Thứ Ba, 18 tháng 2, 2020

CHUYỆN NGÀY TÌNH YÊU-Tạ Vương Kim và Thơ Họa


CHUYỆN NGÀY TÌNH YÊU

Ngày của Tình yêu...anh nhớ em
Gió Đông chợt ấm thoảng qua thềm
Trời trong bay lượn vài chim én
Những đóa hoa mềm đang trổ lên

Còn nhớ ngày nào ta đã yêu
Say mê đắm đuối thiết tha nhiều
Giấc mơ hạnh phúc thường ôm ấp
Cho đến một ngày, ôi hắt hiu ...

Từ dạo xa rời vẫn nhớ nhau
Sông xưa anh đứng tựa bên cầu
Nhìn về thôn cũ, lòng thương cảm
Kỷ niệm ngày qua, một mối sầu

Trở lại giang hồ vội bước mau
Ra đi để lại mối duyên đầu
Mang nhiều u uẩn đời phiêu lãng
Mỗi bận ngày Tình yêu....thấy đau !

Tạ Vương Kim

Bài Họa:

CHUYỆN TÌNH TÔI

Ngày xưa chỉ có tôi và em
Dưới ánh trăng khuya bóng rọi thềm
Chẳng sóng mà nghe hồn đuối mộng
Bến bờ xa lạ ngại ngùng lên

Ngày xưa chưa có Ngày Tình Yêu
Chỉ có trong tim rộn nhớ nhiều
Kết chuỗi thiên thu bằng khoảnh khắc
Nơi miền nghèo khổ tẩm đìu hiu

Cùng đi “kinh tế mới” quen nhau
Cùng bước chung qua lối sở cầu
Cùng viết câu thơ trên áo vải
Cùng chia sẻ gánh những ưu sầu…

Thời gian tựa sóng nước trôi mau
Ký ức hằng lưu buổi gặp đầu
Cuộc sống lứa đôi,nhà tạm ổn
Quê còn khắc khoải nỗi đời đau.

Lý Đức Quỳnh
  17/2/2020

NGÀN TRÙNG XA CÁCH

Ngày nào anh đã đến bên em
Âu yếm kề vai đứng trước thềm
Cùng ngắm xuân về qua cánh bướm
Dập dìu quanh đám nụ vừa lên

Thuở ấy lòng mình đã chớm yêu
Rồi qua năm tháng luyến lưu nhiều
Bao nhiêu kỷ niệm cùng chia sẻ
Bỗng đến một ngày thu quạnh hiu...

Lưu luyến cầm tay giã biệt nhau
Bâng khuâng em đứng mãi bên cầu
Bóng anh nhòa khuất trên đò dọc
Từ ấy lòng em nặng nỗi sầu

Thời gian thấm thoát đã qua mau
Hai đứa giờ đây tóc bạc màu
Vời vợi ngàn trùng khôn hội ngộ
Mỗi lần xuân đến quặn lòng đau.

Sông Thu

CHUYỆN TÌNH XA XƯA

Bên lộ kia là mái ấm em...
Đã nhìn thấy dáng bóng bên thềm...
Giờ đây quá cảnh hoài thời ấy
Hẹn bước song hành mộng kể lên.

Đã qua thời đó chuyện tình yêu!..
Nối gót tương lai giạt sóng nhiều
Ý nguyện trời xa cùng dấn bước
Kiếp duyên trang trải chốn đìu hiu.

Mười năm xa cách giữ bền nhau
Người tận chân mây kẻ cuối cầu
Hình bóng mịt mờ mà tưởng nhớ
Đã qua thuở đó mộng thôi sầu.

Quạnh quẽ một thời thoáng vó mau
Sau lưng để lại nghĩa ân đầu
Nửa đi cách biển vời non nước
Nửa hợp hương tình, vận xoá đau.

Đặng Xuân Linh

TÌNH XUÂN MUỘN

Đêm xuống vào ra nhớ bóng em
Sương khuya nhòa nhoạt lạnh bên thềm!
Ban mai tinh khiết tràn xuân mộng
Mấy nụ đào phai mở nắng lên.

muộn màng dè dón một lời yêu
Sầu muộn tương tư chẳng kể nhiều...
Thu trút mùa trôi theo lá rụng
Mắt buồn xa ngái cảnh đìu hiu!

Tình đắm sông trăng quyện bóng nhau
Mà chơi vơi mố...hẫng chân cầu?
Nước xuôi về biển xa vô định
Xao xác bờ mong tẻ bến sầu!

Thấm thoát ngày đi thoắt vụt mau
Nồng say xuân muộn,...ý tâm đầu
Tuyết sương chờn chợ miền phong lãng
Thơ thới hội xuân,dạ nhói...đau!?...

      18-2-2020
Nguyễn Huy Khôi

2 nhận xét :


  1. Xin tiếp họa:

    TÌNH XUÂN MUỘN

    Đêm xuống vào ra nhớ bóng em
    Sương khuya nhòa nhoạt lạnh bên thềm!
    Ban mai tinh khiết tràn xuân mộng
    Mấy nụ đào phai mở nắng lên.

    muộn màng dè dón một lời yêu
    Sầu muộn tương tư chẳng kể nhiều...
    Thu trút mùa trôi theo lá rụng
    Mắt buồn xa ngái cảnh đìu hiu!

    Tình đắm sông trăng quyện bóng nhau
    Mà chơi vơi mố...hẫng chân cầu?
    Nước xuôi về biển xa vô định
    Xao xác bờ mong tẻ bến sầu!

    Thấm thoát ngày đi thoắt vụt mau
    Nồng say xuân muộn,...ý tâm đầu
    Tuyết sương chờn chợ miền phong lãng
    Thơ thới hội xuân,dạ nhói...đau!?...

    18-2-2020

    Nguyễn Huy Khôi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em xin đưa bài họa lên trang.
      Chúc anh HUY KHÔI an vui.

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!