CHIỀU VỀ PHỐ
(kỷ niệm xưa)
-/-
Chiều nay về phố, vắng em yêu
Cô quạnh hồn đơn giá lạnh nhiều
Lối cũ đìu hiu, sầu lử thứ
Đường xưa lặng lẽ, buồn cô liêu
Nắng tàn, cao ốc màu phai nhạt
Sương xuống, hoàng hôn bóng hắt hiu
Thầm gọi tên em, làn gió thoảng
Dường như nghe có bước chân yêu.
VănThanh Trương
Thơ Họa:
ĐƯỜNG CHIỀU CHỐN XƯA
-/-
Chốn xưa biền biệt bóng người yêu
Gió cuốn hàng me lá rụng nhiều
Anh thuở chờ mưa trong rộn rã
Em giờ đợi nắng giữa hoang liêu
Nhọc nhằn non trẻ nhưng đầm ấm
Thanh thản già nua lại quạnh hiu
Kỷ niệm chắt chiu từng tấm mẳn
Ân tình nồng mặn một thời yêu
Thanh Song Kim Phú
July 09/2020
ĐÊM QUA PHỐ CŨ
-/-
Chốn cũ về thăm một thuở yêu
Phố nay trời lộng gió mưa nhiều
Âm thầm đỏ hạ sầu cô lữ
Lặng lẽ vàng thu cảnh tịch liêu
Gác vắng đèn lên hồn buốt giá
Đường khuya sương xuống lạnh đìu hiu
Năm canh tiếng dế buồn man mác
Chạnh nhớ thơ tình lúc mới yêu
Songquang
20200709
LƯU LUYẾN VƯỜN XƯA
-/-
Đọc Xuôi :
Xao xuyến Thu chiều mãi nhớ yêu,
Lá xanh vườn cũ luyến lưu nhiều.
Đào mai rã cánh thêm vàng võ,
Liễu trúc tàn cây quá tịch liêu !
Đau thấm mộng hờn hoa héo úa,
Khổ đành duyên thảm gió buồn hiu !
Sầu rưng mắt lệ em xa vắng…
Xao xuyến Thu chiều mãi nhớ yêu !
Đọc Ngược :
Yêu nhớ mãi chiều Thu xuyến xao,
Vắng xa em… lệ mắt rưng sầu.
Hiu buồn gió thảm duyên đành khổ,
Úa héo hoa hờn mộng thấm đau !
Liêu tịch quá, cây tàn trúc liễu,
Võ vàng thêm, cánh rã mai đào !
Nhiều lưu luyến cũ vườn xanh lá…
Yêu nhớ mãi chiều Thu xuyến xao !
Liêu Xuyên
HẠ RƠI
-/-
Bỗng nhớ ai rồi biết đã yêu
Chiều nay bến Hạ gió lên nhiều
Mơ màng nắng lịm sông trầm lắng
Huyễn hoặc sương mờ cảnh tịch liêu
Vỗ bóng bờ xưa lòng khắc khoải
Theo hồn nẻo cũ dạ đìu hiu
Xanh xao lối mộng ru tình ảo
Phảng phất cung sầu thấm chữ yêu
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 7/9/2020
MỘT THỜI YÊU
-/-
Thơ tình ai đọc đắm say yêu
Dưới nắng bâng khuâng giọng Huế nhiều
Anh nhớ đường xưa chưa vắng lặng
Người tìm chốn cũ đã hoang liêu
Nhưng không, tất cả đang bàng bạc
Thật vậy, riêng mình thấy quạnh hiu
Vẫn áo trắng mây sầu bảng lảng
Về rồi thương tiếc một thời yêu ...
Hawthorne 9 -7 - 2020
CAO MỴ NHÂN
CÓ PHẢI ?
(Hoán Vận)
-/-
Tự hỏi trăm lần thế đã yêu?
Buồng tim lỗi nhịp đớn đau nhiều!
Trầu xanh chẳng nhận hoài chua xót
Phố cũ đâu màng bủa quạnh hiu
Hụt hẫng vào ra lòng giá lạnh
Âm thầm trở lại chốn hoang liêu
Thôi đành giấu kỹ tình si vậy!
Mơ tưởng đêm ngày có phải yêu?
Như Thu
09/07/2020
ĐÃ THẬT YÊU.
-/-
Cái thửa còn khờ chưa biết yêu,
Bên song ước vọng cũng hơi nhiều.
Ngày mơ hoàng tử trai phong độ,
Đêm mộng quân vương đấng thượng liêu.
Trong lớp sư huynh luôn học giỏi,
Con tim tiểu muội hết buồn hiu.
Khi thương lúc hận liên miên nhớ,
Từ đấy cô nàng đã thật yêu.
Mỹ Ngọc.
July 9/2020.
LÂU RỒI,
-/-
Lâu rồi không thấy bước chân yêu
Tre trúc liễu dương rũ dáng nhiều
Bến đậu yên bình nay vắng vẽ
Thuyền neo ảm đạm giờ hoang liêu
Tháng ngày lui tới tâm sầu não
Con tạo xoay vần số hẩm hiu
Ao ước mai kia ta gặp lại
Lâu rồi chẳng thấy bước chân yêu !
PHƯỢNG HỒNG
CHIỀU KHƠI NỔI NHỚ
-/-
Phố vắng chiều nay nhớ dáng yêu,
Bâng khuâng giọt nắng bỗng thương nhiều.
Ngày xưa hai đứa chung vai sánh,
Giờ lẽ độc hành cảnh tịch liêu.
Hải ngoại xa vời thân quạnh quẻ,
Quê nhà biền biệt dạ buồn hiu.
Má son mi thắm đâu còn thấy,
Phố vắng chiều nay nhớ dáng yêu.
HỒ NGUYỄN
(10-7-2020)
PHỐ TA XƯA
-/-
Phố nghèo thời ấy chốn ta yêu
Sâu đậm, thiêng liêng, thật thật nhiều
Nhà thấp người thưa tình bịn rịn
Đèn mờ đêm vắng cảnh hoang liêu
Thầm thì trường lớp bồi năng động
Ấm áp bạn bè bớt quạnh hiu
Ấn tượng tưng bừng ngày bế giảng
Bây giờ sầm uất lại càng yêu.
Trần Như Tùng
THUỞ MỚI YÊU
-/-
Thuở ấy đôi mình mới biết yêu
Hãy còn khờ khạo, dại ngây nhiều
Em luôn hờn dỗi rồi đau khổ
Anh mãi vô tình đến hách liêu
Gây chẳng ít lần, lòng thảm não
Giận đà lắm bận, dạ buồn hiu
Làm lành trở lại, càng say đắm
Kết nghĩa vợ chồng mãi dấu yêu
Sông Thu
PHỐ BUỒN
-/-
Nhớ về phố cũ với người yêu
Một thoáng xa đưa kỷ niệm nhiều
Lưu lạc giang hồ đời vắng lạnh
Phiêu bồng sông nước chốn hoang liêu
Trời cao gió nhẹ hồn thư thái
Chiều xuống mây đùn ý quạnh hiu
Hoài niệm thời qua lòng bỡ ngỡ
Chuyện tình xưa gợi cảnh buồn thiu…
Paris, 11 Juil. 2020
TRỊNH CƠ
CHÙA CỔ
-/-
Chùa cổ một thời thơ ấu yêu
Bao nhiêu hình bóng nhớ thương nhiều.
Sư già đạo mạo trên trường kỉ
Chú tiểu rộn ràng ở hậu liêu.
Xào xạc lá vàng sân quạnh vắng
Im lìm sen biếc liễu đìu hiu.
Mùi trà mùi nến cùng nhang khói
Tất cả quyện hồn để khắc yêu!
Mailoc
7-10-2020
EM ĐÂU RỒI...?
-/-
Đà Nẵng tìm em vẫn mến yêu...!
Nghỉ hè nôn nóng nhớ thương nhiều
Đường xưa vắng vẻ ta hiu quạnh
Lối cũ hoang vu chốn tịch liêu
Mõi gối, trời chiều mưa lất phất
Chồn chân quê mẹ lạnh đìu hiu
Về đây kiếm bạn tình lưu luyến
Không gặp...than thầm một thuở yêu...!
Mai Xuân Thanh
Ngày 11/07/2020
TRỞ VỀ
-/-
Về đây...mộng tưởng bóng hình yêu
Chồng chất bao thu...nỗi nhớ nhiều
Liễu rủ đìu hiu bờ quạnh quẽ
Dòng trôi lặng lẽ bến hoang liêu
Không tay tưới bón hoa vàng úa
Chẳng khách qua về ngõ vắng hiu
Mái cũ tường rêu...dưng lệ nhỏ
Hoài mong, ảo vọng dáng em yêu
Thanh Hoà
KHÔNG YÊU
-/-
Đời đã không may...chẳng biết yêu
Vương chi khổ lụy sẽ thêm nhiều
Đôi dòng thơ cạn...buồn man mác
Một bóng, canh tàn... lạnh hắt hiu
Thu đến, vi vu...làn gió nhẹ
Đêm về... vằn vặt ánh trăng liêu
Linh hồn gởi trọn theo mây khói
Đã hẹn với lòng... mãi chẳng yêu...!
17/8/2021
Hồng Vân
CÒN GIẤC MỘNG YÊU
(kỷ niệm xưa)
Đêm đến nghe lòng nhung nhớ yêu,
Người ơi gác lạnh xót xa nhiều.
Câu thơ thắm thiết nơi Thành nội,
Chén rượu ly tan bến Bạc Liêu !
Phố cũ giờ đây trời vắng ngắt,
Đường xưa ngày đó gió đìu hiu !
Thời gian đã phủ nhiều cay đắng…
Nhưng mãi ta còn giấc mộng yêu !
Liêu Xuyên
CHIỀU NHỚ…
Mãi nhớ không quên những dấu yêu
Nếu so với trước hẳn hơn nhiều
Từ lời thỏ thẻ trong canh vắng
Tới tiếng thầm thì giữa tịch liêu
Dù tuổi đã cao-luôn ấm áp
Mà lòng đâu cạn-vẫn hiu hiu
Của xa xưa ấy mươi ngày phép.
Mãi nhớ không quên những dấu yêu.
Thái Huy
23/8/21
QUÊ HƯƠNG BUỒN
Quê làng cắt rốn chốn thương yêu
Viễn xứ từ lâu chạnh nhớ nhiều
Lối cũ ngày nay trông quạnh quẽ
Đường xưa huống mới quá cô liêu
Phố buồn ngưng đọng bà đanh bóng
Gió bấc lạnh lung thoáng hắt hiu
Covid tràn lan gây thảm họa
Mỗi người mỗi cảnh mất thân yêu
Trần Đông Thành
VIẾT Ở CỔNG CHÙA
(Họa 4 vận)
Trộm hỏi Ni Cô...vỡ mộng tình
Trần ai trốn chạy? lệ rơi nhiều?...
Tháng ngày lầm lụi thân đơn chiếc,
Sớm tối u trầm cảnh tịnh liêu!
Son phấn biếng khuây ngao ngán nỗi,
Lụa là trễ nải tẻ sầu hiu!
Nương nhờ cửa phật siêng cầu phúc,
Rũ bụi tham sân...thụ tín điều.
24-8-2021
Nguyễn Huy Khôi
NẺO VỀ BẾN NGỰ
Hẹn cùng Bến Ngự nẻo quê yêu ...
Dốc ngược qua cầu nặng bước nhiều
Thấp thoáng thuyền ai neo bến vắng !
Mong manh giọt nắng nỗi cô liêu !
Đường khuya trăng lạnh lao xao gió...
Lối cũ sương buồn cảnh hắt hiu ...
Đánh thức tâm tư bao nỗi nhớ !
Bâng khuâng sống lại những thương yêu !
NAM GIAO
Thăm Quỳnh thưởng thức thơ xướng họa hay . Chúc bình an cùng đại dịch nhé Quỳnh
Trả lờiXóaCảm ơn anh LCT.
XóaKính chúc anh thường an.
Bài lên trang bị thất lạc, anh gửi lại ,em lưu tâm giúp nha.Rất lạ,xưa nay mail của anh chưa bao giờ bị chặn, giờ thấy suất hiện,chẳng rõ sao nữa?
VIẾT Ở CỔNG CHÙA
(Họa 4 vận)
Trộm hỏi Ni Cô...vỡ mộng tình
Trần ai trốn chạy? lệ rơi nhiều?...
Tháng ngày lầm lụi thân đơn chiếc,
Sớm tối u trầm cảnh tịnh liêu!
Son phấn biếng khuây ngao ngán nỗi,
Lụa là trễ nải tẻ sầu hiu!
Nương nhờ cửa phật siêng cầu phúc,
Rũ bụi tham sân...thụ tín điều.
24-8-2021
Nguyễn Huy Khôi
Em xin đưa lên trang.
Xóa