MÙA ĐÔNG MONG CHỜ
Nhìn bao lá úa rớt bên song
Mà thấy nao nao cả tấc lòng
Ngày đến nguồn vui sao vắng mất
Đêm về tâm sự lại không cùng
Có còn ghi nhớ dòng lưu niệm
Chưa hết u hoài chuỗi đợi trông
Người đã ra đi trong luyến tiếc
Một mùa Đông rét….mãi chờ mong.
TRỊNH CƠ
Bài Họa:
ĐÔNG CHỜ
Réo rắt mưa buồn thấm ướt song
Trời mây ảm đạm tái tê lòng
Niềm đau chuyện cũ theo chưa hết
Nỗi khổ tình xưa bám tới cùng
Mốt nữa Đông sang còn tiếc nuối?
Mai này tuyết đổ có chờ trông?
Thương người lạnh lẽo mình một
bóng
Thổn thức vì ai, mãi nhớ mong...
Thanh Hoà
CẢM HOÀI
Nắng chiều hiu hắt chiếu qua song
Gợi nỗi buồn thương buốt nhói lòng
Nơi ấy hẳn ai sầu chất ngất
Chốn này có kẻ nhớ khôn cùng
Nhìn mây trôi mãi, hồn ngơ ngẩn
Nghe gió thổi hoài, dạ ngóng trông
Đã hết mùa ngâu mà suối lệ
Chẳng ngừng tuôn chảy ngập trời
mong.
Sông Thu
HOÀI NIỆM
Mưa lạnh hoàng hôn ướt cả song,
Đêm nằm thao thức… bỗng nao lòng,
Người đi xa bến không thề hẹn,
Kẻ ở cô phòng mãi đợi trông.
Nỗi nhớ u hoài dài bất tận ,
Niềm thương gậm nhấm đến vô
cùng.
Còn chăng lưu luyến bao hoài niệm
Năm tháng qua rồi vẫn ước mong…
Chánh Minh
5/11/2018
TỘI THÂN GIÀ!
Lữ khách bơ phờ tựa trước song
Vầng trăng ái ngại xót xa lòng
Do tình trắc trở duyên nào vẹn
Bởi bậu hờn ghen ý chẳng cùng
Xứ lạ đêm nầy gom mảnh nhớ
Tim sầu thủa nọ đếm niềm trông
Mười năm cách biệt hoài vương vấn!
Tẻ nhạt thân già lẩm cẩm mong!
Như Thu
ĐÔNG VỀ
Cơn gió xa về lướt chấn song
Đem buồn tê tái thấm vào lòng
Chiều nào ai đến chờ hiên lạnh
Tối đó anh mơ sánh bước cùng
Trải thảm đường xưa thu giã biệt
Thương người ngõ cũ luống hoài
mong
Bây giờ đông đến nàng đâu nhỉ ?
Gác vắng chong đèn để đợi trông !
THIÊN HẬU
MÙA LÁ RỤNG
Dáng chiều chênh chếch chiếu
qua song
Rừng vắng hoang vu lạnh cõi
lòng
Soải cánh chim trời về tổ
muộn
Ngẩn ngơ ngư phủ nhớ sông cùng
Thân đơn tâm thức mờ hiu quạnh
Ý hội cảnh tình rõ cảm thông
Tri kỷ mới hay sầu lận đận
Hết mùa lá rụng có còn mong.
UYÊN QUANG.
11/6/2018
MONG THẦM
Ngây khờ lặng lẽ đứng dòm song
Ước mãi người dưng thấu được lòng
Thu úa lá khô sầu bất tận
Tình côi dạ héo nhớ vô cùng
Trăng tròn trăng khuyết mòn chân đợi
Xuân mãn xuân tàn mỏi mắt trông
Cửa sổ ngày kia lìm khép lại
Vang rền pháo nổ,hết thầm mong !
Lý Đức Quỳnh
CHỚM ĐÔNG
Đông chớm về rồi,bấc lướt song
Lặng nghe tê tái buốt qua lòng
Bao niềm vương vấn càng thương đợi
Mấy nỗi u hoài cứ nhớ mong
Mùa trước kẻ đi không ước hẹn
Tiết nầy người ở vẫn chờ trông
Bên thềm tuyết đỗ hồn hoang dại
Chợt thấy cô đơn đến tận cùng
Songquang
11092018
ĐÔNG GỌI TÌNH SẦU
Rỉ rả mưa hoài trắng ướt song
Mà nghe giá lạnh thấm trong lòng
Hanh hao nghĩa cũ buồn vô kể
Nuối tiếc tình xưa nhớ trọn cùng
Đất lạ ôm hình trăn trở ngóng
Quê nhà ủ dạ mỏi
mòn trông
Bao Đông vẫn thắp đời cô quạnh
Gọi mãi tên người nỗi ước mong
Minh Thuý
9 tháng 11_2018
NHỚ MÙA ĐÔNG ẤY
Tôi anh, rèm mở ngắm qua song
Nhờ bấc rung cây thả nỗi lòng.
Mai bạn lênh đênh dường chẳng tận
Mốt phòng vắng vẻ đến khôn cùng.
Mười năm chung ghế thông thơ họa
Một sớm riêng bàn nghẹn tứ trông.
Rồng sẽ hòa mây ngời dáng nguyệt
Bóng chim tăm cá chỉ còn mong ...
Trần Như Tùng
Thăm huynh đọc thơ và học hỏi -TRình độ em kém quá anh ơi -làm loại thơ này nó cứ lủng củng như thế nào ấy cho nên không dám họa
Trả lờiXóaChúc huynh buổi chiều an lành
Cũng chỉ quen việc mà thành kỹ năng thôi.
XóaCảm ơn NVT !
Chúc bạn an lành !