Thứ Hai, 28 tháng 3, 2022

THUYỀN VỪA TÁCH BẾN…-Thơ Trịnh Cơ và Thơ Họa


THUYỀN VỪA TÁCH BẾN…

 

Xuân hỡi này Xuân…. cách biệt rồi

Thuyền đà tách bến hướng ra khơi

Mười năm ôm ấp tình câm nín

Thì đã chia xa ở góc trời…


Bên cạnh người tình em thấy vui

Một mình anh nhức nhối tim thôi

Hội trường huyên náo …nàng tươi tắn

Mừng chúc người hoan hỉ lứa đôi

 

Đã biết tình em hờ hững rồi

Đời mình thì cũng phải chia phôi

Bao nhiêu năm tháng từng yêu mến

Cũng chỉ cho nhau….nửa nụ cười !

 

Thôi nhé từ nay xa cách nhiều

Anh về tiếp tục sống cô liêu

Cuộc đời đã gặp toàn oan trái

Xuân mới ta… mừng cảnh quạnh hiu…!

Paris, 14/03/2022

    TRỊNH CƠ

 

Thơ Họa:

 

TRIỀU ĐÃ LÊN RỒI

 

Triều đã dần lên, nước lớn rồi

Thuyền vừa tách bến, hướng trùng khơi

Bao lâu đậu đó, bờ không níu

Giờ sẽ lênh đênh đến góc trời...

 

Cuộc đời phía trước có gì vui

Cũng chỉ mênh mông sóng nước thôi

Lạc lõng âm thầm trên biển rộng

Chẳng tìm đâu kẻ bóng chung đôi

 

Tiếc nuối làm chi, đã muộn rồi

Nỗi buồn rồi cũng sẽ phai phôi

An bài số phận, đời hai ngã

Hãy cố vui lên, nhoẻn miệng cười

 

Cười vì mộng ảo dệt hơi nhiều

Thuyền đã xa rời bến tịch liêu

Biết đên bao giờ quay trở lại

Buồm sao ngược gió... dẫu hiu hiu ?!

  Sông Thu

( 27/03/2022 )

 

NIỀM RIÊNG…

 

Niềm riêng trĩu nặng khó quên rồi!

Gặm nhấm ưu hoài vượt biển khơi

Thuyền chở tim gầy sang bến đợi

Nghe hồn lạc lõng dưới mây trời!

 

Chưa lần hứa hẹn thể nào vui?

Mặc sóng rì rào cũng vậy thôi

Dẫu biết nhưng lòng luôn thấp thỏm

Mơ màng nguyệt lão kết thành đôi

 

Nhìn trăng chợt ngẫm chắc sai rồi!

Buộc mối duyên đầu thả nước trôi

Phiêu bạt giang hồ bao hải lý

Tình si giấu nhẹm kẻo em cười!

 

Giờ đây nào dám nghĩ chi nhiều!

Thỏa chí tang bồng chốn tịch liêu

Thức tỉnh niềm riêng vì vỡ mộng

Quay về nẻo vắng dạ buồn hiu!

 Như Thu

03/27/2022

 

XUÂN LỖI HẸN

 

Xuân đã đơn phương lỗi hẹn rồi

Hoang lòng giá buốt mãi sầu khơi

Vàng thu lá rụng theo chiều gió

Vạc trắng cô liêu lạc cuối trời

 

Cánh bướm bay tìm cuộc sống vui

Âm thầm gặm nhấm nỗi lòng thôi

Chưa lần san sẻ buồn vơi bớt

Chẳng hạnh phúc cùng được gấp đôi

 

Tựa máu trong tim nghẽn mạch rồi

Bao giờ nhức nhối được phai phôi ?

Bao giờ nắng óng ngời tâm tưởng

Dưới vạt rêu rong đá mỉm cười !

 

Vẫn khát khao đang ủ mộng nhiều

Thêm nhiều mộng ủ,bấy hoang liêu

Càng thương nhớ lắm,càng thơ thẩn

Sống đợi Xuân rồi…chết hắt hiu !

Lý Đức Quỳnh

   27/3/2022


THỜI GIAN ĐÃ QUA

 

Nắng đẹp thời gian thuở đã rồi

Xa quê hoài vọng chốn ngàn khơi

Thuyền mơ chở nặng tình ân nghĩa

Như ngóng thời gian trở tiết trời

 

Trăng xưa còn đó nghĩ sao vui

Soi bóng ngọn dừa nước động thôi

Đã nhạt bao năm thềm mái cũ

Hiện thời đó mãi dệt trong đời

 

Bờ xưa hun hút đó đây rồi

Cách trở thời gian chuyện đã trôi

Muôn dặm không gian mờ nhạt lối

Sông còn giữ bóng hẹn vui cười

 

Giờ ngắm mây trôi ngẫm nghĩ nhiều

Ngồi bên song ngắm cảnh cô liêu

Mà suy đã trả cho đời giữ

Chỉ ngó chiều tà với quạnh hiu.

Đặng Xuân Linh

  28-03-2022


VẪY TAY CHÀO

 

Đang vui vội cách biệt xa rồi,

Nghĩ lại tình như nhạt bóng khơi.

Mới đó mà chia phôi phủi nghĩa,

Giờ đây đôi ngã cách phương trời!

 

Ngày xưa hai đứa cạnh cùng vui,

Giờ đã chọn đường chia bến thôi.

Hạnh phúc với ai xin cứ đến,

Riêng ta không một nẻo …chia đôi.

 

Buồn đau ta chấp nhận đây rồi,

Người xóa tan tành bóng.. nhạt phôi.

Tim nhói đau thương ta gánh chịu,

Bên ai hãy cứ mỉm môi cười!

 

Mong người hạnh phúc mãi thêm nhiều,

Bỏ mặc ta đời bóng tịch liêu.

Bờ bến chẳng chung bờ bến vắng,

Niềm vui đổi lại cảnh đìu hiu!

HỒ NGUYỄN

  (28-3-2022)

 

GỞI EM NƠI BẾN VẮNG.

 

Ô lạ, vừa đi , đã tới rồi

Xuân nào anh cũng vượt trùng khơi

Hỏi em, đất mẹ còn hương Tết

Hay cũng cô liêu tựa biển trời

 

Sóng đã thay tay vỗ nhịp vui

Biết em còn đứng dõi theo thôi

Hay là em vội về nơi phố

Có những bạn tình đợi sánh đôi

 

Tình vẫn gần hay cách biệt rồi

Làm sao kề cận , nhuốm pha phôi

Từ khi biển cả cuồng dâng sóng

Nước cuộn lên, nghe lạnh chuỗi cười

 

Em ạ, hải âu bãi cũ nhiều

Nhớ anh, hãy tới xoá quạnh liêu

Dã tràng chia sẻ niềm vui nhỏ

Em sẽ yêu anh, dẫu hắt hiu ...

Utah  28 - 3 – 2022

CAO MỴ NHÂN

 

THƠ VIẾT CHO NGƯỜI

 

Thôi thế từ đây đã hết rồi !

Thuyền anh vừa tách bến ra khơi

Mang theo cả khối tình thơ đó

Để lại trong em xác rã rời

 

Chẳng biết giờ anh có sống vui ?

Bên người yêu mới đã chung đôi

Còn em cam phận đời cô lữ

Duyên số bẽ bàng....chỉ thế thôi !

 

Nuối tiếc làm chi ...đã lỡ rồi

Thời gian thầm nghĩ sẽ phai phôi

Đường tơ đã đứt làm sao nối ?

Chỉ gượng tìm vui với nụ cười

 

Mơ ước càng thêm khổ lụy nhiều

Thôi thì ôm giấc mộng hoang liêu

Cho xong một kiếp đời đen bạc

Em sẽ quay về....bóng hắt hiu

Người Sông Cửu

Tháng 3 /28/2022

 

TÁCH BẾN

 

Nghỉ ngơi một chỗ cũng không rồi

Còn cảm như đang vượt sóng khơi

Bén gót theo em tìm gối mộng

Đâu còn nữa nhỉ cánh chim trời?

 

Rượu qua môi nhạt lấy chi vui

Tính toán sai đường chịu vậy thôi

Ai đã lên ngàn tìm quý mộc,

Để nay hạc nội hết song đôi?

 

Vâng đủ rồi nha quá đủ rồi

Hải âu tung cách giữa pha phôi

Em đi theo nắng xuân vừa tới

Chỉ để lại đây cái giọng cười.

 

Men thời đã nhạt nói chi nhiều

Ôm mộng trăng sao khỏa tịch lieu…

Khói thuốc gió đưa về viễn phố

Và đây chất ngất cảnh đìu hiu!

Thái Huy

 3/28/22


MÀU XUÂN NHẠT

 

Đầu Xuân đã vội cách xa rồi

Ví cảnh con thuyền dạt biển khơi

Cúi mặt thương ai tình lặng lẽ

Đành như khói ảo cuối chân trời

 

Âm thầm dệt mộng thỏa niềm vui

Thức giấc đêm tàn gợi nhớ thôi

Vẽ cảnh hai ta kề sát bóng

Thì thầm những mộng ước chung đôi

 

Đường hoa một buổi đón ai rồi

Pháo đỏ giăng đầy buốt dạ ôi

Phá vỡ hồn xưa vườn Nguyệt tỏ

Đời em hạnh phúc rạng môi cười

 

Tình câm thấm đậm khổ đau nhiều

Lặng gió từng chiều cảnh tịch liêu

Nhuộm sắc hoàng hôn đời trống trải

Dẫu tiết Xuân tràn vẫn hắt hiu

      Minh Thuý Thành Nội

Tháng 3/28/2022

 

TA ĐÀNH TÁCH BẾN

(Họa tặng bạn Trịnh Cơ)

 

Mười mấy xuân qua ...xa cách rồi

Ta đành tách bến hướng ngàn khơi

Đợi chờ vô vọng thêm đau khổ 

Mang nặng tâm tư đến cuối trời

 

Mừng em đã có được niềm vui

Đừng nghĩ đến anh, chỉ khổ thôi

Cái số giang hồ nên phải thế

Không hề mơ ước chuyện chung đôi

 

Quá khứ xem như chuyện đã rồi

Nỗi đau buồn cũng sẽ phai phôi

Ta đi rũ hết niềm tâm sự

Ngạo nghễ nhìn đởi, miệng vẫn cười

 

Chúc em hạnh phúc và vui nhiều

Thủ phận anh về chốn tịch liêu

Sống tiếp những ngày còn lại đó

Xuân về ta đón Tết buồn hiu...

Chánh Minh

 29/3/2022

 

THUYỀN ĐỜI

 

Con người đến lúc cũng ..xa rồi

Mở mắt khóc oe cặp bến khơi

Vóc dáng lớn khôn mơ mộng ảo

Tung bay lạc hướng tận phương trời !

 

Cùng thuyền tâm sự hợp chung vui

Êm ấm tình yêu đẹp thích thôi

Con cháu sum vầy niềm hạnh phúc

Tương lai tươi sáng kết bền đôi..

 

Lưu luyến bon chen đã muộn rồi !

Hai đàng khác biệt phải chia phôi

Vì đâu cam chịu triền miên khổ

Chỉ có bình tâm thanh thản cười …

 

Cạm bẩy phàm gian mắc miếu nhiều

Thôi đành ôm phận sống tịch liêu

Tu thân kinh kệ ngày tháng tới

Quên hết ưu phiền tay trắng hiu !…

 Yên Hà

29/3/2022

 

HẢI ÂU BỎ BÃI.

 

Hải âu bỏ bãi đã bay rồi,

Soãi cánh tang bồng lướt biển khơi.

Bỏ lại dấu chân trên cát trắng,

Sóng lên nhẹ xóa vết chim trời.

 

Người đã đi tìm lạc thú vui,

Loanh quanh mệt mỏi cuộc tình thôi.

Thiên đường đâu có nơi trần thế,

Hạnh phúc chỉ còn lúc có đôi.

 

Lưu luyến làm chi chuyện đã rồi,

Thời gian hứa giúp sẽ phai phôi.

Bao nhiêu yêu quý thầm chôn dấu,

Đã khiến cho ta tắt tiếng cười.

 

Ta đau vì đã quá yêu nhiều,

Lúc mất người tình thấy quạnh liêu.

Thôi thì chấp nhận đời là thế,

Bể khổ trần gian vẫn hắt hiu.

  Mỹ Ngọc.

Mar. 29/2022.


TÌNH TRÔI THEO THUYỀN

 

Xuân đã đi, tình cũng nhạt rồi

Bóng thuyền hun hút tận mù khơi

Lời yêu còn vọng nơi bờ suối

Âm hưởng giờ xao tận cuối trời

 

Thuở ấy bên chàng mộng thỏa vui

Tiếng cười rộn rã mãi không thôi

Thường mơ năm tháng còn chung lối

Từng ước một ngày được sánh đôi

 

Chớp mắt giờ ra quá khứ rồi

Năm tàn tháng lụn sẽ phai phôi

Còn chăng một mảnh hồn tan tác

Cùng nửa vần trăng dở khóc cười

 

Giã biệt nhìn nhau xốn dạ nhiều

Ta về một bóng cõi hoang liêu

Thì thôi, thôi nhé, mình cô lẻ

Xuân, hạ, thu… về, sống hắt hiu…

 Phương Hoa

MAR 30th 2022

 

NGÀN TRÙNG XA CÁCH

 

Em trông lặng lẽ cách xa rồi

Anh thấy ngàn trùng hải lý khơi

Ấp ủ bao năm đầu Vỹ Dạ

Đầy vơi mấy nỗi cuối chân trời

 

Quen nhau tình nghĩa thấy an vui

Tương kiến tri âm nhớ mãi thôi

Mặc khách mừng vui chàng xứng lứa

Tao nhân mến chúc bạn vừa đôi

 

Nợ duyên tri kỷ đã qua rồi

Gảy gánh giữa đường lận đận phôi

Ngày tháng thoi đưa mà mến mộ

Thời gian chóng vánh hé môi cười


Cuộc đời cõi tạm ước mơ nhiều...

Quán trọ quen rồi cảnh tịch liêu

Tỉnh ngộ tình duyên xưa vở mộng

Một mình trống vắng nỗi buồn hiu...!

Mai Xuân Thanh

March 30, 2022

 

BƯỚC CHÂN BUỒN

 

Mùa chiến chinh xưa ngấn lệ rồi

Trong lòng ai vẫn mãi còn khơi

Người đi vai áo sờn tơi tả 

Và dấu tim xa tận cuối trời

 

Sương gió bên trời mấy nẻo vui

Người xa tình vẫn mãi đây thôi

Gửi ngày xanh thắm tràn hoa nụ

Tóc rẽ ngôi còn nguyện lứa đôi

 

Còn dấu yêu đâu những nụ cười

Phồn hoa xưa một ngả chia phôi

Nơi nao cánh bướm phương trời cũ

Mộng ước trầm hương lạc nẻo rồi

 

Nhấp chút men say nhớ thật nhiều

Bước chân buồn lạnh phố hoang liêu

Thuyền xa bến cũ ai còn đợi

Bóng lẻ hàng cây gió hắt hiu.

Lê Mỹ Hoàn

 29/3/2022

 

XÓT XA….

 

Duyên nợ cùng em đã hết rồi

Thân anh xứ lạ biệt mù khơi

Ai xui nên nổi…tình đôi lứa

Kẻ ở chân mây ,kẻ cuối trời

 

Đời thiếu em rồi sao sống vui !?

Anh còn thương nhớ mãi khôn thôi

Bao nhiêu kỷ niệm hằng ôm ấp

Giờ chẳng phai mờ dẫu tách đôi

 

Có luyến lưu chi …chuyện cũng rồi!

Nay đà hai đứa phải chia phôi

Nhớ khi xưa ấy em hờn dỗi …

Anh dỗ rồi em cũng mĩm cười

 

Gác trọ đêm về gió quạnh hiu

“ Thơ người viết” thấy xót xa nhiều

Tình sao như nước trôi ghềnh đá

Anh phải âm thầm cảnh tịch liêu

Songquang

 20220331


TỪ LÚC THUYỀN ĐI

 

Từ mấy năm mang dấu ấn rồi

Thuyền tình nay chợt tiến xa khơi

Bèn suy nghĩ lại lòng tê tái

Lặng lẽ  ta yên ở cuối trời

 

Buồn đời nhưng cũng thích em vui

Lẳng lặng anh về yên ắng thôi

Mường tượng người yêu tràn hạnh phúc

Chúc mừng ai cuộc sống song đôi

 

Chẳng nói từ lâu…em biết rồi

Tình mình đã nhợt nhạt phai phôi

Anh ngu si một lòng thương mến

Mong được nghe qua một tiếng cười

 

Những phen cố gắng  chẳng mang nhiều

Để biết rằng đời vẫn tịch liêu

Vướng mắc làm chi niềm khổ hận

Thôi đành trở lại chốn đìu hiu …

TẠ VƯƠNG KIM


QUÊN

 

Cố níu thời gian đã mất rồi

Chiều buông lặng lẽ ngắm xa khơi

Biển mênh mông quá...đâu bờ bến ?

Người đã đi xa tận cuối trời...

 

Năm tháng ngậm ngùi, vẫn cố vui

Thói đời ngẫm lại chỉ buồn thôi

Người đi có nhớ con đò cũ ?

Bến nước, trăng thề...mộng vỡ đôi

 

Người sang bến mới ...đã quên rồi...

Thuyền cũ, sông chiều vẫn mãi trôi...

Cô lái bờ môi như héo hắt

Còn đâu dáng nhỏ tiếng vui cười...

 

Sông vắng...chiều mưa...lá rụng nhiều

Hoàng hôn xuống vội bóng hoang liêu

Cảnh buồn người có vui đâu hỡi!

Gió nỡ vô tình...lạnh hắt hiu...

Bạc Liêu Đêm 18/4/2022

Hồng Vân


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!