Thứ Ba, 1 tháng 3, 2022

LỐI MÒN XƯA -Thơ Hồng Vân và Thơ Họa


LỐI MÒN XƯA

 

Lối mòn đó...con đường về xóm nhỏ

Lũy tre làng ẩn hiện phía trời xa

Chiều dần buông thấp thoáng ánh dương tà

Nghe câu hát ngân nga...dài nỗi nhớ...


Nhớ dòng sông có bên bồi bên lở

Chiếc xuồng con xuôi dòng nước lênh đênh 

Lục Bình trôi theo sóng vỗ bồng bềnh

Chiều man mác...gập ghềnh hoa tim tím...

 

Tím hoàng hôn...tím vùng trời kỷ niệm

Tuổi học trò đẹp lắm những vần thơ

Thời gian đi có trở lại bao giờ

Nhưng kí ức...khó mờ trong tiềm thức...

 

Thức từng đêm gửi hồn trên giấy mực

Mượn trăng vàng thơ thẩn...viết gì đây ?

Ánh trăng khuya bao lượt đã vơi đầy

Hồn thơ quyện gió mây...giờ đã cạn...

 

Cạn nguồn thơ...còn ai mua để bán ?

Nghiên Bút đành xếp lại cất vào tim...

Cơn gió lay chiếc lá rụng bên thềm...

Sương nhỏ giọt lạnh mềm trên lối cỏ...

Bạc Liêu Đêm/5/2/2022

        HỒNG VÂN

 

VUI CHỐN QUÊ XƯA

 

Bao năm tháng in lòng qua phố nhỏ

Nhìn mây cao tưởng tượng bóng quê xa

Nắng quái đong đưa thong thả chiều tà

Tiếng ai hát câu đưa sầu luyến nhớ….

 

Nhớ khi cút bắt trên đồi cát lở

Hoặc đua thuyền theo con nước lênh đênh

Hay khao nhau vớt bèo trôi lềnh bềnh

Chiều nắng xế mau hái nhiều bông tím….

 

Tím trời mây …tím khơi nguồn mặc niệm

Tím mực học trò, tím cả tuổi thơ

Để đời ta nhớ mãi đến bây giờ

Giấc ngủ khó sâu nửa đêm chợt thức

 

Thức giữa canh khuya phải tìm bút mực

Viết vài dòng … kể chuyện kiếp nào đây ?

Đời đã trái ngang vẫn tưởng đong đầy

Tình đã lỡ nên nguồn thơ cũng cạn …

 

 Cạn văn thơ lạc lõng nguồn mua bán

Hết kế sinh nhai chỉ sống bằng tim

Trăng xưa còn đó chiếu nhẹ qua thềm

Sương khuya thấm lạnh rơi mềm bãi cỏ…

Paris, 08 Fév. 2022

      TRỊNH CƠ

 

VỀ LỐI XƯA

 

Quen đường phố để vào nơi xóm nhỏ

Có phượng hồng ngắm hướng tận phương xa

Mỗi buổi trưa che mát bóng dương tà

Có ghế dài , ngồi nghỉ suy nỗi nhớ...

 

Hoài thời trẻ khi trở về thăm xứ

Cầu cheo leo bắt qua suối chênh vênh

Qua khỏi cầu ruộng lúa trải rộng thênh

Thời êm ấm bên ghềnh nhiều hoa tím

 

Chiều êm ả phóng tầm tìm kỷ niệm

Nhớ bạn xưa đã tặng một bài thơ

Quí thời gian tâm bỏ được bao giờ

Thuở đó đã ngự đầy trong ký ức

 

Rồi từ đấy hồn thơ thức là thực

Ngắm trăng sao nghĩ ẩn khuất đâu đây

Thắm thoát hoài quê vây mãi vơi đầy

Tâm tư lộng thoảng lý lài nào cạn

 

Đâu cạn ý với tâm can ngày tháng

Suy buồn vui giữ bóng dáng trong tim

Chao lá vàng rớt xếp cạnh bên thềm

Sương sớm đọng giọt mát êm ngàn cỏ

Đặng Xuân Linh

   25-0212022

 

VỀ MIỀN KÝ ỨC

 

Con đường nhỏ dẫn lối về ngõ nhỏ

Tràn cỏ hoa ngan ngát thả hương xa...

Cò chớp trắng chiều buông loáng ánh tà

Khua mộng giấc bâng lâng đằm nhung nhớ!...

 

Người thuở ấy...thương bên này bờ lở

Ngóng đò sang xa xót phận đấp đênh!

Sóng chênh chao xô mái đẩy bập bềnh

Xô chiều xuống,hoàng hôn nhòa núi tím...

 

Tím mùa xa...thẳm sâu vùng hoài niệm

Mối tình đầu e ấp tuổi ngây thơ

Má chín lừ mỗi khi hẹn lỗi giờ

Rồi khúc khích vỡ nắng cười tỉnh thức...

 

Chờ tin nhạn...tổn hao mòn bút mực

Giấy trắng hồng giấu niềm thơ cháy bỏng

Ngôn tình xanh chất chứa bể tình đầy

Thấm lời ngỏ...nồng say-hồn uống cạn!

 

Mơ hoa tím tím đồi quê...ai bán?

Mắt nhìn nhau xáo động cả buồng tim

Hoa cau rơi thơm mát cả trăng thềm

Thơm gót ngọc lưu hương chìm hoa cỏ...

     26-2-2022

Nguyễn Huy Khôi


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!