SOI GƯƠNG
Ngắm kỹ ai kìa quá giống ta !
Da nhăn tóc bạc tựa ông già
Râu đà bạc thếch bao thê thảm
Dáng lại gầy còm bấy xót xa
Cứ mãi nhìn thôi cười lí nhí
Còn luôn cợt nữa nhẩm khề khà
Thì ra hắn với đây là một
Khỉ thật! sao mình tưởng mắt hoa.
Nguyễn Gia Khanh
Bái Họa:
VẪN CÒN MƠ
Suy đi nghĩ lại - giống như ta!
Tóc trắng điểm hoa, đâu phải già
Mắt mũi lem nhem ưa đứng cận
Tay chân rệu rã ngại ngồi xa
Gặp khi việc khẩn vung văng há
Có dịp phở ngon khoái chí khà
Sớm tối lai rai - năm bảy lít
Còn mơ thủ thỉ - với trăng hoa./.
Trương Văn Luỹ
06/11/18
ĐÒI XÂY MỘNG
Ngó quanh ngó quẩn chỉ mình ta
Thì hắn chứ ai kể cũng già
Hấp háy mắt nhoe nhòe dáng cận
Ậm ừ tai lảng hóng lời xa
Cứ vui xướng họa bao bài: Hử ...
Tự sướng rượu bia mấy vại: Khà...
Tý táy với bà không miễn cưỡng
Lại đòi xây mộng giữa ngàn hoa.
Phan Tự Trí
ĐỐI BÓNG
Đúng rồi kẻ ấy chính là ta
Cứ cố nhìn xem bóng dáng già
Có nét son phai trên môi thắm
Và đường phấn nhạt giữa tình xa
Xoa thêm khắc khoải than lời nhẹ
Xoá vội băn khoăn thốt tiếng Khà
Thế kỷ còn bâng khuâng tuế nguyệt
Thì đừng ngắm mãi sắc phù hoa ...
Hawthorne 7 - 11
– 2018
CAO MỴ NHÂN
SOI GƯƠNG
Điểm lại gương lành thấy rõ ta
Dung nhan héo úa tuổi về già
Môi hồng một thủa nay chìm khuất
Má đỏ hôm nào đã lặn xa
Ý niệm thời gian đừng thở hắt
Suy sâu định luật cứ cười khà
Trời cho sức khoẻ thì trân quý
Sắc đổi mai chiều phải nhạt hoa
Minh Thuý
7 tháng 11_2018
ĐÀNH THẾ THÔI !
Muốn ngắm dung nhan của chính ta
Ngại dùng gương rõ lộ khuôn già
Ra ao soi bóng trong làn thẳm
Nhìn ảnh in hình ở khoảng xa
Mặt méo nhạt nhòa, da phát khiếp
Mắt nhăn nhúm nhó, miệng cười khà
Mới hay nét lão sao che được
Xuân hết đừng mong níu sắc hoa.
Sông Thu
TƯỞNG HAI MÀ MỘT
Nhìn ai cứ tưởng đấy là ta
Tóc bạc da nhăn giống lão già
Vóc dáng tiêu hao chừng áy náy
Hình hài lật bật rõ lo xa
Nhìn qua bộ mặt đang nhăn nhó
Coi lại đôi môi nhếch mép… khà!
Lạ nhỉ ? hai người sao giống hệt
Tưởng rằng hai, chỉ một cành hoa.
Paris, 08
Nov.2018
TRỊNH CƠ
SOI KÝ ỨC
Soi vào ký ức ở trong ta
Náo nức hồn xưa lãng bóng già
Một mái đầu xanh cười gió lộng
Đôi bàn tay trắng vẫy trời xa
Chung ăn trái ổi đời vui:á
Cùng uống nước sông miệng sướng:
khà
Thuở ấy nhìn trăng là thấy nguyệt
Xót chừ hương phấn tuổi không hoa
!
Lý Đức Quỳnh
VẪN MỘT MÀ HAI
Vẫn biết lão già ấy chẳng xa
Luôn là cái bóng của tên già
Theo mình lẽo đẽo từng năm tháng
Ngủ ngáy bên người giống hệt ta
Thế sự bạn bè cùng múa mép
Rong chơi chuốc rượu cũng khề khà
Soi gương mỗi sáng cười như khỉ
Chính hắn là mình một gốc hoa .
LOCPHUC
TỰ SOI GƯƠNG
Soi gương chải tóc cạo râu ta
Nhìn kỹ da nhăn mặt thấy già
Mắt sáng hàm răng ăn khỏe lắm
Trán cao miệng rộng nói vang
xa
Tai to tóc nhuộm nom còn trẻ
Chải chuốt đầu đen thấy cũng
khà
Trong héo ngoài tươi cười lịch
sự
Bảnh bao diện mạo nói ba hoa
Mai Xuân Thanh
Ngày 09/11/2018
CHỢT THẤY TRÔNG GƯƠNG
Đọc Xuôi :
Nhìn kia… rõ hắn giống như ta,
Bạc tóc mày râu thấy cũng già.
Hình bóng ốm teo rầu lã mệt,
Mắt mi nhoè thấy khó nhìn xa.
Kinh hồn sắp luỵ chân đau mỏi,
Quý thuốc dầm pha rượu uống khà.
Mình bước đỡ nương nhờ gậy trúc…
Gìn thân lão tợ giữ gìn hoa !
Đọc Ngược :
Hoa gìn giữ tợ lão thân gìn,
Gậy trúc nhờ nương đỡ bước mình.
Khà uống rượu pha dầm thuốc quý,
Mỏi đau chân luỵ sắp hồn kinh.
Xa nhìn khó thấy nhoè mi mắt,
Mệt lã rầu teo ốm bóng hình.
Già cũng thấy râu mày tóc bạc…
Ta như giống hắn rõ… kia nhìn !
Nhật Hồng Nguyễn
Thanh Vân
NHÌN GƯƠNG SOI BÓNG
Có phải trong gương lão giống ta
??
Mới đây,ngó bóng có đâu già !
Một thời trắng trẻo thư sinh gớm...
Lắm lúc phong trần lính trận xa
Sáng sớm,chén trà bưng nhấm nháp
Chiều tàn,ly rượu uống khề khà
Mà nay má hóp da nhăn nhúm
Thêm nữa,trên đầu tóc trổ hoa
Songquang
11112018
SOI BÓNG
Ai kia sao tựa bóng hình ta?
Dung mạo hao hao lại cỗi già
Phờ phạc tóc tai chừng thiểu não
Mình mai vóc hạc dáng gầy hoa
Lề mề tật bệnh bao năm tháng
Rũ rượi thân đau mỗi khắc qua
Đối kính nghẹn ngào buồn muốn khóc
Thời gian nghiệt ngã chẳng buông
tha
Yên Nhiên
NHÂN TÂM
Muôn người ước vọng cũng như ta
Ta thích nhân tâm chẳng cỗi già
Già tuổi già người duyên vẫn thắm
Thắm tình thắm nghĩa mộng không xa
Xa đường bất chính đời tươi sáng
Sáng cảnh công minh lẽ thật thà
Thà thiệt riêng mình vui đất Mẹ
Mẹ bầu nhiệt huyết nở ngàn hoa…
Đức Hạnh
12 11 2018
BÓNG GƯƠNG
Lão nào nhìn đó
phải rằng ta
Méo miệng cười
duyên giống khởi*già
Tình tứ hàm răng
còn nửa rưỡi
Xuề xòa ngọc thốt
vẫn đơm hoa
Đã thời lính trận
thâm niên nhỉ
Gối súng ta từng
nã đạn xa
Gặp lúc thu về trời
mát mẻ
Bi đông dóc cạn
chất men khà !
Locphuc
*Hỗn
danh là Khỉ,nhưng dùng chữ "Khởi "để giữ lại một kỷ niệm.
SOI GƯƠNG CHI ĐỂ THẤY MÌNH GIÀ ?
Da nhăn má lõm chính thằng ta !
Há phải soi gương mới biết già :
Tiếc thủa trẻ trung ham biển rộng
,
Thương thời niên thiếu thích trời
xa .
Nhìn ly rượu mạnh không sao ực ,
Ngó tách cà phê chẳng dám khà
...(*)
Thơ phú biết hay đâu sức họa !
Đành liều quên những bạn tài hoa
Lạc Thủy-Đỗ Qúy Bái
(*) vì Khà là mất
ngủ cả đêm
SOI GƯƠNG
Ai người lạ đấy phải rằng ta?
Đỏm dáng còm nhom một lão già
Tóc bạc buông xoà che mảng hõm
Gương dày nổi cộm ngước tầm xa
Nheo mày thử nhắc quanh ngờ ngợ
Nhếch mũi cười mơn hỏi khập khà
Đốm vẽ da mồi sao vậy nhỉ?
Chăng là mắt rộ những màu hoa?
Mai Thắng
@1373~181125
ĐỐI KÍNH
Đối kính mới hay đã quá già
Hương đồng cỏ nội vút bay xa
Thời gian tàn bạo bào mòn hết
Tiều tụy dung nhan một lão bà
Răng cỏ rụng dần cười móm mém
Tóc tai xơ xác hói lòi da
Mai này mắt quáng nhìn không rõ
Mờ ảo soi gương thấy dáng hoa!
Yên Nhiên
Xin chào Đức Quỳnh, lâu rồi không ghé thăm bạn; chúc sức khỏe nhiều niềm vui bạn nhé. Xướng họa hay lắm bạn!
Trả lờiXóaCảm ơn anh LIÊU ĐÌNH TỰ đã ghé thăm !
XóaKính Anh an lạc!
Thăm huynh -Thơ xướng họa hay lắm huynh ơi-đệ buồn vì học mãi không thành thể loại thơ này -Chúc huynh thứ bảy an lành nhé
Trả lờiXóaCảm ơn NGUYỄN VIẾT TÂN nhiều nhé !
XóaChúc Bạn nhiều vui !