TẾT VỚI NGƯỜI TA
Thôi thì cứ tết với người ta!
Xuống chợ tìm mua chút rượu trà
Trà ướp hương xưa nào chỗ bán
Rượu chưng mùa cũ có ai pha?
Treo dây pháo đỏ, bồi thêm giấy
Sửa chậu mai vàng, dán lại hoa
Một thoáng ngậm ngùi: xuân đó nhỉ,
Kho trời nay cũng cạn rồi a?!
Kho trời nay cũng cạn rồi a?!
Ai cuối chân mây với nỗi nhà
Tết đến thêm vương niềm nhớ cũ
Xuân về lại gợi thoáng buồn xa
Bao năm đất mẹ còn xơ xác
Muôn thuở tình quê chẳng nhạt nhòa
Mơ bếp lửa nồng hương nếp mới
Tủi mừng thôi hết những phong ba
Nguyễn Vô Cùng
Thơ Họa:
ĐÊM GIAO THỪA
Ngẫm nghĩ thương người, chua xót ta
Một mình độc ẩm mấy chung trà
Đêm xuân lặng lẽ, hồn sương đẫm
Ngọn nến nhạt nhòa ,giọt lệ pha
Ngũ qủa mâm đầy xơ xác cuống
Mấy cành mai giả ngậm ngùi hoa
Thơ đề giấy mỏng chưa tròn mộng
Cái kiếp thi nhân mãi thế a !
Cái kiếp thi nhân mãi thế a !
Hương xưa man mác nhớ quê nhà
Vẫn còn một thuở vàng son cũ
Dù đã nửa vòng trái đất xa
Tờ lịch cuối năm... năm đã cạn
Nét hoa đầu bút...bút chưa nhòa
Mênh mông giữa cảnh đời sương tuyết
Đếm lại tuổi mình... đúng sáu ba !
Thy Lệ Trang
Massachusetts
TẾT VỚI RIÊNG TA
Tết nhứt âm thầm ta với ta
Bóng đêm thù tạc chuốc vui trà
Trà khuya đã nhạt ngu ngơ rót
Bóng tối thêm nhòa lạnh lẽo pha
Thấp thoáng đam mê,lìa mộng bướm
Chập chờn thống khổ,biệt mơ hoa
Nhựa xuân những tưởng tràn sinh khí
Gốc cỗi cành trơ,đến rứa a !
Gốc cỗi cành trơ,đến rứa a !
Cô thân lạc lõng giữa quê nhà
Xuân càng thấm nỗi xưa dang dở
Tết mãi khơi niềm cũ xót xa
Nhớ mẹ,nhìn bàn thờ khói nhạt
Thương cha,ngó ruộng lúa sương nhòa
Mong sao cuộc sống thôi mòn mỏi
Khép lại trang sầu vọng lãng ba
Lý Đức Quỳnh
MAY CÒN NGHĨA CŨ
Vui chẳng có gì náo dạ ta
Khách thưa yên ắng lạnh phòng trà
Dò lan trước giậu vơi hương tỏa
Chậu cúc ngoài hiên nhạt sắc pha
Tết đến ô kìa!... đâu bánh trái
Xuân về ừ nhỉ!...cũng cờ hoa
Ngày lui tháng tới xô năm hết
Giật thốt giao thừa pháo nổ a?!
Giật thốt giao thừa pháo nổ a
Tha hương mới thấu cảnh xa nhà
Vong thân tân hữu dần rơi rụng
Hồi quán cố nhân mãi biệt xa...
Xóm mạc trông về dầm lệ nhỏ
Vợ con nhìn lại sũng mi nhòa!
May còn nghĩa cũ tình thôn dã
Nguôi vợi niềm riêng bớt sóng ba.
15-7-2021
Nguyễn Huy Khôi
TẾT QUÊ NGƯỜI
Tết đến quê người ngẫm xót ta
Buồn tênh độc ẩm với chung trà
Đào bung nhuộm thắm làn sương đọng
Cúc nở ươm ngời vạt nắng pha
Lộc biếc lùm cây tràn nhánh đọt
Xuân hồng tán lá phủ đài hoa
Hồn say cánh gió hương mùa thoảng
Lẩm nhẩm năm này mấy tuổi a?
Lẩm nhẩm năm này mấy tuổi a ?
Tha phương vẫn nhớ đến quê nhà
Tìm Xuân khắc khoải mơ trời cũ
Đón Tết u trầm dệt chuyện xa
Mãi luyến ngày thơ nào xoá bỏ
Hoài thương bóng nhỏ chẳng phai nhoà
Đêm mưa bếp lửa ngào khoai mức
Hạnh phúc quây quần cạnh mẹ ba
Minh Thuý ( Thành Nội )
Tháng 7/15/2021
TẾT CÔ ĐƠN
Tết đến ra chào chỉ có ta,
Kết vui thân hữu với ly trà.
Hương thơm bay bốc tay đưa khuấy,
Vị ngạt dâng trào muỗng tiếp pha.
Miệng nếm ngẩn ngơ mùi dịu hạt,
Mũi khơi tê tái vị nồng hoa.
Bên nhà tiếng pháo vang inh ỏi,
Xuân đã sang rồi đó hả?- A!
*
Xuân đã sang rồi đó hả?- A!
Trẻ vui hớn hở hát quanh nhà.
Âm thầm bóng dật dờ hiu vắng,
Đơn độc đèn sầu ủ xót xa.
Nhớ kỷ niệm xưa buồn chẳng dứt,
Nhắc ghi hình cũ thảm chưa nhòa.
Người ơi! Giờ có vui êm ấm,
Chia chút phiếm tình nhạc khúc ba.
Chút phút thôi nha!!!
HỒ NGUYỄN
(16-7-2021)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!