Thứ Năm, 13 tháng 2, 2020

GIÀ LÀM THƠ-Thơ Văn Thanh Trương và Thơ Họa


GIÀ LÀM THƠ

Tuổi già lú lẫn, phải chăng khờ
Chán ngán sự đời nên thích thơ
Tìm ý, nhưng đầu còn lẩm cẩm
Kiếm vần, mà óc vẫn ngu ngơ
Đoạn trên đối đáp, nhiều mờ ảo
Khúc dưới trắc bằng, khó mộng mơ
Câu kết vò đầu thêm tắt tị
Nhưng rồi phút cuối cũng ngon ơ…
Văn Thanh Trương

BÀI  HỌA:

TUỔI GIÀ VÀ THƠ

Già tuy chậm chạp, chẳng khù khờ
Cuộc sống thanh nhàn vui với thơ
Ngắm cảnh, ngâm nga như kẻ lẫn
Thăm vườn, lẩm bẩm tựa người ngơ
Lời hay, dạ khoái...tràn hy vọng
Nghĩa đối, lòng say...rộn ước mơ
Gắn bó Đường Thi, đời trẻ lại
Tâm hồn bay bổng mộng ầu ơ...
Sông Thu

ĐOÁN THỬ?

Anh Cả đừng nên cứ nghĩ khờ!
Tay nghề cảnh ghép, thạo mần thơ
Đam mê chọn sắc nền trang nhã
Thưởng thức xem hình khách ngẩn ngơ
Ý tưởng thanh tao càng rõ rệt
Niêm vần thứ tự chẳng lơ mơ
Ngạc nhiên ông xã tròn xoe mắt
Chín chục qua gần thật đó ơ?
Như Thu
09/02/2020

TA VẪN MẦN THƠ

Già  gần chín chục... bảo ai khờ ?
Ngày tháng vui bằng xướng họa thơ
Chớ nói thân ta người ...tối nước
Đừng chê bổn chức, kẻ cù ngơ
Lệnh trên la hét tưng bừng sốt
Phận dưới ung ung đủng đỉnh mơ
Kẹt lắm tưởng rằng là bất khả
Cuối cùng đâu đấy ...hát ù ơ ! 
Tạ Vương Kim

GIÀ HỌC LÀM THƠ

Ngẫm nghĩ thơ mình dở quá ơ !
Chịu thôi ,học bạn để mần thơ
Tuy nhiên già chát hồn ngu lẫn
Đã vậy lão làng trí dốt ngơ
Đối đáp sai hoài như lẩm cẩm
Trắc bằng trật mãi tựa khù khờ
Đường thi một thú chơi tao nhã
Tớ ráng đeo hoài thỏa ước mơ !
Songquang
 20200209

KỶ NGYÊN

Kỷ nguyên hiện đại, thấy mình khờ
Lúng túng rối bời ao ước thơ
Chia sớt tâm tư hoài ủ rũ
Góp gom thi tứ giảm sầu ngơ
Bước ra khoảng lặng xua tan ảo
Thoát khỏi bóng đêm giải hồ mơ
Lòng thấy hân hoan thôi áo não
Dăm lời gửi gắm hết thờ ơ
HỒNG PHƯỢNG

TỰ TRÀO

Lão dở cho nên lão mới khờ
Vài câu lởm khởm nghĩ là thơ
Ngù ngờ vần luật,hồn lơ láo
Lú lẫn trắc bàng,dạ ngẩn ngơ
Chữ nghĩa nhập nhòa vầy mộng ảo
Ngôn từ nhọ nhẹm vấy niềm mơ
Vợ dàm,chống chế cười như "mếu"
Biện bạch ậm ờ...ớ...với...ơ !
      9-2-2020
Nguyễn Huy Khôi..

LỜI VUI GÓP NHẶT

Chưa phải già đâu, nào có khờ
Mà vì quá xá ngữ ngôn thơ
Nên khi hoa nở thì ngây ngất
Tới lúc chim bay lại ngẩn ngơ
Vần điệu đôi lần nghe huyễn ảo
Âm thanh mấy lượt tưởng huyền mơ
Cung Đường diễm tuyệt đầy thi hứng
Bút thả lời ca dịu ngọt ơ ...
       Hawthorne  9 -2 -2020
CAO MỴ NHÂN

LÃO ĐẠI CHẲNG KHỜ

Tuổi cao nhưng trí thật đâu khờ
Lưu loát thanh từ gõ tứ thơ
Ý tưởng vận hành không bế tắc
Trắc bằng  làu thuộc há lơ ngơ ?
Vững vàng lựa chọn vần cân xứng
Thư thả kiếm tìm điệu thoáng mơ
P(P)S lại càng thêm tuyệt hảo
Thu hình ghép cảnh thật mùi ơ!
THIÊN HẬU

LÃO LÀM THƠ

Lẩn thẩn loay hoay thấy khạo khờ
Cũng vì tánh lão thích làm thơ
Đôi khi đờ đẫn như ngây dại
Lắm lúc bần thần cứ ngẩn ngơ
Kết chữ âm thầm vo giấc mộng
Trau vần lặng lẽ tẩm cơn mơ
Quên cơm bỏ ngủ thường như rứa
Trằn trọc đêm trường họa vận ơ
Như Thị - LĐM

CỤ GIÀ KHOÁI THƠ

Đọc Xuôi:
Già tuổi cụ kia tưởng khạo khờ,
Mãi ngồi ưa thích dệt vần thơ.
Tà dương khuất bóng trông ngờ nghệt,
Lão nguyệt mờ gương thấy ngẩn ngơ !
Hoà điệu “trắc bằng” tươi ý mộng,
Chỉnh câu “niêm đối” đẹp lời mơ.
Hoa văn bút hoạ tràn thi hứng…
Ca xướng thắm tình nghĩa… ấy ơ !

Đọc Ngược:
Ơ ấy… nghĩa tình thắm xướng ca,
Hứng thi tràn hoạ bút văn hoa.
Mơ lời đẹp “đối niêm” câu chỉnh,
Mộng ý tươi “bằng trắc” điệu hoà.
Ngơ ngẩn thấy gương mờ nguyệt lão,
Nghệt ngờ trông bóng khuất dương tà.
Thơ vần dệt thích ưa ngồi mãi…
Khờ khảo tưởng kia cụ tuổi già !
Liêu Xuyên

CAO NIÊN HƯỞNG LẠC

Thế sự buông tay cũng được rồi
Đua đòi chi lắm khổ thân thôi
Đêm về ngủ khoẻ nhấp lưng cốc
Sáng dậy ăn ngon múa mấy loi
Chẳng nghĩ danh mua hay chức chạy
Đừng màng phấn trát với vôi bôi
Ung dung tuổi hạc cùng con cháu
Hưởng phúc trời cho buổi cuối đời
Võ Làng Trâm

GIÀ LÀM THƠ.

Cũng biết rằng nay tuổi hạc rồi,
Làm thơ,viết báo,bớt buồn thôi.
Văn chương trao đổi, thêm bè bạn,
Chữ nghiã luận bàn, bớt lẻ loi.
Thiên hạ đảo điên,dồi phấn trát,
Nhân tình lưà lọc ,lấy tro bôi.
Bên đèn lưu bút,lời không hổ,
Tứ hải giai huynh,vui cuối đời.
Phx.HH

MÊ LÀM THƠ

Tuổi hạc thi huynh cao lắm rồi,
Mê làm thơ phú mãi chưa thôi.
Trau dồi chữ nghĩa đep thanh thoát
Xướng họa dăm vần bớt lẻ loi.
Ngẫm nghĩ cõi trẩn hư ảo mộng,
Không màng thời sự phết trây bôi.
Sống bên con cháu...vui đẩm ấm,
Hưởng lộc Trời ban đến mãn đời.
Ngo Van Giai

NIỀM VUI TUỔI GIÀ
( Thơ Bát Vỹ Đồng Âm )

Lú lẫn bình thường chẳng phải khờ
Giải khuây tuổi hạc mới làm thơ
Không quên mới lạ dù ngờ ngợ
Chẳng nhớ chi mô dẫu ngó ngơ
Xướng họa Đường Thi niêm tựa dở
Vần gieo bằng trắc đối như mơ
Cao niên lẩm cẩm đôi khi ngớ
Tỉnh táo tao nhân mặc khách ơ ?...
Mai Xuân Thanh
Ngày 10/02/2020

LÃO VÀ THƠ

Mũm rồi chưa lẫn vốn không khờ
Giăng dối vui đời với ngón thơ
Tìm ý, đầu gà luôn khó khó
Thấy mồi, óc chuột giả ngơ ngơ
Cô ca hay nhấp, lời hay tếu
Cái hến thích sài, tứ thích mơ
Đôi lúc ỡm ờ câu kết bí
Đành cười ngây ngốc ấy, à, ơ .
Trần Như Tùng

THƠ LÃO BỐI

Tuổi dẫu hơi cao trí chẳng khờ
Nhẩn nha, hứng thú với tranh thơ
Hớp trà buổi sáng thêm khoan khoái
Ngụm rượu bạn chiều bớt ngẩn ngơ
Bằng trắc êm ru vun tứ đẹp
Niêm vần hoà hợp khiến tình mơ
Nhiều khi cứ tưởng xuân đà tái
Ngó lại,tim mình vẫn nõn ơ !
Thanh Hoà

LẠC ĐƯỜNG...

Gã cúm đeo hoài nặng túi thơ
Khiến đây chậm chạp đến ngây khờ
Toan mừng sinh nhật...tâm dường lãng
Muốn chúc nhà ai...trí lại ngơ
Bảy chữ tìm hoài... thêm rị mọ
Tám câu chỉnh mãi ...lại ầu ơ
Thì ra chị cảm như đùa giỡn
Đưa lối ta chừ...lạc bến mơ !
Thy Lệ Trang

TRẺ MẦN THƠ

Lánh chốn cuồng quay mãi khạo khờ
Mong đời nhàng nhẹ,tập mần thơ
Chong đèn học luật mày nhăn nhíu
Lục chữ tìm vần mặt ngáo ngơ
Giữa phố nhiều khi cười với mộng
Trong nhà lắm bữa khóc cùng mơ
Vợ lo quày quặt đưa đi khám
Bác sĩ cười rằng : bệnh ất ơ.
Lý Đức Quỳnh
    12/2/2020

THƠ TRƯƠNG THANH

Cứ tưởng già sao vẫn dốt khờ
Nhưng mà đệ nhất lão làm thơ
Lùa mây tạo ý người đờ đẩn
Nhặt nắng tìm lời mắt dại ngơ
Cúc khóm khoe đài thầm dệt mộng
Mai nhành ẩn nụ lặng đan mơ
Vần gom bút vẫy say Đường luật
Ấy thế tâm hồn trẻ lại ơ
Minh Thuý
       Tháng 2/12/2020

XẾ CHIỀU

Thất thập cổ lai trí cũng khờ
Trầm ngâm ngẫm nghĩ  rất nên thơ
Tâm hồn lạc lỏng chiều cô quạnh
Sự thế mơ màng dạ ngẩn ngơ
Đặt bút viết đôi dòng kỷ niệm
Lần tay vẽ cảnh ánh trăng mơ
Nhớ xưa đời thái bình an lạc
Tiếng mẹ ru câu hát ngọt ơ . . .
HƯƠNG LỆ OANH

KHOẢNH KHẮC CUỐI ĐỜI

Bảy mươi lẩm cẩm thấy khờ khờ
Tóc bạc da màu hết tuổi thơ
Viết lách làm thơ đời bớt quạnh
Dò bài sửa mãi tứ còn ngơ
Cho hay bút pháp coi là đẹp
Để lão tâm thần sống với mơ
Thấp ngọn đèn dầu soi tuổi tác
Chờ ngày quy hạc nhắn mình... ơ!
Trần Đông Thành

TÁI NGỘ NÀNG THƠ

Thuở ấy mình thường mộng với Thơ
Nhưng tình để lỡ bởi ngu ngơ
So bằng, cân nhắc đôi vần sáo
Chọn trắc, chuốt trau mấy điệu khờ
Chẳng thích ngâm nga câu dí dỏm
Không ưa lẫm bẫm chuyện ầu ơ
Giờ đây tái ngộ nàng Thi cũ
Nối lại đường tơ, đẹp giấc mơ...
DUY ANH
Valentine's day-02/14/2020

2 nhận xét :

  1. Xướng họa vui mà hay!

    Thôi thì đã kết duyên thơ
    Dẫu già vẫn cứ vương tơ câu vần!
    :))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mà hay thơ cũng nhọc nhằn
      Trần ai khoai củ khi thân vướng vào

      Cảm ơn DVD ghé thăm.

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!