Thứ Bảy, 9 tháng 7, 2022

SỢI TÓC BẠC -Thơ Cao Mỵ Nhân và Thơ Họa



SỢI TÓC BẠC.

 

Bốn mươi năm trước tưởng đường xa

Nào biết hôm nay tuổi đã già

Hồn gởi theo mây luồn bóng núi

Thân còn sợ gió cuốn hình ma

Hoa lau thấp thoáng vờn quanh tóc

Sợi tuyết bâng khuâng đọng khắp nhà

Vương vấn tâm tư trong kẽ lược

Mới hay ngày tháng vẫn mình ta ...

      Hawthorne  7 - 7 – 2022

CAO MỴ NHÂN


Thơ Họa:

 

GẶM GIÀ…

 

Trăm năm những tưởng rất vời xa

Rón rén thời gian quật gã già

Lòng dại, ngẫm ngày sâu hóa bướm

Đời cười, trông dáng hắn tuồng ma

Đêm dài, tim nhói nhồi đau giấc

Tóc trắng, hồn mơ đáo lại nhà

Bao nỗi mênh mông, chiều xế bóng…

Nghẹn ngào ai biết , hiểu giùm …ta?

CAO BỒI GIÀ

  07-07-2022

 

THẤU HIỂU

 

Ước nguyện chung đò dẫu bến xa

Lòng anh thấu hiểu ngại chi già?

Cho dầu tóc rối như người nộm

Hoặc giả lưng còng tựa bóng ma

Nghĩa thắm chan hòa luôn quý bậu

Tình sâu bồi đắp mãi yêu nhà

Năm chầy tháng rộng tâm nào đổi

Chia sẻ vui buồn thuận ý ta!

 Như Thu

07/07/2022

 

LÃO NIÊN TỰ THÁN

 

Em ở một nơi xa quá xa

Còn anh sức yếu tủi thân già

Ngày ngày đi đứng như hình nộm

Tháng tháng vào ra tợ bóng ma

Ăn bánh trái thì tìm xóm chợ

Uống cà phê cứ kiếm khu nhà

Tuổi già mệt mỏi bao phiền toái

Ngại đến tìm nhau ta với ta./.

       Toronto 7/7/2022

Nguyên Trần

 

TÂM SỰ TUỔI GIÀ

 

Thời gian tuổi lão tưởng còn xa

Lật bật mà nay cũng đến già

Sự nghiệp trêu ngươi đùa tựa quỉ

Công danh chọc ghẹo trốn như ma

Ưu phiền ,nghĩ phận thương xa xứ

Tủi hổ , ngẫm thân xót biệt nhà

Tâm sự não nề ai thấu hiểu ?!

Cuối cùng rồi chỉ có mình ta !

Songquang

20220707

 

NGẬM NGÙI TUỔI LÃO

 

Những tưởng đường đời trải rất xa

Nào hay thoáng chốc đã thân già

Ngày trông mờ ảo người ra thú

Đêm ngó nhập nhòe bóng tưởng ma

Chân yếu nào mong đi khắp chốn

Lưng khòm chỉ dám bước quanh nhà

Ngậm ngùi xem lại hình khi trẻ

Người ấy lẽ nào lại chính ta ?

  Sông Thu

( 08/07/2022 )

 

XA TRỜI

 

Đếm tuổi đời mình huyệt chẳng xa

Răng long má hóp mệt thân già

Soi gương sớm dậy ngờ thây chết

Dọi mặt chiều tàn ngỡ bóng ma

Lắm bữa ngu ngơ đi khắp xóm

Nhiều hôm ngớ ngẩn dạo quanh nhà

Thâu canh nguyệt đổ lòng sâu lắng

Tóc trắng thêm dần quạnh quẽ ta

    Minh Thuý Thành Nội

Tháng 7/7/2022

 

NGẬM NGÙI

 

Đường về cát bụi chẳng còn xa

Man mác ngày trôi thấm cái già.

Trí nhớ một thời đà kém cỏi

Răng hàm mấy chiếc cũng tiêu ma.

Chiều buông lặng lẽ vời trông nguyệt

Đêm xuống bâng khuâng chạnh nhớ nhà.

Da diết lòng quê sầu lữ thứ

Ngậm ngùi tuổi hạc buốt hồn ta !

Mailoc

7-7-22

 

TÓC SƯƠNG.

 

Chải chuốt soi hình thấy xót xa,

Bạc phơ mái tóc tội thân già.

Sức tàn  lúc khỏe khi đau ốm,

Tâm đắc người còn kẻ hóa ma.

Sáng sớm ly trà tìm bạn "nét,"

Chiều hôm tiếng nhạc tỉa hoa nhà.

Hoàng hôn bóng xế rồi tan biến,

Cuộc sống vô thường chẳng nể ta.

 Mỹ Ngọc.

July 8/2022.

 

NIỀM VUI TUỐI GIÀ

 

Đã biết ngày về chẳng mấy xa

Lo chi tóc bạc để thêm già

Thời xuân phố lượn…chưa e bão

Tuổi hạc que cầm…há sợ ma

Sáng hạ ra vườn vun khóm cúc

Chiều đông tựa cửa ngắm sân nhà

Trà xanh nhấp nhẹ…xem thư bạn

Cảm tạ …có người vẫn nhớ ta!

Thy Lệ Trang

 

MỘNG XA

 

Thuở mới yêu tìm đỉnh mộng xa

Chùn chân nghỉ dưới cội thông già

Sương dày,tối đọng ngờ mưa núi

Chớp lóe,cây nhìn ngỡ bóng ma

Một giấc mơ trăng…tàn kiếp phận

Ngàn năm xót cuội… mất quê nhà

Vùi chôn tuế nguyệt vào quên lãng

Sóng gió muôn trùng vẫn gọi ta…

Lý Đức Quỳnh

    9/7/2022


VÔ ĐỀ

 

Xuống thế mơ hồ kiếp sống xa,

Ai ngờ mới đó thấy mình già.

Tung tăng một thuở nay gần đất,

Đú đởn ngày nào sắp hóa ma.

Má thắm môi xinh xưa chảnh dáng,

Mắt mờ tóc bạc nhọc quanh nhà.

Cuộc đời thắm thoát đi nhanh quá,

Tất cả bao người đâu chỉ ta!?!?

HỒ NGUYỄN

 (09-7-2022)

 

SẴN ĐÓN TA

 

Đoạn chót con đường chỉ chút xa

Vui vui nhận biết thân nay già!

Thản nhiên cứ bước lên ga cuối

Tự tại chẳng chờ bạn với ma

Sạch nợ trần gian nào vướng của

Hết duyên cõi tạm đâu cần nhà

Sắc không không sắc lòng thanh thản

Tiếp Dẫn Đạo Sư sẵn đón ta!!

Camthành July 9th, 2022

 Tha Nhân


NHỌC NHẰN

 

Nhọc nhằn cõi thế đường không xa

Mới đó mà nay thấy đã già

Phật dạy sinh già rồi bệnh tử

Hồn xiu phách lạc hoá thành ma

Còn xuân má thắm môi tươi nở

Lụm khụm lão gia quanh quẩn nhà

Cao chạy xa bay đâu cũng đến

Bạn bè cùng lứa chẳng riêng ta !…

 Yên Hà

11/7/2022


TÓC BẠC  

 

Gần còn chưa ngõi nói chi xa

Thêm nữa phần đây tuổi đã già

Tóc nghĩ còn xanh-y dáng liễu

Đầu coi chửa bạc-thể thân ma

Đau kia đâu hết-kia tình nước

Xót nọ há vơi-nọ cảnh nhà…

Khép kín tâm tư qua cốc rượu

Để rồi tự lấp nhớ riêng ta.

Thái Huy

 7/13/22


LÃO TA !

 

Đích tới gần rồi ,ngõ chẳng xa

Bâng khuâng chạnh nghĩ cái thân già

Trong gương ảnh ảo nhìn người lạ

Mặt nhó mày nhăn ngỡ bóng ma

Đầu gối hao mòn đi lếch gót

Lưng còng lụm cụm bước quanh nhà

Khi xưa bay nhảy như chim sáo

Đâu biết giờ đây tệ vậy ta ?

THIÊN LÝ

 

TÓC BẠC

 

Chiếc lược đưa vời chút gió xa

Cuộn bay óng ánh sợi tơ già

Bâng khuâng, ngọc thể dường thân trúc

Bối rối, khuôn kiều tựa nét ma

Bụi phủ thời gian mờ bóng nguyệt

Câu qua cửa sổ gợn hiên nhà

Duyên đưa tình đón hồi thiên sử

Tuyết phủ mái đầu ta ngắm ta.

Phương Hoa

July 14, 2022

 

TUỔI HẠC

 

Tám mấy duyên đời thấy chẳng xa...

Tận đường vĩnh biệt cái thân già.

Tóc xanh nay bạc thành bô lão,

Thân ốm giờ đau hoá xác ma !

Thơ thẩn tâm tư cười cuộc thế,

Thâm sâu lòng dạ nhớ quê nhà !

Thương mình bóng chiếc còn lưu lạc…

Tuổi hạc buồn vui chỉ có ta !

Liêu Xuyên

 

THỜI GIAN QUA MAU

 

Mỏi gối chùn chân mấy dặm xa

Mới hay lớn tuổi lại thêm già

Liêu trai thấp thoáng bao hình dáng

Chí dị chập chờn mấy bóng ma

Pha tuyết cờ lau bên vách đá

Điểm sương mái tóc giữa sân nhà

Ai xuôi vạn lý mau dừng bước

Kẻ nhớ thời gian lẹ bỏ ta…!

Mai Xuân Thanh

  July 14, 2022

 

TUỔI GIÀ TRỐNG VẮNG MỘT MÌNH TA

 

Cao niên nhìn lại chốn quê xa...!

Còm cỏi da mồi rõ thật già...!

Em ở Sài Gòn mơ bóng quế

Anh về đất khách tưởng mình ma...!

Muối tiêu pha sắc trên đầu tóc

Chùm sợi phai màu dưới đất nhà

Cục rối tơ vò nơi cái lược

Thôi đành trống vắng tự thân ta

Mai Xuân Thanh

 July 14, 2022


ĐÁNH LỪA CON MẮT MẦN CHI!

 

Tóc bạc hay xanh chẳng cách xa

Tóc đen chớ nghĩ tuổi chửa già

Tóc tô thêm đỏ hòng hù khỉ

Tóc nhuộm hơi vàng để nhát ma

Tóc hóa hai màu do chúng bạn

Tóc thành một sắc bởi ông nhà

Tóc dần vơi mãi theo năm tháng

Tóc ít hay nhiều vưỡn của ta

   Người tóc ... ít

Nông gia hai lúa NJ


BƯỚC PHONG TRẦN

 

Tiến bước đường trường hướng dặm xa

Đi sao cho khắp...... tuổi về già !

Thân trai há lại e hồn quế,

Chính khí đâu hề sợ bóng ma ?

Chỉ ngại tài hèn chưa đạp núi

Vì chưng đức kém khó yên nhà

 Xem qua ngoảnh lại mình còn đó

Rốt cuộc giờ này...chỉ có ta !

Paris, 16/07/ 2022

    TRỊNH CƠ

 

TÓC  TRẮNG

 

Cứ nghĩ đường bay lắm dậm xa

Lá thu đổi sắc gọi thay già

Chân mây quê mẹ chưa từng gặp

Mặt đất dung người ngán nhiễu ma

Tóc bạc lưa thưa đã biếng chải

Da mồi ít nghĩ chuyện dời nhà

Nào hay non nửa đời thay áo

Lãm Thúy vườn thơ bậu đợi ta

 

Lãm Thúy vườn thơ bậu đợi ta

Thu bay trên đám lá cây già

Trăm năm đã thoáng đang gần gũi

Một mẩu thời gian tiến cõi ma

Luống đã quê người phai sắc áo

Lại buồn bạn thiết bỏ đi xa

Nay vui sợi tóc so mây trắng

Hay dở xin người thứ lỗi nha ...,

CHUNG VĂN

 15/07/2022

 

NGUỒN VUI&TUỔI TÁC

 

Tuổi tác da mồi...mộng vẫn xa!

Nguồn vui rộn rã cảnh chưa già

Tâm hồn chính trực luôn hòa nghĩa

Bản tính tham tàn sẽ ngại ma

Vật chất tôn thờ xa lẽ phải

Tình yêu thể hiện thắm muôn nhà

Cho dù bão nổi nào nao núng

Cảnh sống vui, buồn tại lòng ta !

Đức Hạnh

15 07 2022


TÓC BẠC

 

Tóc bạc là đây thấy xấu xa

Tránh cho thiên hạ nghĩ mình già

Nhuộm đen để được người luôn trẻ

Cạo sạch để còn tánh chẳng "ma"

Ngứa ngáy da nhăn lo đất nước

Yếu xìu gối lỏng ngắm hoa nhà

Thời gian đi mãi không ngừng lại...

Thời điểm bình tâm tự biết ta.

(Phan Thượng Hải)

        7/16/22

 

TÓC BẠC

 

Tóc bạc nhiều năm mới thấy xa

Đến khi đau yếu tội thân già

Thiên đàng tịnh độ theo thần thánh?

Địa ngục trầm luân tựa quỉ ma?

Phụ họa từ bi còn nhớ nước

Xướng tùy giác ngộ chỉ yên nhà

Cưu mang lão bệnh vương sầu khổ

Giải thoát khi nào hết biết ta...

(Phan Thượng Hải)

        7/16/22

 

SỢI TÓC BẠC

 

Cái già những tưởng vẫn còn xa

Chải tóc bỗng rơi…sợi tóc ma?

Trắng mướt, bạc phơ, nào phải tớ!

Lơ thơ, còi cọc, chẳng là ta!

Bồng bềnh bóng mượt, ôi thời trẻ!

Cằn cỗi khô khan, ối tuổi già!

Nhặt sợi tóc lên màu bạc phớ

Chổi cùn xua vội giấu đầu nhà.

Thúy M

7/16/22


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!