Thứ Tư, 15 tháng 7, 2020

CHUYỆN ĐỜI TÔI- Lý Đức Quỳnh và Thơ Họa


CHUYỆN ĐỜI TÔI

Xác thân gặm nhấm sinh tồn
Cõi trần vất vưởng cô hồn bấy lâu
Từ sơ duyên bén mộng đầu
Trăng quê hẹn ước,biển dâu bội thề

Nỗi sầu quá khứ lê thê
Niềm đau kết chuỗi lòng tê tái lòng
Từ vô đến hữu,hoàn không
Phải chi đá hóa lông hồng,nhẹ tênh

Ao tù bọt nổi im thinh
Còn thua bèo dẫu lềnh bềnh trôi sông
Trùng dương nào dám viển vông
Xót đời,mơ cũng sợ lòng mơ xa

Chiều hôm nhặt chút nắng tà
Dành đêm khuya lạnh ngồi pha loãng sầu
Thơ suông đọc thế kinh cầu
Nhịp tim đập vỡ nhiệm mầu chuông ngân

Mong tro bụi đọng phù vân
Trễ tràng với gió ước lần rong chơi
Ban sơ đã biết khóc,cười
Dối gian chừ cả tiếng Người cũng quên

Nước non hai chữ đáp đền
Cam thân lau sậy ươn hèn trụ tâm
Rồi mai huyệt lạnh im nằm
Tiếp vô hạn định giam cầm mồ côi…

Lý Đức Quỳnh
    1/5/2020



Thơ Họa:

NỬA ĐỜI TÂM SỰ

Nửa đời tâm sự tại tồn
May duyên xuất cảnh sống còn Mỹ lâu
Ra đi lạc mối tình đầu
Dở dang ước hẹn bãi dâu trăng thề

Những mong kết bái phu thê
Người đi, kẻ ở, tình quê chạnh lòng
Tu thiền, sắc tức thị không
Phù sinh một kiểp phiêu bồng buồn tênh

Thương em nhẫn nhịn lặng thinh
Lục bình tim tím dập dềnh sóng sông
Chuyện gì mơ ước viễn vông
Người trung mắc nạn phật lòng tình xa

Hôm nao xế bóng chiều tà
Ngồi trông đêm xuống lòng ta chạnh sầu
Ca dao lục bát,  nguyện cầu
Mõ chuông tụng niệm nhiệm mầu còn ngân

Tử sinh trời chuyển vũ vân
Tủi xuân hăng hái ước lần dạo chơi
Tình yêu ấm áp nụ cười
Dối lừa cũng biết thẹn người rồi quên

Nhớ em ân trả nghĩa đền...
Không nên tình phụ thân hèn có tâm
Đến ngày tận số yên nằm
Thân hèn luống tuổi nguyệt cầm đơn côi !

Mai Xuân Thanh
Ngày 15/07/2020

BỌT BIỂN

Dòng sinh đạo pháp lưu tồn
Giúp đời thanh thản giữ hồn sống lâu
Lao đao lận đận tình đầu
Phận chia đôi ngả bể dâu khóc thề

Mơ xây tình nghĩa phu thê
Thôi đành lỗi hẹn buốt tê cõi lòng
Vườn xuân lối mộng hư không
Chia ly ngày ấy hạ hồng buồn tênh

Chuyến đò phận số lênh đênh
Mây trôi bèo dạt bồng bềnh trên sông
Chiều nhìn sợi nắng mênh mông
Hương xưa phảng phất xao lòng thuở xa

Trầm ngâm những buổi xế tà
Hoàng hôn phủ bóng sương pha nỗi sầu
Đường hoa áo trắng qua cầu
Phút đầu gặp gỡ sắc mầu ánh ngân

Xanh trời lơ lửng áng vân
Vai kề sánh bước bao lần vui chơi
Bỗng nhiên chợt tắt nụ cười
Hạ tàn thu héo bóng người lãng quên

Buông là cõi phúc giải đền
Phù du ảo mộng , sang hèn tĩnh tâm
Một mai huyệt lạnh về nằm
Chỉ còn để lại tình cầm đơn côi

Minh Thuý
      Tháng7/15/2020

KHÚC NGUYỆT SẦU

Nếu mà vũ trụ trường tồn
Thì thân xác với tâm hồn bền lâu
Nếu mà duyên kiếp cuối đầu
Thì làm chi phải nhắc dâu biển thề

Thế rồi đẹp nghĩa phu thê
Nên không có chuyện tỉ tê chạnh lòng
Song vì sắc tức thị không
Nên xin một đoá bạch hồng đặt tên

Không gian dừng lại, lặng thinh
Tâm tư thanh vắng, bồng bềnh sóng sông
Từ đi quên vạt hoa vông
Đã phai khi biết bạn lòng biệt xa

Từ đi nắng chiếu đôi tà
Áo bay còn tưởng hồn pha phôi sầu
Từ đi thầm nhớ nguyện cầu
Cho nhau loãng hẹn mây mầu sông ngân

Nhưng rồi lòng dạ phân vân
Vẫn chưa quên được lữa lần thăm chơi
Nhà ai giọt lệ, nụ cười
Nhà mình riêng lẻ một người lãng quên

Non cao, biển rộng đáp đền
Nỗi vui thiên hạ xoá hèn muộn tâm
Nhà ai thừa chỗ trăng nằm
Để mời hoàng hạc, nguyệt cầm sánh đôi ...

   Hawthorne  15 - 7 – 2020
CAO MỴ NHÂN

DUYÊN NỒNG

Đối nhân xử thế ôn tồn
Khiến lòng an lạc giúp hồn trẻ lâu
Nhớ hôm gặp gỡ ban đầu
Mĩm cười e thẹn ngàn dâu ước thề

Cau trầu dạm ngõ hiền thê
Tàn canh khúc khích tỉ tê thoả lòng
Anh à anh có chịu không?
Gối thêu vải mịn chỉ hồng khắc tên

Ỡm ờ giả bộ làm thinh
Đưa thuyền xuôi mái lặng nhìn bến sông
Ôn thời thủa tập tầm vông
Bây chừ hạnh phúc chung lòng chẳng xa

Thuyền trôi lướt giữa bóng tà
Niềm vui hoà hợp phôi pha mảnh sầu
Giọng hò lanh lảnh bên cầu
Nơ cài xinh xắn đẹp mầu thủy ngân

Dạ nầy đâu chút phân vân
Khôn hề giận dỗi bao lần ghẹo chơi
Ấm êm rộn rã tiếng cười
Tơ hồng chỉ buộc tim người khó quên

Ví như nghĩa trọng ơn đền
Thái lai bĩ cực sang hèn nhất tâm
Trời cao nếu gọi đi nằm
 Đừng chia tuổi hạc sắt cầm một đôi.

 Như Thu
15/07/2020

MỘT KIẾP NGƯỜI

Làm sao có thể trường tồn
Đường đời vất vả tâm hồn sắc lâu
Thương ai tiếc mối duyên đầu
Còn đâu kỷ niệm vườn dâu ước thề

Bên nhau nói chuyện  phu thê
Kể từ xa cách mà tê cõi lòng
Kiếp người lúc có lúc không
Nhẹ như một chiếc lông hồng, buồn tênh

Một mình im ắng làm thinh
Như là một đám lục bình trên sông
Cho dù trời có bão giông
Thì ta cứ vậy vững lòng trôi xa

Chiều sương nắng nhẹ xế tà
Nhớ tình xưa đã phôi pha úa sầu
Khi ta nhịp bước trên cầu
Nghe đâu xa vắng một mầu trầm ngân

Cuộc đời  thay đổi phong vân
Nắng mưa gió tuyết thay lần cuộc chơi
Buồn ơi, hết khóc đến cười
Trần gian thế ấy kiếp Người sẽ quên

Nhớ chăng nghĩa trả ơn đền
Ta nào có phải kẻ hèn thâm tâm
Mai kia đất lạnh yên nằm
Quên luôn thân phận giam cầm đơn côi …

     Paris, 16/07/2020
TRỊNH CƠ

TRỞ VỀ

Cớ chi khắc khoải vong tồn
Mấy ai giữ mãi linh hồn được đâu
Khi xưa ao ước bạc đầu
Cầu trau quấn quýt ,bể dâu nguyện thề

Nhớ câu khấn vái phu thê
Trăm năm gắn bó nào tê sóng lòng
Trần gian sắc sắc không không
Thắm tươi mới đó,phai hồng rũ tênh

Bao giờ sáo trúc vang thinh
Lao xao con nước bồng bềnh dòng sông
Đời người có lúc thắm vông *
Đôi khi mờ mịt não lòng chia xa

Hoàng hôn hắt bóng ác tà
Trong hơi sương đẫm càng pha giọt sầu
Từ đâu thoảng tiếng ai cầu
Ước cơn gió thổi phép màu hoà ngân

Ngồi buồn ngắm bức tranh vân
Chợt trong cổ tích có lần trèo chơi
Trời cho có lúc khóc cười
Có khi yêu ghét những người khó quên

Lớn khôn thì nhớ báo đền
Công ơn nuôi dưỡng ,sang hèn đức tâm
Sau này cõi thế thôi nằm
Trở về cát bụi yên cầm thân tôi !

PHƯỢNG HỒNG

TÂM THÀNH

Cầu mong mãi được phúc tồn
Di đà khấn nguyện tâm hồn dài lâu
Chữ nhân chữ nghĩa đi đầu
Đừng nên bội tín quên câu ước thề

Gìn tâm vẹn nghĩa phu thê
Non mòn biển cạn sơn khê vững lòng
Chẳng màng vật chất như không
Một đời giữ trọn thiệp hồng chung tên

Đường đời dẫu có chông chênh
Ba chìm bảy nổi gập ghềnh trên sông
Dẫu rằng lắm cảnh viễn vông
Tam tòng tứ đức gìn lòng chẳng xa

Mỗi khi chiều ánh dương tà
Nhớ thương cha mẹ lòng tha thiết sầu
Chấp tay con mãi nguyện cầu
Thành tâm vọng bái cuối đầu chuông ngân

Nhắn lời con gửi phong vân
Song đường cỡi hạt muôn phần vui chơi
Ung dung thanh thản nụ cười
Cù lao dưỡng dục trọn đời không quên

Kiếp sau con nguyện đáp đền
Lòng thành khấn nguyện vững bền trong tâm
Song thân yên giấc ngàn năm
Con như cánh nhạn âm thầm đơn côi.

   Bạc Liêu/16/7/2020
Hồng Vân

TÌNH BUỒN.

Tình nào cũng phải bảo tồn,
Để cho tình đẹp trong hồn dài lâu.
Tình vui chỉ lúc ban đầu,
Tình buồn là lúc bể dâu lỗi thề.

Tình nào cũng thấy thảm thê,
Trăm vui vạn hận tái tê cõi lòng.
Tình hờ có cũng như không,
Tình đầu tan vỡ tuổi hồng buồn tênh.

Con đò bỏ bến nhẹ thinh,
Thuyền đi sóng nước bập bềnh trên sông.
Cánh buồn lộng gió vênh vông,
Dần dần khuất bóng vào lòng biển xa.

Người về nhuộm nắng chiều tà,
Sông buồn sương phủ khói pha sóng sầu.
Lòng đau tưởng bến Ô cầu,
Ngỡ đang rơi lệ tím màu sông Ngân.

Nhìn trời tan tụ bạch vân,
Nhớ khi sóng bước nhớ lần du chơi.
Ngày vui bỗng tắt tiếng cười,
Một người bỏ cuộc, một người cố quên.

Kiếp sau duyên nợ sẽ đền,
Dẫu cho bần phú sang hèn vững tâm.
Ngàn thu giấc ngủ yên nằm,
Ba sinh gặp lại sắt cầm có đôi.

Mỹ Ngọc.
July 16/2

NỖI NIỀM CÔ PHỤ

Ba sinh tình mãi trường tồn
Dẫu người xác đã rời hồn từ lâu
Trăm năm chung ước nguyện đầu
Tóc tơ đứt đoạn còn đâu lời thề

Bốn mươi năm, nghĩa phu thê
Mặn nồng thêm thấm ủ ê tấc lòng
Người đà rong ruổi chốn không
Ta bà em nghiệp chất chồng buồn tênh

Bàn thờ di ảnh lặng thinh
Lòng em cồn sóng dập dềnh bến sông
Hoàng hôn nhuộm đỏ hoa vông
Em càng khắc khoải khôn cùng xót xa

Bao bình minh, bấy chiều tà
Tình xưa nghĩa cũ mà tha thiết sầu
Thương ai chỉ biết nguyện cầu
Tiếng chuông nhịp mõ hồi đầu vọng ngân

Mênh mông trùng điệp phi vân
Bàn cờ đời đó một phần cuộc chơi
Sinh ly lịm tắt nụ cười
Cận kề tử nghiệp ngậm ngùi nào quên…

Chẳng mong tái hợp bồi đền
Ước sao đủ phước cho bền vững tâm
Song thưa chếch bóng nguyệt nằm
Cô phòng hiu quạnh tủi thầm đơn côi…

   Thanh Song Kim Phú
July 16/2020

CHUYỆN TÌNH TÔI

Mong quê hương mãi trường tồn
Hương hoa đồng nội thấm hồn đã lâu
Luyến thương sâu mối tình đầu
Trăng rằm còn đó còn câu hẹn thề

Một mai biết vẹn phu thê ?
Giờ đây khăng khít say tê cõi lòng
Nào ngờ Trời quyết rằng không !
Ông tơ vụng buộc chỉ hồng, buồn tênh!

Đành lòng gạt lệ làm thinh
Bốn phương phiêu bạt bồng bềnh biển sông
Làng xưa vàng võ đóa vông
Em ơi liệu có thấu lòng người xa ?

Hoàng hôn thoi thóp ánh tà
Rượu cay men đắng trà pha vị sầu
Suối tuôn,nước chảy qua cầu
Bọt tan bóng vỡ đâu mầu thủy ngân

Nhà nơi đó...đám bạch vân,
Mà ta chẳng thể được lần về chơi
Từ lâu lịm tắt nụ cười
Trong tim chỉ một bóng người,khó quên

Làm sao ân trả, nghĩa đền
Trúc mai lỗi hẹn ,kém hèn,vô tâm
Mảnh gương ngang đỉnh yên nằm
Lắng soi đêm vắng tiếng cầm cút côi.

Thanh Hoà

VIẾT CHO EM

Mong tình ta mãi trường tồn
Keo sơn gắn kết tâm hồn dài lâu
Yêu nhau như thuở ban đầu
Mặc đời bãi bể nương dâu, vẹn thề

Mặn nồng tình nghĩa phu thê
Trước bao cám dỗ chẳng mê mẫn lòng
Khi giàu có, lúc tay không
Xem phù hoa tợ mây hồng rỗng tênh

Bên nhau dầu chỉ nín thinh
Vẫn nghe tim đập bồng bềnh sóng sông
Quyện hòa ý nghĩ song song
Bao năm vẫn mãi chung lòng, chẳng xa

Dẫu cho đến tuổi xế tà
Có đôi, lòng cũng phôi pha nỗi sầu
Thiếu chi mà phải mong cầu
Thảnh thơi ý nghĩ, trong đầu nhạc ngân

Dẫu nằm xuống, chẳng phân vân
Vì ta đã được trọn phần cuộc chơi
Có em, đời rộn tiếng cười
Em, người yêu dấu một đời chẳng quên

Kiếp sau xin lại cùng em
Làm đôi thông đứng êm đềm tĩnh tâm
Bên ngôi chùa nhỏ yên nẵm
Ngàn năm chẳng phải một lần đơn côi.

  Sông Thu
( 20/07/2020 )

LỜI TÌNH CHO ...NHỎ
(riêng cho em)

Tình em ,anh quyết bảo tồn
Giữ cho mãi đẹp trong hồn bền lâu
Lời yêu trao tự buổi đầu
Dù cho sóng dạt bể dâu...vẹn thề

Chỉ xin trọn nghĩa hiền thê
Chớ đừng phụ rải ủ ê tất lòng
Có nghèo cuộc sống trống không
Nhưng vui như thuở thiệp hồng chung tên

Hứa đi em ! Chớ làm thinh
Để anh gởi trọn tâm tình hằng mong
Lòng nầy đâu có viễn vông
Xin em hãy hiểu cõi lòng người xa..

Thời gian thỏ lặn ác tà
Anh nguyền sẽ chẳng phôi pha...em sầu
Chúng ta cùng chấp tay cầu
Bền duyên tơ tóc đến đầu bạc ngân

Dòng đời tựa cánh phù vân
Gió mưa làm đổi bao lần cuộc chơi
Nhưng ta vẫn nở nụ cười
Sống cho trọn vẹn kiếp người....đừng quên !

Dỗi hờn anh sẽ bắt đền
Miễn đừng thay dạ thân hèn...yên tâm
Cầu trời được chữ trăm năm
Đời ta sẽ hết âm thầm đơn côi

Songquang
 20200720

MẮT ĐÊM

Nỗi đau sầu mãi luôn tồn
Tương tư dày xéo tâm hồn đã lâu
Ai xui lỡ mối duyên đầu
Thói đời đen bạc bể dâu vong thề

Buồn nghe man mác thiết thê
Ánh trăng trong chiếu càng tê buốt  lòng
Cõi đời hư ảo có không
Xuân lai Xuân khứ nụ hồng buồn tênh

Cắn môi rướm máu làm thinh
Dấu xưa năm tháng bồng bềnh núi sông
Trong tim tình đỏ sắc vông
Người đành quên lãng cõi lòng xót xa

Bâng khuâng mỗi ánh chiều tà
Gió nồm mong thổi phôi pha giọt sầu
Đêm về trăng gửi tâm cầu
Sao sa mấy bận nhạt mầu sông Ngân

Rèm thưa vời vợi áng vân
Vờn trêu mắt phượng lắm lần đùa chơi
Bao thu đã vắng nét cười
Thẩn thờ niềm nhớ sao người đành quên

Mơ khi gặp lại bắt đền
Dám yêu dám hận nỡ hèn dối tâm
Gối hoa hương lạnh khôn nằm
Mắt đêm lã chã khôn cầm giọt côi

Phương Hoa
July 22nd 2020

6 nhận xét :

  1. Bài thơ thật thê lương...
    :(

    https://img1.picmix.com/output/pic/normal/4/6/7/7/6647764_a31f9.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nếu DVD nhận ra cái Ý Hướng thôi thúc vượt thoát cái thực tại Đang là,thì sẽ thấy cái "Thê Lương" mà DVD cảm nhận là nguồn động lực để vươn tới chân trời rộng mở,khoáng đãng.Khi dự tưởng về tương lai chỉ là cái huyệt lạnh với nấm mộ mồ côi.mọi sự tích lũy vật chất sẽ không còn nghĩa lý.Hạnh phúc được sống trong Tự Do là giá trị Vĩnh Hàng.....
      Chúc bạn nhiều vui.

      Xóa
    2. Cái Đang Là là nguồn động lực để vươn tới Tương Lai khoáng đạt.
      Nhưng Tương Lai lại là một cái huyệt lạnh lẽo, một nấm mộ mồ côi.
      Bởi đã quên tiếng Người.
      Thê lương!

      Xóa
    3. Rất cảm ơn DVD đã trao cho Quỳnh cơ hội được giãi bày về nội dung cũng như chủ đích của người viết.Và thật hữu ích khi biết thêm đôi điều từ cảm nhận của người đọc qua những bình luận của DVD lưu lại.
      Ngoài những bài thơ tức cảnh sinh tình,cũng có những bài thể hiện thái độ và quan điểm về những vấn đề của cuộc sống.Bài này thuộc loại như vậy.Nó nói lên cảnh ngộ bi đát,nhưng không phải để ngồi than vãn.Thẩm thấu tình trạng diễn tiến từ quá khứ đến hiện tại.Hoàn cảnh khách quan là gì?Trách nhiệm và nỗ lực tự thân là gì?
      Trên bình diện tổng quan,theo nguyên lý "Vô sỉ bất thành nhân",thì bài lục bát là lời Tự Sỉ,tự phê phán bản thân.Không ai mong muốn điều tồi tệ đến với mình.Nhưng với thái độ cam chịu và không biết Tự Xấu Hổ để cải hóa,để hướng thượng,thì đang tự đào thải vậy.
      Với 2 câu mở đầu,nếu dùng để chỉ trích bất cứ ai cũng khó chấp nhận được.Nhưng,để tự phán xét,là cần thiết,một cái tát thật mạnh vào thể xác,vào tâm hồn để làm thức tỉnh.Thân xác của con người không thể chỉ ăn để tồn tại như một con vật(gặm nhấm).Hồn không thể vất vưởng giữa cõi trần như một "cô hồn" sống.Sống như vậy mà gọi là sống được ư?
      Cuộc đời như một đám bọt giữa ao tù.Cái ao tù nước đọng là khách quan,nhưng cái "im thinh" là thái độ chủ quan chấp nhận một cuộ sống tồi tệ.Cuộc đời đâu chỉ có cái ao,có cả sông và biển rộng.Cuộc sống không thể thể thay đổi cái khách quan,nhưng y chí phải nỗ lực để vượt thoát kiếp ao tù.Phải ủ mơ mới có thể đi xa được.Nhưng quá viển vông sẽ thiếu tính thực tiễn.Không đảm bảo tính thực tiễn thì giấc mơ không bào giờ trở thành hiện thực.Đây là cái Ý Hướng cốt lõi.
      Dù hoàn cảnh khách quan tha hóa cái Tính Người trong ta.bởi sự dối trá lọc lừa.Nhưng đồng thời con người cũng có lý trí để phản tỉnh và chấn chỉnh.Thực trạng đạo đức,các giá trị nhân văn bị suy đồi,trách nhiệm chính là do con người.Bản thân ta cũng có sự liên đới.
      Với đoạn kết:
      Chúng ta hiện diện trên cõi đời này với một quê hương,một nguồn cội.Chính nơi mảnh đất ấy chúng ta đả thụ hưởng,đã lớn lên.Đã làm người phải biết "đáp đền",phải biết ân nghĩa.Mọi lảng tránh đều là thể hiện sự"ươn hèn" ở trong tâm.Đã có sống tất phải có chết,quy luật tự nhiên.Sự ươn hèn không cho ta bất tử,sao ta phải sống ươn hèn để được tồn tại vô nghĩa?
      Bài thơ là một chuỗi tự tra vấn,tự sỉ,tự chỉ trích,tự phê phán.
      Quỳnh xin lan man một chút.
      Chúc DVD an vui.
      (Quỳnh gõ trực tiếp vào ô cmt,khó kiểm tra,nên có thể một vài chỗ có sai sót.)

      Xóa
    4. Đúng như anh Quỳnh chia sẻ:

      "Bài thơ là một chuỗi tự tra vấn, tự sỉ, tự chỉ trích, tự phê phán."

      Cho nên toàn bộ là "Thê Lương"!

      Với những bài thơ dạng này, DVD vẫn luôn mong có thêm một chút ý, tứ về “Ngũ thập nhi tri thiên mệnh” - “Lục thập nhi nhĩ thuận” - “Thất thập nhi tùng tâm sở dục, bất du củ” của lớp đàn anh!
      :)

      Xóa
    5. Cảm ơn DVD đã trao đổi cùng Quỳnh.
      Chúc bạn luôn được mạnh khỏe,an vui.

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!