0oo--
NHỮNG ĐÔI MẮT NỞ HOA
Cả thế giới đeo khẩu trang che mặt
Chỉ còn chừa đôi mắt sáng long lanh
Để nhìn rõ những biến động chung quanh
Mà chiêm nghiệm chữ sắc không không sắc.
Giàu nghèo, hèn sang, quyền uy cũng mặc
Vướng vào rồi thì lặng lẽ ra đi
Nhắm mắt xuôi tay còn lại những gì?
Hay tất cả đều trở về cát bụi.
Trong cảnh hỗn mang, nhập nhòe sáng tối
Đôi mắt nào chứa đựng những ủi an?
Chia sẻ tình thương trong bước nguy nàn
Để thấy được cuộc đời còn lẽ sống.
Ôi! Thế gian một khung trời huyễn mộng
Chợt thấy mình vừa tỉnh giấc Nam Kha
Mong sẽ còn nhiều đôi mắt nở hoa
Sưởi ấm lại những tâm hồn đơn lạnh
Chỉ còn chừa đôi mắt sáng long lanh
Để nhìn rõ những biến động chung quanh
Mà chiêm nghiệm chữ sắc không không sắc.
Giàu nghèo, hèn sang, quyền uy cũng mặc
Vướng vào rồi thì lặng lẽ ra đi
Nhắm mắt xuôi tay còn lại những gì?
Hay tất cả đều trở về cát bụi.
Trong cảnh hỗn mang, nhập nhòe sáng tối
Đôi mắt nào chứa đựng những ủi an?
Chia sẻ tình thương trong bước nguy nàn
Để thấy được cuộc đời còn lẽ sống.
Ôi! Thế gian một khung trời huyễn mộng
Chợt thấy mình vừa tỉnh giấc Nam Kha
Mong sẽ còn nhiều đôi mắt nở hoa
Sưởi ấm lại những tâm hồn đơn lạnh
Dương Thượng Trúc
15/3/2020
15/3/2020
Bài Họa:
MỖI NGƯỜI MỘT BÔNG HOA
Thế giới đa phương,nay còn một mặt
Cùng nỗi lo con Vũ Hán ma lanh
Hiểm họa âm thầm ngày mỗi vây
quanh
Tiếng ho khan,cả đất trời đổi sắc
!
Sự tồn sinh chẳng thể nào phó mặc
Nhận rủi may khắc khoải phận người
đi
Lửa đốt thiêu thân xác ấy còn gì
Cả tâm hồn,cũng biến thành tro bụi
?
Nền văn mình như chìm vào bóng tối
Vạn pháp do tâm trỗi dậy bất an
Biển thảm triều dâng cuộn sóng tai
nàn
Thật điên rồ nhân loài mất nghĩa sống
Hạnh phúc đây,không là nơi viễn mộng
Dịch Cô-vít,chẳng phải bệnh trầm
kha
Trên thực địa,mỗi người một bông
hoa
Và nắng ấm tiễn đưa mùa đông lạnh.
Lý Đức Quỳnh
16/3/2020
CẶP MẮT HAI MƯƠI.
(Thơ Tặng)
"SONG NHỊ THẬP" TUNG ĐẠI
DỊCH NÀY,
TOÀN CẦU LÂM NẠN THẬT BUỒN THAY.
BỊ LÂY MAU QUÁ KHÔNG ĐƯỜNG NÉ,
GÂY CHẾT THẬT NHANH TỐI MẶT MÀY.
PHONG TỎA,CÁCH LY CÙNG KIỂM SOÁT,
TỰ MÌNH QUYẾT ĐỊNH ĐÚNG LÀ HAY.
MAI-HUYỀN-NGA.
LỜI XÁC TÍN
Quên hiểm ác của kẻ thù giấu mặt
Mắt người đời còn đủ sáng tinh
lanh
Corona dù tiềm ẩn vây quanh
Không thể mãi biến nhân loài đổi sắc!
Tòa án lương tri chưa khi nào bỏ mặc
Trước linh hồn kẻ xấu số qua đi...
Ngậm lòng thương chưa kịp giúp được
gì
Ngoài lời chúc tiễn họ về gió bụi
!
Hỡi những kẻ ác nhân chìm bóng tối
Có thấu gì khi nhân loại bất an?
Đẩy chúng sinh vào chốn hiểm nan
Gieo dịch họa phá điêu tàn sự sống!
Rồi sẽ qua những đêm dài ác mộng
Chẳng thể nào gieo rắc dịch trầm
kha
Thế giới chung lòng đơm lại mùa hoa
Muôn sắc thắm thay dần sương giá lạnh!
17-3-2020
Nguyễn Huy Khôi
CÁI GIÁ MỘT KHẨU TRANG
Sợ bệnh dịch, khẩu trang che mũi mặt
Chừa đôi mắt còn lấp lánh lợi lanh
Quan sát xem cảnh vật ở xung quanh
Mới trải nghiệm nguyên nhân không
với sắc
Nay đại gia thế lực rồi kệ mặc
Corona Vũ Hán, covid đi
Buông bỏ hết trắng tay chẳng còn
gì
Tấm thân độc hỏa thiêu thành tro bụi
Đời hỗn độn lập loè trong bóng tối
Lệ ướt mi mắt buồn dạ bất an
Ngập bi thương khốn khổ lúc lâm
nàn
Mới chống đỡ cách ly giành sự sống
Cõi ta bà thế gian như ác mộng
Dịch lây lan hiểm độc bệnh trầm
kha
Đôi mắt biếc u sầu mở ngắm hoa
Bướm ong lượn hồn nhiên trong gió
lạnh...
Mai Xuân Thanh
Ngày 17/03/2020
NẠN DỊCH CORONAVIRUS
Vì sợ hãi chỉ còn chừa nửa mặt
Bệnh lan tràn ánh mắt hết thông lanh
Coronavirus vẫn quẩn quanh
Toàn thế giới đều lo buồn biến sắc
Dòng sinh diệt quay cuồng ai để mặc
Lẽ sắc không trấn tỉnh chuyện ra đi
Ta ước mơ hiện trạng những điều gì
Dịch Vũ Hán xa trần gian gió bụi
Ngày hoãn loạn niềm tin không tàn lụi
Nhìn mây trời đón nhận phút bình an
Yêu vô cùng Nguyệt thắp sáng nồng nàn
Tìm quên lãng ưu phiền nơi cuộc sống
Ôi dịch nạn đâu ngờ như ác mộng
Chốn nhân sinh đối trận bệnh trầm kha
Góp đôi tay trải lối đẹp đầy hoa
Những đôi mắt nhìn nhau tan giá lạnh
Minh Thuý
Tháng 3 /17/2020
ĐÔI MẮT TRỔ HOA
(Thơ Cảm Tác)
Đi trong mùa dịch chơi vơi
Khẩu trang che kín nụ cười, đành
sao
Che lời em nói ngọt ngào
Che làn hơi thở dạt dào thiết tha
Chỉ còn đôi mắt trổ hoa
Mùa xuân bừng nở mượt mà yêu
thương
Hương bay ngát lối thiên đường
Áo em bay rực một phương trời tình
Mắt huyền mở cửa bình minh
Líu lo chim hót bóng hình lứa đôi
Đỏ nụ cười đỏ làn môi
Tình ai trú trọ một đời thương yêu
Chỉ còn đôi mắt trăng treo
Dòng sông hò hẹn khua chèo nhớ
nhung
Tóc dài em cột sợi thun
Cột tình với ngọn gió bồng bềnh
đưa
Đi trong trời dịch lạnh mùa
Có khi ngại những tiếng ho bay gần
Khẩu trang che cõi phù vân
Làm sao che được mùa xuân bên người
Mắt em trổ đóa hoa tươi
Như là hoa gạo đỏ trời tháng Ba
Xua đi dịch Corona
Xuân trong sóng mắt an hòa tình
rung
Trầm Vân
Thơ hay!
Trả lờiXóaCảm ơn DVD.Chúc bạn nhiều vui.
Xóa