Thứ Hai, 3 tháng 2, 2020

BAO NĂM LY XỨ-Thơ Thảo Chương và Thơ Họa


Tự Thán Cuối Năm:
BAO NĂM LY XỨ

Ta sống lưu vong ở xứ người;
Tháng năm cứ thế lạnh lùng trôi!
Xuân qua Xuân lại, bao lần nhĩ?
Tết đến Tết đi, mấy bận rồi?
Đãng trí...nói hoài, không nhớ nữa!
Vô tâm...nhắc mãi, cũng quên thôi!
Tuy nhiên, nỗi tiếc thương quê cũ;
Ôm ấp trong tim mãi chẳng rời.
Thảo Chương TQV
     22-01-2020

Bài Họa:

MÙA XUÂN LƯU LẠC

Có vui chi Tết ở quê người
Như chiếc thuyền buồm cứ nhẹ trôi
Năm tháng qua đi bao bận nhỉ ?
Mùa Xuân tới viếng mấy phen rồi ?
Già nua lẩm cẩm đâu còn nhớ,
Tuổi trẻ hao mòn chỉ lãng thôi !
Lòng nghĩ miên man về cố quận
Mà thương quê cũ ý không rời...
Tạ Vương Kim

BIỆT XỨ

Vô thân,sống lạc lõng quê người,
Ngày tháng theo dòng nước lặng trôi.
Tết đến,mãi đùa trêu,xót nhỉ ?
Xuân qua,hoài nhẫn chịu,lâu rồi !
Lêu bêu…tồn tại,âu đành thế !
Quyến luyến…tiêu tùng,cũng mặc thôi !
Chiếc lá vàng kia về gặp cội,
Tôi như phận số mũi tên rời…!
Lý Đức Quỳnh
   3/2/2020

ĐẦU NĂM TỰ NHỦ

Đầu năm tự nhủ sống quê người
Năm tháng như guồng nước cuốn trôi
Giữ dạ Xuân sang càng xót nhỉ ?
Gìn lòng Tết đến lại đau rồi !
Giả quên xao trí cho rằng thế !
Vờ điếc lãng tai chỉ vậy thôi !
Nhưng nỗi nhớ nhung về đất Mẹ
Miên man ghi khắc khó sao rời !
Songquang
20200203

CẢM ĐỀ

Biệt xứ tha hương nẫu kiếp Người,
Ngày như tên bắn vụt vèo trôi.
Hên xui,vận hẩm đời cam chịu,
Tủi khổ, duyên ôi phận đã rồi!
Danh lợi so đo đâu vọng trọng,
Thấp cao toan tính cũng nhàm thôi(?)
Quê hương chỉ một, sao quên được,
Nghĩa nặng tình sâu dạ khó rời?!
      3-2-2020
Nguyễn Huy Khôi

GỬI BÁC SONG QUANG

Đệ chưa được nếm vị,...như Người,
Chữ vón thành câu nuốt chẳng trôi?
Xuân ngán tha phương,...nghe đắng thật,
Tết sầu cầu lạc,...ngẫm cay rồi!
Đắp tai cài trốc nào hơn được,
Đãng trí vô tâm cũng thế thôi?
Lòng vả lòng sung đều vậy cả
Thương ai xa xứ?...ý khôn rời!
      3-2-2020
Nguyễn Huy Khôi

TRẰN TRỌC ĐÊM XUÂN

Trằn trọc đêm Xuân não dạ người
Bàng hoàng năm tháng tuổi đời trôi.
Lạnh lùng đất khách sầu không dứt
Da diết lòng quê lệ ngấn rồi!
Kỷ niệm êm đềm chan chứa mãi
Bạn bè tan tác xót xa thôi!
Võ vàng ký ức quên quên nhớ
Mắt trắng tàn canh xác rã rời!
 MaiLoc
02-03-2020

TRĂN TRỞ ĐÊM XUÂN

Bốn mươi năm lẻ Tết quê người,
Xuân đến xuân đi cứ thế trôi.
Tai lãng mắt mờ đà lão hóa,
Da mồi tóc bạc đã già rồi.
Quê hương xa tít chân trời cũ,
Kỷ niệm nhạt nhòa góc bể thôi.
Oanh liệt vàng son như giấc bướm,
Chập chờn hồn mộng mãi không rời !
Đỗ Chiêu Đức
 02-03-2020

TÂM SỰ ĐẦU XUÂN

Tạm dung sống gởi, Tết quê người
Thầm lặng trên sông chiếc lá trôi
Bảy bốn năm dư, Xuân mấy bận
Đôi mươi tuổi lẻ, Tết nhiêu rồi...(bao nhiêu cái Tết rồi)
Nay già nhỏ xác ai thèm nhớ
Xưa trẻ đô con cái thế thôi
Cố quận bỏ đi lòng áy náy
Quê hương ở lại dạ chưa rời !...
Mai Xuân Thanh
Ngày 03/02/2020

NỖI NIỀM

Bao năm vò võ sống xa người
Dõi áng mây trời lặng lẽ trôi
Tôi vẫn cô đơn, lòng nhớ mãi
Hồn như rời rã, mộng tan rồi
Thương bao kỷ niệm, thương khôn xiết
Tiếc những ngày vui, tiếc chẳng thôi
Ước được trong mơ cùng gặp lai
Cầm tay nắm chặt quyết không rời
Sông Thu

LƯU LẠC

Từ phen lưu lạc ở quê người
Thầm nghĩ vài năm phiêu bạt trôi
Nào phải vì câu thề nguyện nhỉ
Hay là bởi lẽ thành công rồi
Lang thang đi mãi quên sầu chắc
Lẩn thẩn ngồi thừ nhớ tiếc thôi
Thì cũng đôi lần về hẹn cũ
Nhưng sao thân phận lại xa rời...
     Hawthorne  4 - 2 – 2020
CAO MỴ NHÂN

CHẠNH LÒNG

Bao năm nương náu chốn quê người
Cuộc sống theo dòng thấm thoắt trôi
Ngày tháng mây bay,nào trở lại
Thời gian tên bắn đã qua rồi
Tan tành mộng thắm không đành nhỉ ?
Nhầu nát mơ vàng cũng chịu thôi
Xuân đến ,Đông đi,mùa tiếp nối
Nỗi đau cố quận mãi không rời...
Thanh Hoà

4 nhận xét :


  1. Xin góp họa :

    CẢM ĐỀ

    Biệt xứ tha hương nẫu kiếp Người,
    Ngày như tên bắn vụt vèo trôi.
    Hên xui,vận hẩm đời cam chịu,
    Tủi khổ, duyên ôi phận đã rồi!
    Danh lợi so đo đâu vọng trọng,
    Thấp cao toan tính cũng nhàm thôi(?)
    Quê hương chỉ một, sao quên được,
    Nghĩa nặng tình sâu dạ khó rời?!

    93-2-2020

    Nguyễn Huy Khôi

    Trả lờiXóa

  2. Xin Tiếp họa:

    GỬI BÁC SONG QUANG

    Đệ chưa được nếm vị,...như Người,
    Chữ vón thành câu nuốt chẳng trôi?
    Xuân ngán tha phương,...nghe đắng thật,
    Tết sầu cầu lạc,...ngẫm cay rồi!
    Đắp tai cài trốc nào hơn được,
    Đãng trí vô tâm cũng thế thôi?
    Lòng vả lòng sung đều vậy cả
    Thương ai xa xứ?...ý khôn rời!

    3-2-2020

    Nguyễn Huy Khôi

    Trả lờiXóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!