ĐƯỜNG VỀ HẬU GIANG
Từ Sài Gòn xuôi về miền Lục Tỉnh
Vườn mênh mông hoa trái trĩu quằn cây
Cô bán hàng rám nắng má hây hây
Trên vai mỏng mâm dứa thơm Bến Lức
Hành khách đông trưa hè càng oi bức
Xe chạy đều, gió ào ạt tạt ngang
Gói cốm chuồi trắng dẻo chợ Long An
Thơm sầu riêng, béo dừa, giòn đậu phộng
Đám mạ xanh rạp theo chiều gió lộng
Bầy chuồn chuồn săn muỗi dọc bờ mương
Xe tạm dừng nghỉ tạm bến Trung Lương
Mận hồng đào, mía ghim cùng kẹo chuối…
Qua Sầm Giang lòng buồn thương tiếc nuối
Chiến công xưa hiển hách dễ nào quên
Cái Bè, Cai Lậy… chiến sử ghi tên
Bao ân nghĩa dành cho người lính chiến
Đồng Tháp Mười, rực khung trời kỷ niệm
Quê ngoại nghèo, tang tóc bởi đao binh
Mong người dân được nếp sống an bình
Bã danh lợi vẫn không hề vướng bận
Xe dừng lại chờ qua đò Mỹ Thuận
Cam, mít, xoài, ổi xá lỵ chín cây
Thịt nướng, tôm càng, cá chẻm, chim quay…
Vùng Châu Thổ, món ăn ngon thơm phức
Bờ Cửu Long bông ô môi tím rực
Dịu gió hiền, mát rượi nước phù sa
Ghe thương hồ xuôi ngược sóng giang hà
Rẽ sang phải, đường đi về Sa Đéc…
Ngày quang đãng hay bão bùng sấm sét
Đêm trăng trong hay chiều tối mưa rơi
Qua Vĩnh Long khách nhớ mận da người
Nha Mân đó, nem chua còn hương vị!
Bạn tôi thất tình học làm thi sĩ
Thơ khen Thiền Đức, thích chợ Trường An
Đìa ấu xanh nằm dọc lộ Ba Càng
Em Vĩnh Bình, học trường Tống Phước Hiệp
Qua Cái Vồn, bắc Cần Thơ nối tiếp
Tiếng động cơ giòn nổ ở phi trường
Nhớ mãi những chiều đưa đón người thương
Sau phi vụ, Đại Bàng về Trà Nóc
Đoàn Thị Điểm, ôi thuở còn đi học
Phan Thanh Giản trước lớp sóng phế hưng
Vẫn hiên ngang như cây đứng giữa rừng
Cho đất nước những thanh niên ưu tú
Nhãn Bạc Liêu, cá duồng mùa nước lũ
Gạo nàng hương phơi trắng chợ Sóc Trăng
Tới Cà Mau rừng tràm đước bạt ngàn
Dấu binh lửa vùng vị Thanh, Cờ Đỏ…
Bến Năng Gù, đò đưa qua thôn nhỏ
Dân trường chay không xem nặng lợi danh
Trồng trọt, ruộng nương hướng đạo tâm lành
Làng Hòa Hảo ngân vang hồi kinh kệ
Đây dòng An Giang, Thất Sơn ngạo nghễ
Trái cây mười tám, một chục đủ đầu
Nắng miền Nam hong mượt lãnh Tân Châu
Bến Tre đó, nước dừa tươi mát lịm
Mộc Hóa giặc cày, pháo bừa Chương Thiện
Em Hà Tiên tóc chải lược đồi mồi
Đến Hòn Chông nghe sóng vỗ chơi vơi
Ra Hòn Trẹm nhớ bóng người tu nữ
Cao Lãnh, Gò Công… chạnh lòng cô lữ
Phiêu bạt chân trời, gan ruột héo hon
Cố hương ơi, ta vẫn đợi mỏi mòn
Ngày trở lại để nguôi lòng thương nhớ
DƯ THỊ DIỄM BUỒN
Thơ Họa:
CÒN TRONG NỖI NHỚ
(Kính họa với tất cả tấm lòng người Việt xa xứ)
Rời Sài Gòn về thăm quê "Lục Tỉnh"
Đến ruộng đồng qua những chiếc cầu cây
Nhìn gái quê đôi má đỏ "hây hây"
Đường kinh mọc đầy cây mua bụi lức.
Cơn nắng hạ tiết trời đang nóng bức
Mồ hôi tuôn chảy dọc lẫn chảy ngang
Áo đẫm ướt lòng dạ cũng không an
Đâu còn nghĩ đâu ai gà ai phụng.
Những bước chân ngược chiều cơn gió lộng
Rặng trâm bầu đứng lặng trên bờ mương
Nhớ khi rời ngã ba rẽ Trung Lương
Đến Cai Lậy Lai Vung nhiều vườn chuối.
Nên tàu lá người không bao giờ "tiếc nuối"
Gói nem dầy cho ai đó chớ quên
Nem Lai vung nổi tiếng cùng được tên
Trường Cai Lậy thuở nào thời chinh chiến .
Phà Mỹ Thuận bây giờ còn hoài niệm
Những chuyến xe chờ đường nối bùng binh
Đâu bóng ai rao bán món thời bình
Giờ chỉ thấy xe qua cầu không bận.
Hôm nay đây mất rồi qua "Mỹ Thuận"
Những cô nàng bán bắp ấu với trái cây
Đâu bên lề vịt nướng cùng "chim quay"
Hai bên mé đường lồng mùi phưng phức.
Tối Mỹ Thuận đèn lên khung sáng rực
Những thiêu thân theo bóng để rồi sa
Khi Cửu Long thay đổi biến thành hà
Hóa thành nhỏ nối dài qua " Sa Đéc".
Cơn mưa Hạ trời nổi cơn "sấm sét"
Đời phù du sự sống tự do rơi
Đắp lên chân làm phân bón cho người
Khi chưa nếm men đời bao dư vị .
Đếm bốn chữ, chữ đầu là chữ Sĩ
Rồi sang Nông vườn ruộng cũng không an
Công tiếp nối muốn sang phải làm càng
Thương chậm tiến khó mong thành hòa hiệp.
Khi xã hội bất hòa nhưng sẽ tiếp
Lúc kinh bang đáo hạn hóa thị trường
Để vun bồi đoản nghĩa với dài thương
Khi biết được ngôi nhà còn cái nóc.
Đời sinh ra vốn nhiều hay ít học
Xã hội hồi vị trí ở thời hưng
Chẳng nên mang loại hiểu biết trên rừng
Để chuyên chính đỏ lòng hơn "ưu tú".
Mùa mưa đến nước dâng cao thành lũ
Đồng Tháp Mười mặt nước soi ánh trăng
Đất U Minh tràm chiếm choại " bạt ngàn"
Thuở chinh chiến một thời nuôi quân đỏ .
Thuở xa xưa có những người không rõ
Rằng: Búa Liềm chẳng có trong lợi danh
Búa đập đầu liềm cắt cổ vẫn lành
Vì tiếng nói của Hồ là kinh kệ .
Người đam mê cuộc đời luôn "ngạo nghễ"
Khi dấn thân từng bước kẻ đi đầu
Biến Việt Nam thành rốn của năm châu
Đem Đất Việt hóa thành nơi tẫm liệm.
Hậu Giang nay khi xưa là "Chương Thiện"
Thuở kiêu hùng Hồ Ngọc Cẩn quy thiên
Phà Cái Tư kết nối qua hai miền
Vị Thanh Rạch Giá đường liền tỉnh lộ .
Thơ quê hương chạnh lòng người khách lữ
Bốn sáu năm dài lòng dạ "Héo Hon"
Trên ngón tay ngày tháng biết hao mòn
Nhưng trí óc vẫn còn trong nỗi nhớ .
2021-07-10
Võ Ngô
THƯƠNG VỀ NAM BỘ...
(Thơ Cảm Tác)
Hải Ngoại trở về thăm chơi sáu tỉnh
Vườn rau thơm hoa trái trĩu đầy cây
Cảnh thôn làng phương vĩ nắng đỏ hây
Người thiếu phụ nấu cơm bằng gạo lức
Muối ớt, trái xoài, trưa hè nớng bức
Vô lăng ngừng cơn gió chướng bay ngang
Kẹo dừa quà Lục Tỉnh, chợ vẫn an
Thơm vị ngọt, cốt dừa ngon béo phộng
Lúa mạ gió kênh đào khô héo lộng
Ruồi như ong bay thấp giữa lòng mương
Tạm dừng xe nghỉ mệt mỏi nhận lương
Hồng mận, mía, mứt khoai cùng bánh chuối
Mấy nhánh Cửu Long giang sâu thẳm nuối
Công lao xưa kênh xáng chẳng hề quên
Cái Mơn Sông Hậu, dĩ vãng khắc tên
Nhơn nghĩa, quốc thái dân an, cuộc chiến
Đánh giặc, giữ nhà khung trời ẩn hiện
Quân dân Miền Nam , lốc xoáy quan binh
Ước mơ dân tộc sống cảnh thái bình
Mà lợi lộc, chắc không hề thấy bận
Đứng lại đợi, chờ qua cầu cũng thuận
Bơ xoài tươi, cam ngọt trĩu trên cây
Thịt kho dưa giá, cá lóc, vit quay
Nam Bộ lục tỉnh mồi ngon rượu phức
Mắy nhánh Cửu Long bằng lăng nở rực
Em chơi diều bay bổng bãi cát sa
Máy thuyền xuôi ngược bến nước hải hà
Ba lá nhỏ rẽ về sông bán đắc
Sáng thức dậy trởi mưa giông, tiếng sét ?
Đêm trăng rằm nghe gió lạnh sương rơi...
Tới Long Hồ khách nhớ hỏi một người
Buôn bán món nhậu nem chua tửu vị...(1)
Bạn cũ lạc đi đâu, tìm họa sĩ
Thơ khen hay nghe thú vị tâm an
Đĩa rau xanh ngọt lịm mới lại càng
Thương kiếp sống thuở sinh viên hội hiệp
Đất nước thái bình vô Nam chuyển tiếp
Ga tàu đi mà thống nhất đường trường
Nhớ nhau hoài, lụt lội mất mới thương
Sau mới biết nước dâng lên tới nóc
Tại thiếu điểm thi khi ngồi lớp học
Ngôi trường xưa từng trải phế rồi hưng
Cứ hiên ngang trúc sậy tại núi rừng
Vì gấm vóc, núi sông ta cẩm tú...
Sợ gió bấc mưa dầm sông lụt lũ
Dân miền Nam ôm ấp giấc mơ trăng
Chốn u minh vực thẳm lộng gió ngàn
Nơi chiến địa Củ Chi xưa lửa đỏ
Sống vất vả, con đò ngang xóm nhỏ
Ăn chay trường, không vướng bận công danh
Tự tu tâm đạo đức sống trọn lành
Vùng Thánh địa tỉnh Tây Ninh đọc kệ
Thắng cảnh đất An Giang rừng núi nghễ
Đồng xanh rờn sai trĩu trái hàng đầu
Nắng vàng tươi bóng mượt góc Á Châu
Hòa Hảo Phật Giáo đồ nghe ngọt lịm
Tử tế Đạo lành tâm như phước thiện...
Hà Tiên mây trời cá biển dâng mồi
Gió ba đào sóng vỗ bọt chẳng vơi
Ngoài cửa Trẹm dáng ni cô Thánh nữ
Địa giới cõi Nam Phương đây khách lữ
Chân Trời Đông miền đất Đạo hư hon
Cố hương xa khuất nẻo dạ héo mòn
Thân cõi tạm, khắc ghi lòng mãi nhớ...
Mai Xuân Thanh
July 12, 2021
(1) món ăn nhậu chả thủ, nem chua...
GIẤC HƯƠNG QUAN VẪN MỊT MỜ
Mỹ Tho ải địa đầu cho các tỉnh
Miền Tây màu mỡ gạo cùng trái cây
Thiếu nữ đương Xuân môi hồng má hây
Sáng ăn cháo nước cốt dừa gạo lức
Khí hậu miền Nam thường xuyên nóng bức
Vẫn sản sinh bao chí cả dọc ngang
Và chuối cau thơm ngát \xã Mỹ An
Vùng Cái Bè cam quýt cùng kẹo phộng
Cai Lậ̣y bờ sông gió mát lồng lộng
Lục bình tím ngắt cả một bờ mương
Quán ăn tấp nập Ngã Ba Trung Lương
Nem chua thơm lừng mùi hương lá chuối
Tân Hiệp Bò Bảy Món nhiều tiếc nuối
Thử qua một lần thì khó mà quên
Ấp Bắc địa danh đã được khắc tên
Người lính Cộng Hòa kiêu hùng cuộc chiến
Cần Thơ cả một khung trời hoài niệm
Bến Ninh Kiều em đón người chiến binh
Sống dọc ngang cho đất nước thanh bình
Đời chinh chiến không tình yêu vướng bận
Khi quê hương được xuôi buồm gió thuận
Một vùng trời thơm ngát mùi trái cây
Thêm thức ăn béo bở heo vịt quay
Chén tại chỗ đi đâu cho phiền phức
Lê Ngọc Hân hoa phượng nở đỏ rực
Áo dài trắng em pha nét kiêu sa
Đẹp dáng em đẹp cả dãy sơn hà
Gái Nha Mân đẹp cả trời Sa Đéc
Gặp em rồi anh như bị tiếng sét
Sét át tình theo mưa kín từng giọt rơi
Người ơi! gặp gỡ chi hỡi Người!
Ngàn năm sau vẫn còn màu thi vị
Vì yêu em anh tập làm thi sĩ
Viết vần thơ cầu nguyện tình bình an
Càng yêu em anh lại thấy mình càng
Lo lắng cho một tương lai hòa hiệp
Kiếp tha hương hiu quạnh thân hành lữ
Nhớ quê nhà cho thân thể gầy hon
Nhưng tình yêu không vì thế hao mòn
Mà chỉ tăng thêm nỗi niềm nhung nhớ./.
Toronto 12/7/2021
Nguyên Trần
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!