Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2020

Tuyển Tập THƠ XƯỚNG HỌA Cao Mỵ Nhân và Trịnh Cơ


Tuyển Tập THƠ XƯỚNG HỌA Cao Mỵ Nhân và Trịnh Cơ

Mấy hôm nay,khi có thời gian rỗi,Quỳnh nhẩn nha ngồi đọc một vài bài thơ xướng,họa trong Tuyển Tập THƠ XƯỚNG HỌA Cao Mỵ Nhân và Trịnh Cơ.Tặng phẩm của chị Mỵ và anh Trịnh Cơ ưu ái,Quỳnh đã nhận được.
Tuyển Tập dày 207 trang,có 188 bài thơ xướng lẫn họa.Phần đầu chị Cao Mỵ Nhân xướng,anh Trịnh Cơ họa.Phần sau anh Trịnh Cơ xướng,chị Cao Mỵ Nhân họa.Đã là Tập thơ Tuyển chọn,nên mỗi bài có cái hay riêng.Sự thú vị tươi mới đến trong những bài thơ chưa biết,chen lẫn với niềm vui “gặp lại cố nhân” là những bài đã cùng quý Anh Chị xướng họa trên trang Lãng Phong.
Có rất nhiều định nghĩa về thơ.Nhưng Quỳnh thích cách nói giản đơn,thơ là nghệ thuật sử dụng ngôn từ để vẽ tranh,viết nhạc.Quý Cụ trong thơ Đường cũng bảo “Thi trung hữu họa,thi trung hữu nhạc”.Một bài thơ hay là bài thơ có những hình ảnh đẹp,có những giai điệu đẹp.Bài thơ không chỉ thăng hoa về mặt cảm xúc,nó còn thể hiện về mặt tư tưởng.Vậy có thể mở rộng,một bài thơ hay chứa cả những ý tưởng đẹp.Dù quy chiếu theo hệ thẩm mỹ nào,bài thơ hay luôn nội hàm nhiều cái đẹp:hình ảnh đẹp,giai điệu đẹp,ý tưởng đẹp.Tất nhiên,muốn có được cái đẹp ấy,nghệ thuật sử dụng ngôn từ phải thật khéo léo,nhuần nhuyễn,điêu luyện.
Sau Lời Giới Thiệu của nhị vị Lê Hân-Nguyên Thành,Quỳnh đọc đến bài thứ tư,Buổi Nắng Tà của chị Cao Mỵ Nhân,ấn tượng ở cặp kết:
Không yêu thì chớ vui hò hẹn
Mà khổ tâm thêm lúc nắng tà…
Quỳnh xin mượn 2 câu kết của Buổi Nắng Tà làm Thông Điệp,làm nhịp cầu để mời quý Anh Chị đi vào vườn thơ tham quan và thưởng lãm vài đóa hoa lung linh mà Quỳnh bắt gặp trong vườn hoa rực rỡ,ngạt ngào hương sắc.
Mọi sự gặp gỡ trong cuộc đời này đâu phải là ngẫu nhiên,đều có nhân duyên của nó.Muốn tiếp tục gặp gỡ ta lại phải hẹn hò.Niềm vui được nuôi dưỡng,được chan hòa.Như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng”.Nếu không yêu,cố níu kéo hò hẹn để tìm niềm vui tạm bợ.Sự bất trắc đã tiềm ẩn ở đó,như một câu thơ,hình như của K.Gibran, “Dưới đáy ly hoan lạc đã chứa ngầm men chua chát”.Xưa nay vẫn thế,hạnh phúc lớn đến từ tình yêu.Chỉ có tình yêu mới giúp cho con người có đủ sức mạnh vượt qua phong ba bão táp.Nhưng,”Không yêu thì chớ vui hò hẹn”,là một minh định,một lời xác quyết trước khi cùng nhau đi chung trong một con thuyền,trên một hành trình.Nếu,không yêu,mà dây dưa với nhau tìm vui một thoáng nhất thời,chắc chắn, rồi phải chịu đựng suốt nỗi khổ tâm lúc nắng tà.Lúc Nắng Tà…có thể chỉ một ngày,chỉ một mùa,cũng có thể cả một đời.Chúng ta là những con người của trần gian,ở trong thế giới hiện tượng,mọi sự đều vận động theo tiến trình nhân quả.Vui và khổ hình thành theo các điều kiện mà chúng ta sở hữu.Chỉ với tình yêu đích thực mới làm nên hạnh phúc bền lâu.
Cặp kết trong bài họa Không Đoạn Kết của anh Trịnh Cơ:
Thì thôi,nên thế đừng mơ tưởng
Để khỏi buồn khi nắng xế tà…
Ở cặp kết trong bài xướng của chị Cao Mỵ Nhân đượm chất “Đời”,ở cặp kết trong bài họa của anh Trịnh Cơ lại có vị “Đạo”.Đã trải nghiệm lắm cay đắng tình đời rồi,trách cũng chẳng biết trách ai.Trách người cũng không nỡ,hoàn cảnh éo le run rủi xưa nay cũng không hiếm.Họ đâu muốn vậy,nhưng rồi đành chấp nhận vậy,chỉ mong được cảm thông và tha thứ.Cho nên anh Trịnh Cơ lẳng lặng tự nhắc nhở mình “Thì thôi,…đừng mơ tưởng”.Đời đâu có được như mơ,càng mơ tưởng nhiều càng thất vọng nhiều.Nỗ đau đến với lòng mình đâu có dễ dàng mờ phai,đâu có chóng vánh mất đi,nó lắng sâu và tích lũy theo thời gian.Lúc Nắng Xế Tà…ngồi hồi tưởng,nỗi buồn đau như vết loét không thể liền da,âm ỉ nhói tận đáy lòng.
Kính mời quý Anh Chị cùng Quỳnh thưởng ngoạn những bông hoa đẹp khác ở phần sau (chưa viết).
Lý Đức Quỳnh
   17/7/2020

2 nhận xét :

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!