Thứ Tư, 26 tháng 2, 2020

VỀ GIỮA MÙA ĐÔNG-Thơ Trịnh Cơ và Thơ Họa


VỀ GIỮA MÙA ĐÔNG

Anh về đang giữa mùa Đông lạnh
Buốt giá từ ngoài cho đến trong
Phố cũ nhà xưa sao vắng lặng
Mưa tro tuyết trắng khiến nao lòng
Đang tìm hơi ấm từ muôn lối
Vẫn thấy cô đơn suốt cả phòng
Trời ạ, khi nào cho nắng chói,
Để nhân gian sưởi ấm hay không ?
TRỊNH CƠ (Paris)

Bài Họa:

ĐÃ LÀ XUÂN

Ra giêng còn chút lạnh mùa đông
Tưởng ở chân mây, hoá cửa trong
Một mảnh xuân vơi, nhung nhớ bạn
Trăm lần tình lỡ, xót xa lòng
Thầm thương cánh én đang về tổ
Ngại gặp vầng ô lạc chiếu phòng
Hồn cứ lênh đênh nghe buốt giá
Vần thơ tức hoạ, có nên không ...
      Hawthorne. 26 - 2 – 2018
CAO MỴ NHÂN

ANH VỀ BÊN NỚ

Paris mùa này chắc hẳn lạnh,
Anh về bên nớ buốt từ trong.
Bạn bè xa cách, buồn rầu dạ,
Mưa lủ tràn trề, chán nản lòng.
Nhớ bậu một mình bên gối chiếc,
Thương ai đơn độc giữa cô phòng.
Cho em nhắn gửi  đôi vần nhé,
Xin hẹn tương phùng, có được không?
Chánh Minh
 26/2/2018

TÌNH CUỐI ĐÔNG

Mười năm kết chặt nghĩa tơ đồng
Hạnh phúc qua thời gạn đục trong
Son sắt đôi ta luôn chặt dạ
Đồng tâm hai đứa chẳng mềm lòng
Đông tàn vạn vật thênh thang lối
Xuân tới không gian ấm áp phòng
Nhẹ bước dìu nhau trong sợi nắng
An bình tuổi hạc cõi hư không
       Toronto 26/2/2018
Nguyên Trần

ĐỒNG ĐIỆU TƯƠNG PHÙNG

Xuân mới Paris  còn sót lạnh
Cảm nhau tâm sự cõi tình trong
Chăn đơn gối chiếc càng thanh thản
Nhà vắng tiêu sơ chẳng bận lòng
Cõi phúc hiện tiền vui tận hưởng
Đa đoan quá khứ nhẹ quan phòng
Thơ văn xướng  hoạ cùng thi hữu
Đồng điệu tương phùng đắc ý không.
      San Jose,  26 - 2 – 2018
UYÊN QUANG

CÓ XÓT KHÔNG?

Nhẫn chịu từng đêm gió lạnh lùng
Đông về thẩm thấu buốt vào trong
Người đi bỏ lại đời băng tuyết
Kẻ ở trườn qua nỗi bạc lòng
Bếp cũ tình quê chờ đợi lửa
Trời xa bóng lẻ nhốt riêng phòng
Ghìm chân đếm nhớ ngoài biên viễn
Nhặt lá xưa tàn,có xót không?
Lý Đức Quỳnh

NIỀM HY VỌNG

Thương quá sân thềm phủ tuyết lạnh!
Nhớ hoài kỷ niệm khắc tình trong
Tim yêu nóng bỏng mơ màng dạ
Giọng nói thanh tao quyến luyến lòng
Có mỏi đường dài chân lữ thứ?
Nào hay phấn nhạt chốn loan phòng!
Người ơi gửi chút niềm hy vọng!
Chắc mẩm quay về...bậu hứa không?
Như Thu

CON CHIM TRỐN TUYẾT

Chân mỏi đi về lúc giữa đông
Rộn ràng tuyết bám suốt ngoài trong
Rong chơi tứ xứ thân hoan hỉ
Về lại nhà xưa xác não lòng
Hơi ấm xả buông cho vạn mối
Khí hàn ngăn nắp khắp cô phòng
Đến mùa nắng hạ thì như đã
Xa lánh nhân tình, dẫu chối không !!!
Lộc Bắc
Fev2018

CHƯA THẤY XUÂN

Nắng gió trời nam,vẫn ấm đông
Lặng thầm băng giá ở bên trong
Bốn mùa ảm đạm trời cô lữ
Một bóng lê thê nẻo quạnh lòng
Đợi hết ngày thu,sầu trấn cửa
Chờ thêm tháng hạ,nhớ canh phòng
Mai vàng nở rộ bao lần tết
Có nghĩa chi đời tạm cõi không ?!
Lý Đức Quỳnh

RỒI LẠI MÙA ĐÔNG

Buổi sáng hôm nay trời trở lạnh
Gió mùa Đông thổi đến ngoài trong
Phố trên thưa vắng,nghe thầm lặng
Gác nhỏ đìu hiu,thấy não lòng
Cái rét ngang nhiên chờ tận cửa
Tim buồn rạng vỡ dấu bên phòng
Mong làn nắng chói loang rèm trúc
Để ấm tình người có được không ?
Tạ Vương Kim

ĐỢI XUÂN

Chân ngày tàn tạ xám mầu đông
Tươi gượng niềm ngoài,buốt giá trong
Cơ sự bầy ra tràn bão mộng
Nguồn cơn kéo đến dội mưa lòng!
Gương đài bụi phủ,cô đơn bóng
Hoa lọ cành trơ lạnh lẽo phòng!
Hoài bão phôi thai trong nụ biếc
Đợi xuân hoàn sắc,sắc hư không.
      26-2-2020
Nguyễn Huy Khôi

MÙA ĐÔNG RÉT BUỐT

Gió lạnh mùa đông nghe rét mướt
Cửa phòng khép lại ở bên trong
Nhà xưa trống vắng nằm yên lặng
Phố cũ cô đơn đến chạnh lòng...
Tuyết trắng đêm sương mờ buổi sáng
Mái rêu nắng rọi ấm thư phòng
Cây râm bóng mát buồn hiu quạnh
Nhớ bạn Sài Gòn, có biết không ?...
Mai Xuân Thanh
Ngày 25/02/2020

CẢM MƯA CHIỀU
“Vần trắc”

Thương quê ảm đạm chiều hiu quạnh
Mỗi độ thu tàn phơi giá lạnh
Thắc thỏm Mẹ nhìn đợi nắng trong
Loay hoay Cha níu chờ mưa tạnh
Dân đen xa xót đến đau lòng
Quan chức tung hô thường đỏng đảnh
Đứng giữa cuộc đời mặc có,không
Quanh năm tất bật khi nào rảnh
Như Thị

ĐÔNG VỀ.
(Lục cú-Cảm tác)

TRỜI ĐÓN ĐÔNG QUA CẢNH ĐƯỢM BUỒN,
TRÔNG VỀ QUÊ MẸ DẠ SẦU TUÔN.
TUYẾT RƠI PHỦ KÍN NIỀM TÂM SỰ,
CÂY ĐỨNG GIĂNG CHE NỖI NHỚ NGUỒN.
ĐÂY ĐÓ LẮNG CHÌM TRONG VẮNG LẶNG,
ĐÊM KHUYA TIẾNG DẾ CŨNG IM LUÔN.
MAI-HUYỀN-NGA.

7 nhận xét :


  1. Xin tiếp họa:

    ĐỢI XUÂN

    Chân ngày tàn tạ xám mầu đông
    Tươi gượng niềm ngoài,buốt giá trong
    Cơ sự bầy ra tràn tràn bão mộng
    Nguồn cơn kéo đến dội mưa lòng!
    Gương đài bụi phủ,cô đơn bóng
    Hoa lọ cành trơ lạnh lẽo phòng!
    Hoài bão phôi thai trong nụ biếc
    Đợi xuân hoàn sắc,sắc hư không.

    26-2-2020

    Nguyễn Huy Khôi

    Trả lờiXóa
  2. Xướng họa hay quá!
    :)

    https://miro.medium.com/max/9538/1*G_FP6F2FUiQPxiCXr6Udbg.jpeg

    Trả lờiXóa
  3. Sang thăm bạn được đọc thơ hay. Mùa Đông thật khiến cho người ta dễ u sầu, ủ dột. Mong lắm thay luôn có nắng ấm ở trong lòng.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất vui được gặp bạn trở lại.
      Vâng,mùa đông lạnh và ảm đạm.Càng băng giá khi lòng cô quạnh.
      Ngọn lửa lò sưởi chẳng thể ấm.
      Chúc bạn luôn hạnh phúc bình an.

      Xóa
  4. XIN HỌA CÙNG ANH TRỊNH CƠ
    CẢM MƯA CHIỀU
    “Vần trắc”
    Thương quê ảm đạm chiều hiu quạnh
    Mỗi độ thu tàn phơi giá lạnh
    Thắc thỏm Mẹ nhìn đợi nắng trong
    Loay hoay Cha níu chờ mưa tạnh
    Dân đen xa xót đến đau lòng
    Quan chức tung hô thường đỏng đảnh
    Đứng giữa cuộc đời mặc có,không
    Quanh năm tất bật khi nào rảnh
    Như Thị

    Trả lờiXóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!