CUỘC THĂNG TRẦM
Cứ thế từng năm vắng bớt người
Tương phùng giới hạn những vui tươi
Thời gian đã phụ hồn xưa cũ
Sách vở không vang bóng một thời
Ngẫm lại binh thư làn gió thoảng
Xem chừng trận pháp giọt sương rơi
Bao phen lịch sử say tan hợp
Vẫn đó bể dâu cuộc đổi dời
Cao Quang Sau
Thơ Họa:
XỨ NGƯỜI LẠC LÕNG
Lạc lõng mưu sinh ở xứ người
Xuân thường ái ngại lúc hoa tươi
Hàn sương ảm đạm hòa tân tuế
Bạch phát hoang vu ám lão thời
Bạn cũ xa mong,ngày mỏi hẹn
Thu sầu vội đến,lá vàng rơi
Bờ dâu sóng vỗ chiều ngơ ngác
Nỗi nhớ di căn thật khó dời
Lý Đức Quỳnh
17/7/2022
TỐC ĐỘ THỜI GIAN
Thời gian đếm lại khổ cho người,
Mới đó mà nay giảm nét tươi.
Tình thắm đã nhanh chân thoát vóc,
Duyên xinh vội vã đã qua thời.
Môi hồng bỏ chốn theo nhăn nhó,
Mắt biếc đeo giờ nhạt sắc rơi.
Cuộc sống mãi ươm tân vuốt dáng,
Tuổi thơ hóa lão đổi thay dời.
HỒ NGUYỄN
(19-7-2022)
TUỔI GIÀ
Mỗi năm bạn hữu vắng vài người
Kẻ trụ lâu dài lại kém tươi
Đã hết tác phong ngày tại chức
Còn đâu phong độ thuở đương thời
Niềm tin tựa thể dần tan biến
Hy vọng dường như cũng rụng rơi
Im lặng suốt ngày không mở miệng
Ngồi yên một chỗ chẳng di dời
Sông Thu
( 20/07/2022 )
SỰ NGHIỆP CÒN DANG DỞ!
Thôi thế cũng xong một kiếp người,
Dẫu rằng đã quá tuổi xuân tươi!
Tiếc thay sự nghiệp còn dang dở,
Nên nỗi công danh chửa gặp thời!
Bạch nhật thanh thiên mà máu đổ,
Bến xe góc phố lại xương rơi!
Cơ trời vận nước làm dâu bể,
Ai có ngờ đâu cảnh chuyển dời!
HỒ CÔNG TÂM
PHÙ VÂN
Hơn bốn mươi năm sống xứ người
Soi gương lạ lẫm… chẳng còn tươi
Ngày nào thiếu nữ hồn nhiên mộng
Nay đã mụ gia chắc tiếc thời…
Vậy đó phù vân, hoa chiếu kính
Ngỡ ngàng hư ảo bóng trăng rơi
Bách niên rồi cũng thành tro/bụi
Khó tránh tang thương sông núi đời
Kiều Mộng Hà
July 20-2022
NGỠ NGÀNG
Biến cố đau thương đến xứ người
Quê nhà giặc chiếm nụ cười tươi
Núi hang chuột bọ lâu ngày đói
Cắn rỉa lung tung tưởng gặp thời
Xúng xính ngỡ ngàng nhìn tráng lệ
Quần thần hốt sạch chẳng hề rơi
Lâu ngày nhắc lại thêm buồn chán
Xoá bỏ tham lam đã chuyển dời !…
Yên Hà
20/7/2022
CUỘC THĂNG TRẦM
(Họa 4 vần)
Trần ai kiếp sống cảnh con người,
Héo hắt thăng trầm lẫn thắm tươi.
Duyên đến rồi đi sầu mấy nỗi,
Nợ hoàn lại dứt biết bao thời.
Công danh phú quý lên đành xuống,
Xa mã vàng son được bỗng rơi !
Cuộc thế vần xoay đầy biến hoá…
Nào đâu tránh khỏi luỵ vần thoi !
Liêu Xuyên
Bài họa "XỨ NGƯỜI LẠC LÕNG" hay thiệt, anh Quỳnh à! DVD thích hai câu kết:
Trả lờiXóaBờ dâu sóng vỗ chiều ngơ ngác
Nỗi nhớ di căn thật khó dời
https://i.pinimg.com/originals/1b/73/69/1b736992656f9ed630cc986c682adb12.gif
Cảm ơn DVD đã ghé đọc và ghi cảm nhận.
XóaChúc Bạn luôn được bằng an.