Chủ Nhật, 16 tháng 2, 2020

KIỀU Ở CHÂU THAI-Thơ Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân


GIÁC DUYÊN NHẬN KIỀU TU

Đọc Xuôi:
Sư bà đức cảm mến thương Kiều,
Lệ thảm đời tan mộng diễm kiều.
Từ bỏ sắc hương theo pháp Phật,
Tĩnh tu dưa muối nhận trưa chiều.
Lư trầm khói diệu thiền sâu lắng,
Kệ thấm kinh huyền tâm độ siêu.
Hư huyễn luỵ trần duyên động chuyển…
Như chân nhập đạo ngộ thương yêu !

Đọc Ngược:
Yêu thương ngộ đạo nhập chân như,
Chuyển động duyên trần luỵ huyễn hư.
Siêu độ tâm huyền kinh thấm kệ,
Lắng sâu thiền diệu khói trầm lư.
Chiều trưa nhận muối dưa tu tĩnh,
Phật pháp theo… hương sắc bỏ từ.
Kiều diễm mộng tan đời thảm lệ...
Kiều thương mến cảm đức bà sư !

Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân

VỊNH  BẠC 

Thắp hương chay lạt vẻ hiền hòa,
Nào có ngờ đâu mụ Bạc Bà !
Bán Thánh buôn Thần phô kế quỷ,
Cầu Tiên khẩn Phật dấu trò ma !
Hiểu lầm    Vãi quyết trao thân ngọc,
Tưởng thật    Kiều thêm lụy sắc hoa !
Ôi lũ tanh hôi đầy khắp chốn…
Trời sao chẳng đánh chết đi mà ? !

VỊNH  BẠC  HẠNH

Chàng Hạnh từng phen ôm ấp tiên,
Mà ngu đem bán bởi mê tiền.
Ngoài sân lạy Thánh van Thần rõ,
Trong trướng chỉ Trời vạch Đất thiêng !
Hai chữ trúc mai chưa bén mộng,
Một đời tơ liễu lại hờn duyên !
Bạc đem mặt bạc tìm xa lánh…
Chỉ tội đời hoa lắm đảo điên !

KIỀU    LẦU  XANH  TẠI  CHÂU  THAI

 1.- Đoạn trường dẫn tới… bến Châu Thai,
      Lại một lần thêm nỗi lạc loài !
      Mày trắng, lầu xanh tàn vóc liễu,
      Quần hồng, rượu biếc nát hồn mai !
      Duyên hương lửa tưởng lầm hoa nở,
      Nợ gió trăng đành bắt nhụy phai !
      Tài sắc cầm thơ chi đó tá ?
      Bể đời mỗi bước một trần ai !

 2.- Bể đời mỗi bước một trần ai !
      Nhớ mẹ cha xưa vẫn ước lời,
      Những muốn duyên con bền ngọc giắt,
      Nào hay phận trẻ lỗi trâm cài !
      Tuyết sương mấy độ nhòe vai áo,
      Cát bụi đòi cơn phủ gót hài !
      Sênh phách đàn ca ôi hận tủi…
      Từng đêm nức nở khóc canh dài… !

 3.- Từng đêm nức nở khóc canh dài… !
      Trăng cũng dường chia nỗi bẻ bai.
      Nửa mảnh mờ mờ chôn dĩ vãng,
      Một vùng man mác liệm tương lai !
      Chán chường cho kẻ nương lầu bích,
      Ngán ngẩm kìa ai vọng các đài !
      Sương gió phủ phàng tơ lạc phiếm…
      Hồn trinh đâu nữa quyện thi hài !

 4.- Hồn trinh đâu nữa quyện thi hài !
      Nhơ nhuốc lầm than quá mỉa mai.
      Dày dạn phấn son mưa héo hắt,
      Lọet lòe xiêm áo lệ đầy vơi !
      Mối sầu chất ngất trời cao thẳm,
      Nỗi nhớ luồn sâu bể rộng dài
      Vùi dập xuân thì cho đến thế…
      Bướm ong chuyền đậu lúc nào phai !

 5.- Bướm ong chuyền đậu lúc nào phai !
      Có thấu cùng chăng hỡi đất trời !
      Cái kiếp hồng nhan cho khách hưởng,
      Cuộc đời hương sắc để người soi !
      Trớ trêu lắm nỗi buồn thân liễu,
      Tàn nhẫn nhiều phen rũ nét ngài !
      Cay đắng dập dồn muôn nẻo khổ…
      Khuôn thiêng lừa lọc đúng cùng sai ?
    
 6.- Khuôn thiêng lừa lọc đúng cùng sai ?
       Nỡ bắt phù dung nhuốm bụi đời !
      Mái tóc thề trăng kia đã hết,
      Đường tơ lãm thúy đó giờ thôi !
      Hồn thơ mấy kẻ làm tri ái ?
      Nét họa nào ai chuốc cảm hoài !
      Nhụy rữa hoa tàn chưa dứt nợ…
      Lầu xanh ngao ngán mõi mòn hơi !

 7.- Lầu xanh ngao ngán mõi mòn hơi !
      Muốn chết cho xong trả nợ đời.
      Nào có ra gì son phấn điểm,
      Đâu còn chi đó gấm nhung mời !
      Rượu sầu mỗi giọt cười tê tái,
      Đàn cảm từng giây khóc tả tơi !
      Mưa Sở mây Tần tuôn lệ máu…
      Mặc người vin liễu đắm hồn mai !

 8.- Mặc người vinh liễu đắm hồn mai !
      Mà cõi lòng thêm dửng nét ngài,
      Tiếc nước cành dương chưa gội rửa,
      Hờn mây đỉnh giáp vẫn đeo đai !
      Giác Duyên người hỡi con tan tác
      Kim Trọng chàng ơi thiếp lạc loài !
      Có biết cho chăng đời thục nữ…
      Hồn oan ngoi ngóp giữa trùng khơi !

   9.-Hồn oan ngoi ngóp giữa trùng khơi !
      Ngày một ngày thêm xác rã rời !
      Tuởng nghĩa xuân huyên luôn nỗi nhớ,
      Nghĩ tình mai trúc chẳng lòng nguôi
      Xa xôi bến cũ càng thê thiết,
      Biền biệt cầu xưa luống ngậm ngùi !
      Hai nhánh chồi non đường hiếu thảo ?
      Nỗi nhà canh cánh lệ sầu rơi !

10.-Nỗi nhà canh cánh lệ sầu rơi !
     Lòng cố quên đi tủi hận đời !
     Vùng vẫy nào xong thân lá rụng,
     Nguyện cầu cho hết kiếp bèo trôi !
     Chắp tay lòng quyết lìa ma lối,
     Cúi mặt hồn nương đến Phật đài !
     Bể khổ mông mênh đâu chỉ có…
     Đoạn trường dẫn tới… bến Châu Thai ? !

Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân

2 nhận xét :

  1. SAO KHÔNG THƯƠNG VÂN CHỈ THƯƠNG KIỀU NHỈ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng,thân phận Kiều đầy sóng gió,dễ cảm và dễ xót xa.Vân hiền thục,nên dễ hưởng phúc lành.
      Chúc Anh an vui.

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!