GIẤY BÚT CHIA PHÔI
Từng chữ , từng câu bứt khỏi đầu
Rằng thơ ? Không phải thứ gì đâu !
Những hàng sơ cứng rơi trên giấy
Tình khô , ý cạn , rời rạc câu !
Có những đêm dài ta với ta
Nàng thơ đi vắng , ý không nhà
Hỏi em , em cũng theo người mới
Xế hộp êm hơn xế tay ga !
Muốn thả hồn thơ theo gió mây
Đường bay nặng chĩu , mồ hôi đầy
Hồn không cất cánh , thơ lưu lạc
Nàng vẫn bên trời , ta vẫn đây
Thơ chẳng bay cao , ý cạn rồi
Chân trời tím ngắt phủ tim côi
Nửa mảnh trăng lu phai màu núi
Giã từ nhau , giấy bút chia phôi !
CHUNG VĂN
20/08/2021
Thơ Họa:
LÀM THƠ NÀO DỄ
Bao nhiêu ý tứ ở trong đầu
Diễn tả thành thơ có dễ đâu
Tìm được chữ rồi, vần bế tắc
Ghép từ suôn sẻ khó sao đâu !
Câu thơ ẩn hiện giữa hồn ta
Như gió vào ra khắp cửa nhà
Đã ngỡ gom rồi còn lạc mất
Đuổi theo bắt lại lút chân ga
Nhiều lúc thả hồn theo áng mây
Mơ dòng suối nhỏ, bóng trăng đầy
Tứ thơ dào dạt nhưng ngòi bút
Lại đứng im lìm, sao viết đây ?
Thôi thì phận số định xong rồi
Hồn mộng chỉ dành mơ mộng thôi
Ý giữ trong đầu luôn sáng đẹp
Trải thành câu chữ sẽ phai phôi.
Sông Thu
( 21/08/2021 )
GIỠN THI
(Trào lộng)
"Đừng tưởng cứ đợi là chờ.
Cứ âm là nhạc, cứ thơ là vần?"
(Bùi Giáng)
Sờ tai ,bứt tóc rối beng đầu
Không chân,từ ngữ mải bò đâu?
Đặt yên nửa chữ không hề dễ,
Huống nữa chu viên lọt một câu.
Thơ thẩn...xưa nay chả cứ ta,
Danh xưng sợ nhất lắm tên "nhà"*
Thơ như hẩu mốt đua tay lái,
Cố rú mà xe vẫn tẹt ga "!"
Phiêu du,phóng lãng bạt trời mây,
Nhễ nhại mồ hôi vội ứa đầy.
Lắm lúc mơ mòng thơ hóa "thánh",
Tưởng ông Lý Bạch ghé đâu đây "?"
Sờ đầu tuyết rụng "trắng tay" rồi,
Ngơ ngẩn ngóc lên ghẹo nguyệt côi,
Bút vẹt,thơ cùn trơ xác chữ
May thay rách giấy vẫn còn phôi.
21-8-2021
Nguyễn Huy Khôi
* Nhà thơ, nhà giáo, nhà báo, nhà văn vv...
Cuối cùng nhà dột, ăn năn trái nghề.
GỌI THƠ VỀ TRỄ HẸN.
Bây giờ cuối biển với giang đầu
Có nghĩa gì thương tiếc nữa đâu
Đọc Tựa bài thơ, nghe não nuột
Tìm trong lời lẽ được bao câu
Thì ra hình bóng vẫn riêng ta
Nam bắc tây đông chẳng thấy nhà
Hờ hững trách nhau cho có vẻ
Tự tình chung thuỷ bỏ sân ga
Ồ thì có lúc gió đưa mây
Thấp thoáng mưa thu tưởng lệ đầy
Lãng đãng hồn xuân sương khói tản
Hoa tâm, hoa ý gọi thơ đây
Hẹn hò cánh hạc vượt xa rồi
Thả mộng lên trời, giấy bút côi
Thắp đuốc nhân sinh soi ảnh cũ
Làm thơ ngâm vịnh tuổi pha phôi ...
Utah 25 - 8 – 2021
CAO MỴ NHÂN
TRONG ĐÊM
Chuyện đời tan hợp tựa bèo mây
Thăm thẳm trời khuya bóng tối đầy
Gặp gỡ nhau chi rồi giã biệt
Hồn còn vương vấn biết sao đây
Yên Nhiên
HỌC LÀM THƠ
Làm thơ ý tứ tận trên đầu
Trau chuốt thành câu há dễ đâu
Chính tả, ngôn từ xem tự điển
Tìm câu ghép chữ có đuôi đầu
Gieo vần, giai điệu , thả hồn ta
Niêm luật câu thơ, tụ hội nhà
Đọc lại tìm ra sai chính tả
Tập trung tư tưởng, lạc sân ga
Hồ thỉ phù sinh những đám mây
Tang bồng thương hải ánh trăng đầy
Hồn thơ lai láng ai quen đó
Ý tứ dạt dào kẻ lạ đây...
Thi nhân ý tưởng thật hay rồi
Kiến thức bổ sung tác phẩm thôi
Lục bát, Đường thi, thơ tám chữ
Thất ngôn tứ tuyệt, khó pha phôi
Mai Xuân Thanh
August 21, 2021
LẠI TẾU TÁO-BÔNG PHÈNG
CHUYỆN THẨN THƠ
"Đặt yên cho một chữ
Vặt đứt mấy chòm râu"
(Dư Diên Nhượng)
Chả cứ mê thơ mới buốt đầu,
Mà vì rức óc chuyện không đâu.
Ngôn từ lởm khởm chưa kịp hứng,
Vợ đã khùng lên!...thế mới rầu!
Chết vì rặt những gió cùng mây,
Tích sự gì đâu, rạc xác gầy.
Béo chữ,hao niêu,lương vợ trả,
Đói ăn thì "Thánh" cũng ngồi ngây.
Chân trời,góc bể mộng cao xa...
Mê mẩn thơ - hơn vợ ngọc ngà"?"
Lắm lúc tưởng mình ngơ bỏ quách,
Nào ngờ-chính nó lại lìa ta"?"
Ít nữa khiêng thơ ngược hỏi trời,
Con nên gồng gánh nữa hay thôi?
Khẩy môi mủm mỉm,...trời im lặng "!"
Lời phán vô ngôn ngẫm thấm đời.
23-8-2021
Nguyễn Huy Khôi
RẠNG RỠ DUYÊN THƠ
Từ khi kết bạn nở duyên đầu
Xướng họa giao hòa dẫu ở đâu
Bạn hữu chân thành ngời những dấu
Vườn thơ sáng tỏ đẹp từng câu
Vui vầy thỏa chí bạn cùng ta
Trải mộng tưng bừng mãi nhấn ga
Rủ Cuội vào rừng leo hái quả
Ghẹo thu bế Nguyệt trốn trong nhà
Thế rồi rủ Nguyệt vượt đèo cao
Nhảy nhót cùng trăng đẹp quá nào
Rộn rã bờ môi luôn lục lạo
Nồng nàn suối nhạc mãi thương trao
Hương tình ngào ngạt tỏa trời mây
Lãng mạn Hằng Nga khoe núi đầy
Đa tình chú cuội dìu trăng dậy
Hôn nhàu cả mặt quá mê say…
Đức Hạnh
NGHÈO CHỮ
“Ai đâu đứng đợi mà chờ
Nhớ ai ai nhớ ai mơ khúc vần”
Xây thơ cấu trúc khá bưng đầu
Dinh thự thơ văn chẳng dể đâu
Kỹ thuật nhà nghề công độc đáo
Cơ năng lỗi lạc mới nên câu
*
Lẩn quẩn xoay vòng vẫn mãi ta
Ngược dòng bến đổ ngỡ là nhà
Nhanh chân lẹ bước sinh hào hứng
Vỡ trán vỡ đầu vỡ tuột ga
Trần Đông Thành
ĐÒI ĐOẠN
Từ,em đây ngộ bến giang đầu
Bút mực còn kia thơ trải đâu?
Đêm xuống bâng khuâng lòng trắc ẩn
Để rồi giấy đó chẳng nên câu…
Nay hử đèn khuya soi bóng ta
Trăng lên mờ nhạt trái hiên nhà
Kéo theo bụi khói tàu vừa khuất
Hờ hững tiếng còi đang tách ga.
Tâm tư trĩu nặng trải trời mây
Dáng cũ hình xưa mãi ắp đầy
Chẳng thể đôi ly mà xóa được
Bó chân,Covid nói sao đây?
Mọi sự không đâu,tưởng đã rồi
Mỗi ngày càng đậm giữa đơn côi
Cố dìm sâu khuất bằng men đắng
Đau cứ trồi lên y thể phôi…
Thái Huy
31/8/21
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!