Thứ Năm, 29 tháng 11, 2018

HOÀI NIỆM-Thiền Sư Xóm Núi và Thi Hữu


HOÀI NIỆM

Chiều chiều ra quét lá phong nâu
Ngỡ lá bàng rơi một thuở nào
Khi tiếng sáo diều êm ruộng lúa
Và đàn trâu nghé rộn bàu ao
Chị lo hèm cám đàn gà lợn
Em nhặt que nè củi cháo rau
Nay lạc phương trời nơi Phật tự
Rõ là thanh hải biến nương dâu

Thiền Sư Xóm Núi

Bài Họa:

HỒI TƯỞNG

Nương chùa tuổi bé áo sòng nâu
Đèn sách nhờ sư,nhớ mãi nào
Bom đạn trường không thầy dạy chữ
Chân đời lối nhỏ bến tìm ao
Vỡ lòng giản dị cùng Nôm,Hán
Nuôi miệng thanh bần với sắn,rau
Chạy loạn loanh quanh,chừ vật đổi
Quê người ngó lại biển xanh dâu….

Lý Đức Quỳnh

XÓM NÚI.

Xóm núi cây rừng khô sắc nâu,
Lá thu theo gió quyến nơi nào,
Nắng hanh vàng lụa ôm nương lúa,
Bông súng tím nhung điểm mặt ao.
Mái lá khói lam nồi cám lợn,
Bếp chiều lửa đỏ bát canh rau,
Mất rồi thôn cũ bao tình tự!!!
Thương xót quê nhà cảnh bể dâu!!!

MỸ-NGỌC.
Nov. 23/2018.

HOÀI NIỆM

Thuở bé học chùa quen áo nâu,
Thầy thường nhắc nhở nhớ khi nào.
" Nhân chi sơ " phải đi theo mẹ.
" Tánh bổn thiện " không câu trước ao.
" Buông bỏ " cả đời còn tập mãi,
" Sắc không " ba bữa cứ canh rau.
Sáu mươi năm cũ bao dâu bể,
Thầy mất chùa tiêu mấy bể dâu !

Đỗ Chiêu Đức

THANH THẢN

Hoàng hoa thuở nọ mắt ai nâu
Chạy nhảy vườn nhà hái mận dâu
Đêm hạ trăng sao vui lễ hội
Ngày xuân tần cúc mướt hồ ao
Chân trời mây tím thu vàng ấy
Sương khói xây thành đông xám nào
Hương sắc mộng đời hằng ấp ủ
Thanh bần đạm bạc với tương rau

Yên Nhiên

TẤM KHĂN NÂU

Mẹ ngồi ve vuốt tấm khăn nâu
Nhớ tuổi thanh xuân, nhớ dạo nào.
Quần quật ruộng đồng mơ hạt lúa
Miệt mài gà lợn mộng bèo ao.
Gồng mình chạy việc ngày quên tháng
Nuôi trẻ nên người muối chấm rau.
Mảnh vải, mồ hôi và hạnh phúc
Tự hào trọn vẹn phận nàng dâu .

Trần Như Tùng

HOÀI VỌNG TƯỞNG
     ( họa 4 vận)

Chiều xuống Mẹ ngồi vá áo nâu
Mũi kim thoăn thoắt khéo dường bao
Tay căng sợi chỉ qua manh vải
Mắt ngó đường may giữa sắc màu
Cha liệng miếng mồi nuôi cá chép
Chị ngồi canh lữa nấu canh rau
Dòng đời cứ tưởng theo năm tháng
Chiến cuộc đâu ngờ biển hoá dâu

Songquang
11/29/2018

ĐỜI THIỂU DỤC

Giản dị trong Chùa bộ áo nâu
Đơn sơ thoải mái tự khi nào
Trồng cây quả mọc quanh hoa kiểng
Quét lá thu tàn cạnh nước ao
Mõ gõ đầu hôm chay cháo đậu
Kinh nhồi sáng tối tịnh cơm rau
Bao thời hữu ích tâm an lạc
Mặc cảnh bên ngoài diễn bể dâu

Minh Thuý
     28 tháng 11 _2018

NHỚ NGÀY XƯA

Thu vàng lá rụng đổi màu nâu
Chạnh nhớ trường xưa của thuở nào
Tan học cùng nhau ùa xuống suối
Tới nhà cả lũ tắm bờ ao
Lên rừng lượm củi về đun bếp
Ra núi đào khoai bứt hái rau
Cuộc sống thanh bần nhưng ấm áp
Khói lam hoà quyện với vườn dâu

THIÊN HẬU

THƯƠNG HẢI-TANG ĐIỀN

Xuất thế vô chùa mặc áo nâu
Đạo đời tương đắc sống chung nào
Canh tiều rừng rưộng mưu sinh kế
Ngư mục sông đồng lại nước ao
Gia súc nông tang nuôi cẩu lợn
Vịt gà chợ búa bán hàng rau
Sa cơ thất thế vào tu viện
Lỡ vận, tang điền biến bể dâu

MAI XUÂN THANH
   Ngày 30/11/2018

QUÁ CẢNH...

Nhìn tận sân vườn điểm áo nâu
Thiền môn tĩnh lặng đẹp thêm nào
Làng bên trẻ giỡn gần bờ suối
Xóm cũ người vòng dọc cảnh ao
Đến chốn nhàn an tình tiếng mõ
Là nơi lạc tịnh  mộng tương rau
Buồn thương cõi thế còn thăm thẳm
Thấm thấu sương mờ với bể dâu

Đặng Xuân Linh

QUY Y

Lụa là rũ bỏ, khoác y nâu
Mặc kệ trần ai lạc thú nào
Từ khước mùi ngon tôm thịt cá
Chuộng ưa vị nhạt đậu tương rau
Nhà cao lộng lẫy thì xa lánh
 Mái rạ đơn sơ lại ước ao
Chánh niệm mong quay về cõi giác
Từ tâm tĩnh trí rứt tang dâu*

Thanh Hoà
* cỏ tang cỏ dâu

NIỆM KHÚC...

Tàn thu ngồi đếm lá vàng nâu
Mộng tưởng ru êm tự lúc nào
Trên đám ruộng mưa, Chồng bắt cá
Dưới mương sình ngập, Vợ rào ao
Có bà lo giúp trông bầy cháu
Còn chị lên đồi hái mớ rau 
Đời sống dân quê an tự tại
Phúc lành vui mãi chốn vườn dâu ...

Tuyết Phan 1/12/2018

ĐỔI THAY....

Rời bỏ nhân gian khoác áo nâu
Đâu còn nhớ chuyện cũ năm nào
Vui chơi thong thả miền đồng ruộng
Bơi lội tưng bừng chỗ rạch ao
Ngày tới chăm nuôi bầy súc vật
Chiều về tận hưởng bữa cơm rau
Giờ đây sớm tối hầu kinh kệ
Thanh hải tang điền... chuyện bể dâu.

  Paris 03 Decemb. 2018
TRỊNH CƠ

HOÀI NIỆM MỘT THỜI

Thuở bé phong trần vận áo nâu
Mùa cơ nhỡ ghém tự xa nào
Niềm vui sức trẻ long màu mắt
Tiếng gọi đô thành bỏ ruộng ao
Khát vọng luôn đòi xe chuyển bến
Tình yêu quyết đổi cháo thay rau
Thời chinh chiến vợi đời gian khổ
Cảm thán thương đầy cuộc bể dâu.

Mai Thắng
@1390~181214

4 nhận xét :

  1. Chị quen nhiều người có hoàn cảnh tương tự miêu tả của bài thơ :)
    Chúc em luôn vui khoẻ.
    https://1.bp.blogspot.com/-8P5ErT4xnL0/Wq1C-iZx81I/AAAAAAAAKSk/CjD3vGzxegkFkfUDJ7veuxUISttov8lVgCLcBGAs/s400/1..gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Chị!
      Dạ,đó là tuổi bé của em,là nơi chốn em sinh ra.Bom đạn phá nát mảnh đất vốn đã nghèo càng thêm tơi tả.Hận thù,bên nầy bên nọ thanh trừng chem giết lẫn nhau.Trường lớp chỉ còn đống gạnh vụn,các thầy cô giáo cũng không còn ai đến dạy,sau khi một vài người đã bị giết.Không có nơi để học,em được gởi vào trong chùa để học chữ.Vị sư cũng chỉ là một lão niên tụng niệm thủ từ,biết chút Hán Nôm.Em học vỡ lòng từ những chữ giản đơn như:nhứt,nhị,tam..bằng các vạch ngang.Sau đó mời làm quen với kinh Tam Thiên Tự,nay còn nhớ:Thiên trời,địa đất,cử cất,tồn còn,tử con,tôn cháu,lục sáu,gia nhà,quốc nước,tiền trước,hậu sau,ngưu trâu,mã ngựa,cự cựa,dương dê,quy về,bái lạy...Rồi chiến tranh leo thang,em cũng lìa quê gian nan tìm con chữ phải ăn nhờ ở đậu,thiếu tình thương yêu của cha,không có bàn tay trìu mến che chở của mẹ...Em lớn lên lang bạt xứ người cho mãi đến nay..........
      Chuyện xưa thường thật khó quên!
      Kính chúc Chị an vui,sức khỏe!

      Xóa
    2. Thưở ấy của anh Quỳnh thật gian nan!
      Đúng là ngậm ngùi... :(

      Xóa
    3. Vâng,mới 6 tuổi mình không còn được ở trong vòng tay yêu thương của cha mẹ.9 tuổi mình mồ côi cha,sống lặng lẽ nuốt niềm đau tình thần với cuộc sống thua thiệt..
      Cảm ơn DVD !Chúc bạn an lành!

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!