GIỮA CUỘC VUI
Tiền thỏa rong chơi bước điệp
trùng
Vui càng bất tận giữa riêng,chung
Thênh thênh cưỡi ngựa nhìn hoa bướm
Lộng lộng mời trăng dạo trúc tùng
Chén rượu dầm mưa mùa lúa ủ
Chung trà sấy điện lá chè nung
Chiều trông bé tẹo thân bùn lấm
Mới biết trong chăn có lạnh lùng.
Lý Đức Quỳnh
BÀI HỌA:
TRẢ LẠI CUỘC TÌNH
Giờ đây mình cách xa ngàn
trùng
Thôi hết rồi ngày ta sống
chung
Nhớ thuở bên nhau mê mải
phượng
Thương thời chung bước vấn
vương tùng
Chờ khuya một bóng lòng ngơ
ngẩn
Đợi sáng riêng mình dạ nấu
nung
Định mệnh an bài trong nuối
tiếc
Tình từ dang dở phải thôi
lùng./.
Toronto
15/11/2018
Nguyên Trần
NHỚ CUỘC VUI
Bóng hoa bóng nguyệt ảnh trùng
trùng,
Dĩ vãng chập chờn dưới đáy chung.
Dăm đứa nâng ly trên chiến tuyến,
Một thân chuốc chén dưới hàng
tùng.
Cảnh xưa thấp thoáng riêng ngơ ngẩn,
Hiện tại âm thầm tự nấu nung.
Biết đến bao giờ chung hội ngộ,
Tình xưa ấm lại lạnh chi lùng !
Đỗ Chiêu Đức
ĐÊM TRONG CHÙA
Eo óc vườn sau tiếng dế trùng
Chày kình vang tiếng đại hồng
chung.
Kinh hoàng vạc tối, run sương móc
Lặng lẽ trăng khuya, lạnh bách
tùng.
Bếp lửa chập chờn nồi sắn tới
Ấm trà reo réo củi tràm nung.
Một đêm đàm đạo bên sư cụ
Hạnh phúc duyên may chẳng dễ lùng.
Mailoc
11-15-18
( Mùa thu Cali
2018 )
ĐỜI BUỒN …
Nhớ hồi phiêu lãng giữa ngàn trùng
Cả
vạn đường xa bước nhịp chung
Có lúc ngồi kề bên khóm trúc
Đôi khi đứng dựa dưới cây tùng
Đói cơm kiếm chiếc nồi đem nấu
Khát nước tìm tay ấm để nung
Ngó lại đời người sao tẻ nhạt
Vì chưng sao cứ lạnh và lùng !
Paris 16/11/2018
TRỊNH CƠ
XIN CHÚT TỪ TÂM
Còm cõi bé thơ thân lấm bùn
Co ro nằm giữa lối đi chung
Oan khiên đẫm ướt vai gầy mẹ
Ân nghĩa đầy vơi chén sứ nung
Ngoảnh mặt làm ngơ xin chớ nỡ
Giúp người phận bạc bớt lao lung
Phù sinh một kiếp đời may rủi
Lỡ bước trần gian chốn mịt mùng
Yên Nhiên
TUỔI AN NHIÊN
Phiêu du gót lữ giữa muôn trùng
Cuối nẻo tang bồng kệ đỉnh chung
Đã ở thanh cao cùng dã hạc
Từng chơi điềm đạm với mai tùng
Dư âm khí phách như còn giũa
Ký ức tinh thần vẫn cứ nung
Bát ngát tuổi già cầm ngất ngưởng
Mặc khe suối vọng tiếng săn lùng
Như Thị
NHỚ CỐ NHÂN
Cố nhân cách trở đến ngàn
trùng
Kỷ niệm thời gian bạn ở chung
Nhớ lúc chia tay gần khóm trúc
Vui khi họp mặt cạnh cây
tùng
Thương thầm bạn gái tình chung
thủy
Nhớ trộm người ta dạ nấu nung
Kẻ ở mơ màng, mong hội ngộ
Người đi vỡ mộng sợ truy lùng
...?
Mai Xuân Thanh
Ngày 15/11/2018
CÓ NỖI BUỒN RIÊNG
Vừa đó mà nay đã vạn trùng
Người đi, kẻ ở, nỗi sầu chung
Quán xưa ai chuốc hoàng hoa tửu
Đình cũ hồn vương bách diệp tùng
Nhớ thủa tan quân, lòng bỗng cạn
Thương đời uất khí, chí còn nung
Kỷ nhân chưa vãn hồi thua cuộc
Mời đọc binh thư, chiến sử
lùng ...
Hawthorne. Nov -
16 – 2018
CAO MỴ NHÂN
DẠO CẢNH BÊN NHAU
Rừng rậm bao la nối trập trùng
Rảnh rang, hai đứa dạo chơi chung
Lang thang đếm bước trên đồi cọ
Thanh thản dừng chân dưới cội tùng
Thác nước bên đường như tuyết phủ
Mặt trời trên núi tựa than nung
Hít căng lồng ngực đầy không khí
Thoải mái tâm tư, khỏe lạ lùng !
Sông Thu
SE LÒNG
Xa xôi chẳng quản dẫu ngàn trùng
Tốn kém không màng hội ngộ chung
Chúng bạn mời đi” hoan” với “hỉ”*
Anh em réo gọi tiệc cùng tùng
Giáng Sinh cuống quýt như than đốt
Năm mới vội vàng tựa lửa nung
Chợt ngó ra đường :em bé... lạnh
Còng queo trần trụi đói theo...lùng
Thanh Hoà
*liên hoan và cưới hỏi.
NHỚ CHỖ CỦA MÌNH
Lòng thiện chan chan hỉ tất trùng
Nỗi riêng nằm gọn giữa niềm chung
Con đường nghiên bút mơ mai trúc
Bữa tiệc thơ văn mộng cúc tùng.
Giữa mỗi cuộc vui li cốc chạm
Lưu đầy tâm sáng trái tim nung.
Êm nhà ấm xóm, ta trong đó
Thấy sói, người săn quyết tận lùng
.
Trần Như Tùng
SẦU CHUNG
Nhớ mãi quê hương đã biệt trùng
Xa rồi vạn dặm
cũng sầu chung
Bao xuân vẫn tiếc thời hoa lụa
Mấy hạ còn thương bóng bách tùng
Lặng lẽ ôm trăng gầy mộng ủ
Âm thầm nhặt nắng đốt mơ nung
Nhiều đêm thức giấc hồn trăn trở
Thế sự buồn vui dõi ngóng lùng
Minh Thuý
16 tháng 11 _2018
TRÊN BƯỚC NGAO DU
Ngao du non nước trải ngàn trùng
Tri kỷ, yên hà rõ thú chung
Vỗ vỗ bồng bềnh trên sóng bạc
Vươn vươn cao vút giữa rừng tùng
Thương dân nơi chốn còn bươn bả
Ái quốc tinh thần lại nấu nung
Sương đổ nương chiều thêm gió …hắt
Lẻ thân cò mẹ miếng ăn…lùng!
CAO BỒI GIÀ
17-10-2018
BAO GIỜ?
Cho dẫu rằng xa cách vạn
trùng
Nỗi buồn đất nước...nỗi buồn
chung !
Chôn chân đất khách...sầu thân
liễu
Gãy cánh chim Di...thẹn kiếp
tùng
Tổ quốc lâm nguy đau tựa cắt
Dân tình khốn khổ hận như nung
Bao giờ ngọn đuốc bừng quê mẹ
?
Tráng sĩ...trời ơi...mãi kiếm
lùng!!!
Thy Lệ Trang
NIỀM RIÊNG
Giờ đậy đôi ngã cách nghìn trùng
Hẹn ước bao lần tiếng thủy chung
Một thủơ nhấp chung ly rượu nhạt
Nhiều khi chia sẻ chén trà nung
Đã cùng sánh bước đi du ngoạn
Mấy bận tham gia dự tiệc tùng
Nay phải ngậm ngùi tình cách trở
Chừng nao sẽ lại được tương phùng
?
Songquang
11182018
ẢNH THÊ LƯƠNG!
Hình ảnh thê lương giữa trập trùng
Nhân sinh khá, khổ khó khăn chung.
Trên đường cát bụi nhìn xao xuyến
Giữ lối bùn mưa chịu phục tùng
Đời sống mua vui người bạc phủ
Kiếp nghèo loạng choạng khối trần
nung
Trẻ thơ thiếu thốn mòn hơi sức
Vùi ngủ qua cơn lạnh đói lùng
Đặng Xuân Linh
NỖI BUỒN NHƯỢC TIỂU
Ly hương cách biệt đã ngàn
trùng
Nhược tiểu nỗi buồn vẫn chịu
chung
Thoả mộng ngày xưa say sóng
biển
Sầu đời năm tháng mỏi thân
tùng
Trăm nguồn thâm cảm tình non
nước
Nghìn nỗi vấn vương cảnh nấu
nung
Thế cuộc dại khôn thân biết phận
An dân giữ nước kế nên lùng.
Uyên Quang
SanJose, 19/11/2018
NGHIỆT NGÃ
Kià ai lầm lũi khắp muôn trùng
Khốn khổ trăm bề cám cảnh chung
Gió quyện thân gầy đau đớn liễu
Sương chan áo mỏng xót xa tùng
Bơ phờ nét mặt vì mưa đổ
Nhễ nhại mồ hôi bởi nắng nung
Chẳng biết bao giờ thôi nghiệt
ngã?
Thềm hoang trống trải cớ sao lùng?
Như Thu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!