Tuyển Tập THƠ XƯỚNG HỌA Cao Mỵ Nhân&Trịnh Cơ(P.cuối)
Có
những bài thơ,khi bước vào không gian thơ như vào một tiệm kim hoàn.Vàng bạc đá
quý là ý thơ,được trưng bày ngời ngời trong tủ kiếng.Mọi người thỏa thích thưởng
lãm.Nhưng cũng có những bài thơ,ý thơ giấu kín trong kho tàng.Mọi người phải kiếm
tìm và khai mở.Nó luôn cho chúng ta niềm hứng thú được khám phá những tầng sâu,ẩn
chứa biết bao báu vật mà nhà thơ đã dành sẵn ở đó.
Kính mời quý Anh Chị cùng Quỳnh đọc
tiếp bài xướng Hè Này Anh Ở Đâu? Của anh Trịnh Cơ với 4 câu đầu (đề và thực):
Hè này tớ sẽ chẳng đi đâu
Ở lại thương ai gặm mối sầu
Sáng dạo công viên tìm ánh nắng
Đêm ngồi ghế đá ngắm trăng sao.
(Hè Này Anh Ở Đâu?,TC)
Vào đề là một câu trả lời trực diện
với người hỏi.Tuy là “sẽ”,song ý thì đã rõ,đã dứt khoát “chẳng đi đâu”.Vậy
là,hè này,nhà thơ ở lại nơi chốn đang ở.Chúng ta cùng đọc tiếp,để xem chốn ấy
có gì thơ mộng khiến tác giả lưu luyến không nỡ rời bước,lãng du đến một chân
trời nào khác.
“Ở lại thương ai gặm mối sầu”.Ôi,thật
bi thiết,thật thương cảm! Ở câu thừa đề đã minh định”chẳng đi đâu”,là nhất quyết
không đi đâu cả,chứ không phải không có nơi chốn nào khác để đi.Vì sao “ở lại”?Ở
lại chỉ để “gặm mối sầu”.Buồn phiền nên cần có một chuyến đi xa để lảng
tránh,cho nỗi niềm vơi bớt,xao lãng.Tác giả quyết định ở lại để gặm mối sầu.Vì
sao nên nỗi nầy?Trả lời đây.Rất rõ.Bởi “thương ai”.Thương ai là cách nói phiếm
chỉ.”Ai”có thể một hoặc nhiều hơn một.”Ai”có thể là người thân hoặc người sơ.Dù
là ai,ở đó cũng đang hiện hữu tình thương.
Trong tập quán ngôn ngữ chúng ta
đang sử dụng Yêu và Thương có nghĩa tương đồng.Nên có từ ghép đẳng lập Yêu
thương.Song,trong vài trương hợp Yêu và Thương được dùng riêng,nội hàm lại có
tính đặc thù.Trong Yêu hàm chứa ý muốn chiếm hữu.Yêu một cô gái,muốn cô gái ấy
của riêng mình.Trên bình diện lớn hơn,yêu tổ quốc,cũng muốn tổ quốc là của
chúng ta,không thể chấp nhận thế lực ngoại xâm lai vãng.Với nghĩa đó,cho nên,”Yêu
nước thương nòi”hoặc”Yêu nước thương dân”,chứ không ngược lại:Thương nước yêu
nòi.Trong Thương chan chứa tấm lòng vị tha.Thương ai,là muốn người đó có cuộc sống
tốt lành.Khi thấy người mình thương mãi truân chuyên,mãi lận đận,vất vả khó
khăn.Lòng muốn làm điều gì đó để trợ giúp cho người mình thương sống tốt hơn,để
động viên tinh thần vượt thoát những bế tắc,những vấn đề nan giải.Ý chí là vậy,còn
phụ thuộc vào hoàn cảnh khách quan.Thời gian lặng lẽ trôi suông.Không làm được
gì cho người mình thương,không chỉ “gặm mối sầu”,mà nỗi đau mới thật khó nuốt.
Ở lại,không chỉ để gặm mối sầu.Còn
những sinh hoạt khác.”Sáng dạo công viên tìm ánh nắng”.Lạ quá.Có mâu thuẫn
không?Có vô lý không?Mùa hè luôn nắng như đổ lửa,nắng cháy da người.Nắng ngập
tràn khắp nơi.Sao phải đi tìm “ánh nắng”?Có hỏi tất có trả lời.Chúng ta bình
tâm đi tìm lời giải đáp.”Ánh nắng”là ánh mặt trời,là Ánh Sáng và Hơi Ấm.Ánh nắng
từ biểu tượng được chuyển nghĩa thành biểu niệm.Chúng ta luôn tìm kiếm những gì
ta thiếu thốn.Dù là mùa hè,nhưng trong cõi Đời và cõi Lòng của tác giả đang u
ám,tăm tối và hiu quạnh buốt giá.Ánh sáng không đến,thì phải nỗ lực đi tìm.Hơi ấm
không có thì phải dốc sức mà tìm.Tìm mà gặp,thật diễm phúc.Càng tìm càng vô vọng,thật
bi đát!
Mời đọc tiếp:Đêm ngồi ghế đá ngắm
trăng sao.Ở câu trên vượt qua cái vô lý để nhận ra cái hữu lý.Câu này với biểu
tượng lại mang tính duy mỹ.”Ngắm”là ngắm nhìn để thưởng lãm.Trăng sao không tỏa
sáng chói lọi như ánh mặt trời.Trăng sao tỏa sáng ngọc ngà dịu êm,lấp lánh lung
linh.Trăng là biểu tượng của cái đẹp,mỹ nữ.Cuộc đời luôn phải có ánh sáng soi rọi
để nhìn đúng chân tướng mọi vật,để nhận ra chân lý.Cuộc đời cũng luôn cần cái Đẹp
để điểm tô,để làm cứu cánh.
Mỗi người có trái tim và khối óc.Lý
trí thiết kế nên ngôi nhà hạnh phúc,và tình cảm tạo đà, thôi thúc để lập thành.Hoàn
cảnh khách quan,thuận và nghịch,cũng dự phần vào tiến trình.Sự tận tâm,tận lực
là ở con người.
Với bài xướng có ý tứ như vậy.Chúng
ta đọc 4 câu trong bài họa của chị Cao Mỵ Nhân xem thế nào.
Thì hỏi trăng xem thử tới đâu
May ra bạn hết được u sầu
Bởi đang sáng suốt coi chiều nắng
Lại vội mơ màng ngó ánh sao.
(Đến Sau.CMN)
Khi các bậc võ công thượng thừa xuất
chiêu,chắc chắn mọi kỳ tuyệt của bí kíp võ lâm sẽ được triển khai cùng với nội
lực thâm hậu.
Mời quý Anh Chị đọc:Thì hỏi trăng
xem thử tới đâu.Ôi,nghe như một câu nói bông đùa.Trong kiếm thuật của các bậc kỳ
tài luôn rất linh hoạt biến hóa,hư hư thực thực,”Dĩ bất biến ứng vạn biến”,chỉ
giữ nguyên lý mà không khư khư theo một chiêu thức cố định.
Mời đọc tiếp để cùng làm sáng tỏ.”Thì
hỏi trăng xem thử tới đâu/May ra bạn hết được u sầu”.Ồ,thì ra,nếu bạn hỏi được
ông trăng,may ra bạn mới hết được u sầu.Ông trăng chỉ thấy thôi,sao hỏi được?Không
hỏi được,thì đành chịu vậy,bạn chẳng bao giờ hết được sầu đâu.Như một tất mệnh,đã
làm người thì phải có những nỗi sầu đeo mang cùng với kiếp nhân sinh.Từ sầu đi
đến đau.Có biết bao nỗi đau sờ sờ ra đó,với những cấp độ khác nhau.Nho nhỏ còn
than vãn.Quá lớn,biết chia sẻ cùng ai?Dùng tiếng cười trào lộng để khuất lấp,mà
nên cảnh”…cười ra nước mắt”.
Tiếp với 2 câu thực:
Bởi đang sáng suốt coi chiều nắng
Lại vội mơ màng ngó ánh sao.
Nghe như 2 người đang bên chén trà
ngồi đàm đạo,tranh luận với nhau,về một vấn đề bức thiết cần làm sáng tỏ.Có một
chút trách cứ bạn mình ở chữ Bởi.”Bởi đang sáng suốt…Lại vội mơ màng”.Chính sự
biến đổi tâm thế,là nguyên do làm nên mối sầu.Nếu tiếp tục tỉnh giác từng giây
từng phút,sống thuần lý tính(sáng suốt),cơn sầu nào mà đến được.Tâm buông trôi
theo dòng cảm xúc,cơn sầu chờ cơ hội ấy bám víu vào lòng để sống ký sinh,tầm gửi.Chúng
ta không phải là bậc Thiền sư,bậc giác ngộ viên mãn để có cái tâm”Ưng vô sở trụ..”.Là
con người,tuy có lý trí,biết quan sát(coi) ngoại cảnh(chiều nắng),để đoán định
mọi việc đang và sắp xảy ra,để có những ứng phó kịp thời.Nhưng,con người cũng
luôn có những cảm xúc chi phối,cũng luôn có những buồn vui đắp đổi.
Đến đây,chúng ta được vỡ lẽ,chữ Bởi
kia nào có trách cứ chi ai.Đó là những trạng thái nội tâm thường chuyển trong tất
cả mọi người.Hai câu thực không còn là lời tranh biện cùng bạn mình.Nó đã khái
quát hóa,mô phỏng một sự thật hiển nhiên nội tại của một người như bao người.
Kính thưa quý Anh Chị,
Quỳnh không phải là cây bút bình
thơ chuyên nghiệp.Chỉ viết Cảm Nhận theo lối “Đờn ca tài tử”.Chắc chắn không thể
tránh khỏi những hời hợt và sai sót.Rất mong có được sự hoan hỷ bao dung.
Kính chúc quý Anh Chị sức khỏe,hạnh
phúc.
Lý Đức Quỳnh
Đồng Nai,21/7/2020
****
Địa chỉ liên lạc để mua cuốn Tuyển
Tập THƠ XƯỚNG HỌA Cao Mỵ Nhân và Trịnh Cơ:
Ở Hoa Kỳ : caomynhan91@yahoo.com
Ở Pháp và Âu Châu: trinhco@gmail.com
Ở Việt Nam : han.le3359@gmail.com
*******
Kính mời đọc thêm P.1,P.2 và P.3:
Đến thăm thi đệ , được biết một tập thơ xướng họa do đệ giới thiệu. Xin cảm ơn cả hai tác giả !
Trả lờiXóaCảm ơn bác LVG đã ghé thăm.
XóaKính chúc bác an vui.