SÓNG VỠ
Bài thơ anh thả giữa trùng dương
Có cánh bay đi cuối dặm trường
Lại tưởng bàn tay xô sóng vỡ
Nào ngờ hoa biển ngập trời sương
Về rồi, chạnh nhớ bạn đường xa
Buổi đó trăng xanh chiếu bóng tà
Hoang hoá hải hành không bến đỗ
Anh nằm thao thức đợi mây qua
Khói vương một chút trên môi tàu
Trắng cả ân tình luyến tiếc nhau
Em có bao giờ tha thiết đợi.
Đếm từng thời khắc vụt qua mau
Thì thôi, hãy tạm chẳng quên thêm
Nhớ cũng bâng khuâng tựa gió mềm
Cứ tạt nước lên sàn ướt át
Thường ngày tàu tắm ánh trăng đêm ...
Hawthorne 10 - 7 – 2021
Cao Mỵ Nhân
Thơ Họa:
BIỂN TÌNH
Sóng vỗ rì rào lướt đại dương
Buồng tim rộn rã suốt canh trường
Thư dài kể lể đầy trang giấy
Chép lại bao lần chữ thấm sương!
Gởi trọn cho người dẫu chốn xa
Thầm mơ gặp gỡ ngắm trăng tà
Kề vai thổ lộ mình yêu nhé!
Biển gọi ơi người hãy chóng qua!
Áo tím thân thương vẫy đợi tàu
Nghe lòng ngượng ngập bởi chờ nhau
Cầm tay thỏ thẻ hoài thương nhớ!
Nũng nịu anh đừng có bước mau!
Khôn xiết vui mừng thỏa dạ thêm
Cùng trao ánh mắt ngọt môi mềm
Duyên lành ước nguyện tròn giai ngẫu
Đôi bóng tâm tình quá nửa đêm!
Như Thu
07/11/2021
TỰA NHỮNG CHUYẾN TÀU
Con tàu trở lại bến thùy dương
Lộng gió ngàn khơi sóng viễn trường
Đang vẽ bức tranh đời thủy thủ
Mây trời phối sắc quyện màu sương
Về bờ lại nhớ sóng ngàn xa
Nhớ cánh hải âu vút nắng tà
Lúc giữa đại dương thì nhớ bến
Bây giờ lặng nhớ tháng năm qua
Cuộc đời lướt sóng tựa con tàu
Nặng chở ân tình đến với nhau
Những trận cuồng phong về ngược hướng
Hải trình nào dễ đón vui mau
Đợi chờ âm ỉ khát khao thêm
Chân cứng thầm mong vượt đá mềm
Hoàn cảnh trớ trêu bày chướng ngại
Con tàu hóa mộng chở qua đêm…
Lý Đức Quỳnh
12/7/2021
KÝ ỨC
Can đảm "bà con" vượt đại dương
Một thời hậu chiến bỏ sa trường
Ngàn khơi độc mộc nhìn mây nước
Vạn lý vó câu lướt gió sương
Tới bến tự do nhớ bạn xa
Đi miền đất hứa bóng dương tà
Hải hành nhớ lại nơi mô bến
Thao thức canh trường, sáu khắc qua
Sương khói mù giăng sóng bạc tàu
Ân tình chớm nở mới quen nhau
Bao giờ gặp lại, ta mong đợi
Tính lại thời gian thật sự mau
Tạm gác lo âu nhớ bạn thêm
Bâng khuâng người ấy áo tơ mềm
Ra vườn tưới nước vườn hoa ướt
Ký ức còn đây thức trắng đêm
Mai Xuân Thanh
July 11, 2021
DỖ MỘNG
Hoài bão mơ xa vượt đại dương
Hay đâu thân lấm bụi sa trường
Sờn vai áo lính mầu xanh lá
Gót rạn chân chim thấu giá sương.
Khói súng chiến trinh đã tản xa...
Chân mây nắng tụt lạnh chiều tà
Năm canh thao thức lòng day trở
Thảng thốt thinh không tiếng hạc qua.
Sân ga thuở ấy đứng chờ tầu
Vuốt mắt-cái nhìn rợn mắt nhau!
Lầm lũi dáng ai lòa khuất bóng
Thoắt trong thời khắc thoảng tan mau.
Ẩn ức hiện về đắng đót thêm
Bao nhiêu là thứ đọng môi mềm...
Nghe lòng xa ngái mùa chinh chiến
Lặng lẽ ôm cầm dỗ mộng đêm!
12-7-2021
Nguyễn Huy Khôi
NHƯ THUYỀN VÀ BIỂN
Xa cách bầu trời lẫn đại dương
Nhớ thương thao thức mỗi đêm trường
Nhưng nào đâu dám khơi lời hẹn
Bởi sợ nhạt nhòa tựa khói sương
Anh đã xa rồi...xa..rất xa
Lòng em thổn thức mỗi chiều tà
Khi vầng dương tắt trên thành phố
Lại một ngày dài lặng lẽ qua
Anh thân hồ hải tựa con tàu
Em biển dạt dào...sao mất nhau ?
Bởi sóng đưa tàu trôi mất hút
Vào vùng biển khác, bặt tin mau
Đủ rồi, nào dám ước mơ thêm
Cho trái tim khô lại yếu mềm
Xin chớ khuấy tan niềm tĩnh lặng
Ngày dài qua hết sẽ là đêm
Sông Thu
( 12/07/2021 )
TRỞ VỀ THỦY THỦ
Ta đã quay về...khuất đại dương
Chân bon gót nhỏ bước xuân trường
Vẫn yêu sóng biển niềm lai láng
Còn nhớ hôm nào lạnh lẽo sương
Nằm đây khắc khoải tiếng trường sa
Những cuộc tranh thương buổi xế tà
Nhớ cảnh đêm tàn trên bãi chiến
Âm thầm vương vấn chuỗi ngày qua
Nhớ khoảnh lắc lư trên chiếc tàu
Sương chiều, sóng nặng lén chờ nhau
Mùa đông gió rét gây màu nhớ
Thời khắc vô chừng vụt quá mau…
Bệnh hết chương trình dung dưỡng thêm
Nằm nghe thoang thoảng gió đưa mềm
Ngoài kia chim hót mùa Hè tới
An hưởng tuổi già trong bóng đêm…
TRỊNH CƠ
Paris, 13/07/2021
GỬI GIÓ XA NGÀN
Lang thang tìm lại giữa hàng dương
Kỷ niệm bao năm chốn giảng đường
Người đã xa rồi sao nhớ mãi
Đêm nào sánh bước dưới trời sương…
Gửi gió đôi lời khách viễn xa
Nơi xưa ký ức mỗi chiều tà
Lối này, ghế đó còn như tưởng
Tay nắm tay mình dạo gót qua
Trôi mãi, trôi nhanh, những chuyến tàu
Sân ga bao kẻ mãi xa nhau
Nhìn quanh khách đến nuôi hy vọng
Thiên hạ vô tình rảo bước mau
Ngày tháng xoa vùi nhạt dấu thêm…
Cô treo lạnh lẽo bóng trăng mềm
Cố nhân gót lạc nơi trời viễn
Có thấu tình em trong gió đêm ?
CAO BỒI GIÀ
13-07-2021
HẢI HÀNH.
Bát ngát ba đào gió đại dương,
Đêm sao nguyệt tỏ đẹp thiên trường.
Triều lên con nước, trời liền biển,
Thấp thoáng người tình giữa khói sương.
Hoàng hôn mây trắng tụ trời xa,
Nhớ lúc tiễn đưa dưới nắng tà.
Sầu muộn, người yêu trên cát trắng,
Sóng đùa xóa vội dấu chân qua.
Bình minh đợi nắng rọi boong tầu,
Lại nhớ người tình ước có nhau.
Ngắm sóng bạc đầu hoa biển nở,
Mạn thuyền sóng vỗ bọt tan mau.
Hải hành mỗi lúc một xa thêm,
Lính biển oai phong dạ lại mềm.
Nợ nước đáp đền nơi chiến địa,
Mỹ nhân hậu tuyến nhớ ngày đêm.
Mỹ Ngọc.
July 13/2021.
NHỚ LOÀI HOA BIỂN
Nhớ mãi một thời giữa đại dương
Tàu anh xa bến ngút dặm trường
Trùng khơi hoa biển tung màu trắng
Em đứng tiễn người lúc gió sương
Tàu đi mỗi lúc một dần xa
Biển rộng mênh mông ánh Nguyệt tà
Trong chuyến hải hành mang nổi nhớ
Bóng người em gái khó phôi pha
Sóng biển lắc lư vỗ mạn tàu
Xin em giữ hứa gắng chờ nhau
Thân anh hồ hải đâu là bến ?
Nên sợ ân tình sớm vụt mau
Thôi thì hãy gắng đợi chờ thêm
Chớ để con tim sớm yếu mềm
Khi lúc chiến chinh tàn khói lửa
Tàu về nối lại giấc mơ đêm
Songquang
20210714
ĐỜI THỦY THỦ
Bóng hạ buông dần mấy rặng dương
Ngồi nghe sóng vỗ thức canh trường
Thư tình bút ngỏ thuyền êm lướt
Thấp thoáng xa mờ ngỡ khói sương
Gọi nhỏ tên nàng luống cách xa
Đêm ru điệu nhớ bóng trăng tà
Đời trai biển cả lênh đênh mãi
Lãng tử phong trần kiếp sống qua
Kết bạn cùng mây ẩn bóng tàu
Cung đàn lạc vận có chờ nhau
Phân vân số phận tuỳ duyên cả
Gặp gỡ đôi lần phút thoáng mau
Trên đỉnh tình sầu chẳng nghĩ thêm
Non sông trách nhiệm tránh tim mềm
Em nồng giấc điệp, ta cuồng gió
Ngước ánh sao trời dệt mộng đêm
Minh Thuý (Thành Nội )
Tháng 7/14/2021
NỖI CÔ ĐƠN
Tàu cập bến rồi...khuất ánh dương
Chia tay bạn, lớp, với sân trường
Trăng mờ nghiêng bóng soi dòng nước
Đêm tối...trời buồn nhỏ giọt sương
Hướng mắt trông về nơi chốn xa
Mênh mông biển rộng, ánh trăng tà
Thương quê nhớ mẹ lòng se thắt
Mi đẫm lệ sầu giọt mặn pha
Định mệnh ai xui...một chuyến tàu
Đường đời mãi mãi cách xa nhau
Thời gian lặng lẽ như làn gió
Năm tháng âm thầm vội lướt mau
Tóc điểm phai rồi...nỗi nhớ thêm
Từng đêm...rượu đắng nếm môi mềm
Cô đơn...nhạn lạc, đâu? bờ bến...
Quạnh quẽ thân tàn...với bóng đêm...!
Bạc Liêu/15/7/2021
Hồng Vân
HOA SÓNG DẬP DỀNH
Thơ vẫn theo hồn trút đại dương
Từng nghe cay đắng chuyện tình trường
Tay gầy chơi với theo dòng nước
Hoa sóng dập dềnh quyện khói sương
Ánh nắng cơ hồ đốt bóng xa
Mây hoang quần tụ giấc chiều tà
Thuyền về trên bến cô đơn lịm
Lòng não theo nguồn gió lại qua
Khói sóng lung linh khuất mạn tàu
Tim hồng thổn thức nhớ về nhau
Em ngồi ngóng đợi từng thu héo
Nhìn bóng câu vờn thoảng lướt mau
Đành phải dặn lòng hãy đợi thêm
Chờ cho thu tản gió đông mềm
Thì Xuân sẽ ghé trùng dương bến
Ta nắm tay mình thức trắng đêm
Phương Hoa
July 16th 2021
TRẤN KHÔNG
Nắng đẹp trời trong, rạng ánh dương
Chim bằng cất cánh khỏi phi trường
Trên cao nhìn xuống người, xe nhỏ
Khởi lướt đường mây với gió sương
Tuyết trắng bồng bềnh, du lãng xa
Tầng mây lơ lững, nắng chiều tà
Phi trình cứ thế mà trôi chảy
Mới đó một ngày lại chóng qua
Bánh đã bung ra dưới cánh tàu
Trên trời dưới đất hỗ tương nhau
Không Lưu báo hiệu an phi ổn
Chạm đất, phi cơ đáp lướt mau
Muốn kể em nghe chút chuyện thêm
Hậu phương ngoan nhé, bé môi mềm
Em nồng giấc điệp, còn say ngủ
Anh thả hỏa châu, thức trắng đêm
DUY ANH
July18th 2021
MN ghé anh Quỳnh đọc thơ XH thật hay, chúc anh Quỳnh cùng gia đình luôn an yên trong mùa dịch nhé.
Trả lờiXóaCảm ơn MN đã ghé thăm.
XóaChúc bạn an lành.